Cuộc điện thoại gọi đến, cậu nhấc máy, đầu dây bên kia nói
(Cậu chủ, người đã được đưa đến)
- Đem cô ta vô đây - trong quán bar không khí im lặng, không ồn ào tấp nập như mọi khi, cah ngồi ngay giữa ghế, bắt chéo chân tựa lưng vào thành ghế nâng ly rượu lên nhâm nhi, Việt ngồi kế bên cũng nâng ly rượu lên cả hai rất bình thản, hai người áo đen đưa Thanh Thu vào, chào hỏi lễ phép
- Cậu chủ - rồi đứng nghiêm trang, Thanh Thu sau khi biết được người cho bắt cóc cô chính là Lâm Thế Minh thì vô cùng ngạc nhiên cô ấp úng
- Lâm...Tổng
Trước sự ngạc nhiên của cô thì cậu vẫn điềm nhiên ánh mắt cũng chẳng ngước nhìn Thanh Thu, Việt ra hiệu cho người đưa cô ta vào trong, Thanh Thu bị bắt đi cô nói to
- Lâm...Tổng...sao...anh lại cho người bắt tôi hả,Lâm...Tổng...Lâm Thế Minhhhhh...
Nhưng đáp lại cô là khoảng không, cô bị đưa vào trong, một lát sau thì bà Ly cũng đến, nhìn thấy cậu cũng có mặt ở đây bà kinh ngạc không kém
- Lâm Tổng, sao cậu lại ở đây?
Lúc này cậu mới mở miệng châu mày nói
- Sao tôi lại không thể ở đây?
Cậu hỏi lại khiến bà trở nên ấp úng,
- Tôi...tôi
- Tôi đến đợi bạn, không biết bà Hào đến có việc gì? - cậu hỏi khiến bà Ly không biết nói sao,nhìn thấy bà là cơn tức giận của cậu lại muốn bộc phát nhưng cậu vẫn phải nhịn
- Lấy ghế mời khách rồi - Việt nói, sau khi được mời ngồi bà lấy điện thoại nhắn tin cho người của bà
- Đưa cô ta đến chưa?
Bên đó trả lời
- Đã đưa người vào trong rồi, chỉ đợi hắn đến rồi giao thôi
Sau khi nhìn thấy dòng tin nhắn bà thở phào nhẹ nhõm, chuyện này xong nữa là gia đình bà sẽ không bị quấy rồi nữa.
Tiếp theo là người của Tiến Hoàng bước vào, đi đầu là hắn ta, vừa bước vào Tiến Hoàng đã vội đến chào hỏi cậu
- Anh Minh - cậu gục đầu và mời Hoàng ngồi nói chuyện
- Lâu rồi mới có dịp anh ghé quán thăm thằng em này sao không để lúc khác có thời gian anh em mình ngồi nói chuyện với nhau, hôm nay em đang bận chút chuyện - Tiến Hoàng nói
- Anh cũng có việc mới ghé đây, em cứ bàn việc đi - cậu nói, Tiến Hoàng xin phép cah rồi quay sang nói chuyện với bà Ly
- Con gái bà đâu
- Nó ở bên trong - Bà Ly nói, Tiến Hoàng kệ người vào đưa con gái bà Ly bà Ly vốn cứ nghĩ là Ngọc Nhi sẽ thay Thanh Thu nhưng khi con gái bị đem ra bà sững người đứng không vững nữa, còn Thanh Thu khi thấy mẹ mình đôi mắt long lanh nước mắt rơi ra
- Mẹ...mẹ ơi cứu con, con không muốn đâu, mẹ, mẹ - nghe con gái gọi lòng bà đau như cắt, bà chạy lại chỗ con gái nhưng bị cản lại
- Thanh Thu, mẹ đây đừng sợ con - bà Ly cũng khóc, sao mọi chuyện lại thành ra vậy những người bà cử đi cũng không còn nữa, bà đang hoang mang không biết làm sao thì Tiến Hoàng nói với bà
- Vậy là xong việc rồi, bà có thể đi đi, còn con gái bà để tôi lo cho
Quay sang nhìn Thanh Thu và nói với đàn em
- Đưa chị dâu về nhà đi
Nghe Hoàng nói vậy bà vừa tức giận vừa thấy bất lực
- Không, không, cậu không được đưa con bé đi, con bé không phải không phải... - đối với lời nói của bà Ly người của Tiến Hoàng vẫn đưa Thanh Thu đi, bà Ly quỳ xuống cầu xin
- Tôi xin cậu đừng đưa con bé đi, xin cậu
Rồi bà lục trong túi lấy bức ảnh của cô đưa cho Hoàng xem
- Đây con bé là Ngọc Nhi cũng là con gái tôi, cậu tha cho Thanh Thu đi, tôi đưa cậu đi gặp con bé này, xin cậu cầu xin cậu mà - bà khóc lóc thảm thiết, cậu và Việt ngồi xem kịch nảy giờ nhưng khi tên cô được bà gọi lên cậu muốn đứng lên cho bà một trận nhưng Việt cản lại, Việt tiến lại gần Hoàng nói nhỏ thứ gì đó, tức thì khuôn mặt Hoàng biến sắc đạp bà Ly một phát làm bà ngã nhài ra đất, anh tiến gần bà nhìn bà với ánh mắt tức giận
- Bà đã đụng đến người của anh Minh rồi bây giờ còn muốn tôi đắc tội với ảnh nữa ư, bà nghĩ bà là cái thá gì hả (một cái tát đựic đánh lên mặt bà Ly)
- Lo về cùng ông chồng già của bà đi - Tiến Hoàng nói, rồi kêu người đưa bà Ly đi, bà Ly thân tàn ma dại bị đưa ra ngoài, bà khóc lóc thảm thiết nhưng không có ích gì cả, người đi với bà chỉ biết im lặng đỡ bà dậy rồi đưa bà về, về đến nhà thì nghe tin chồng mình bị cách chức khiến bà sốc đến bất tỉnh phải nhập viện
Giờ đây gia đình bà tan nát, chồng thì không còn làm lớn như trước con gái thì bị bắt đi, bà thì sốc đến phát bệnh phải nằm điều dưỡng trong bệnh viện, căn biệt thự cũng được bán đi ông Hào thì tuổi già rồi làm được gì nữa đâu, công việc cũng chẳng xuông sẻ gì, hai ông bà dọn đến một nơi không ai quen biết sống cuộc đời còn lại, số tiền bán nhà hai người mua lại căn hộ nhỏ để ở sụ buồn bã hiện rõ trên khuôn mặt của cả hai
- Giá mà lúc trước tôi không hứa hôn cho con gái mình thì bây giờ có phải tốt hơn không? - ông Hào tự trách bản thân, bà Ly lẳng lặng lấy bức ảnh của đứa con gái ra ngắm
- Là do tôi cả, là một người mẹ mà tôi không bảo vệ được con là do tôi - bà nước mắt lưng tròng, tự đánh bản thân, ông Hào thấy vậy liền khuyên nhủ rồi ôm lấy vợ mình.
------------
Sau khi mọi chuyện qua, cô bắt đầu lại cuộc sống vẫn đi học và đi làm bình thường
- Em làm anh lo lắng quá, cứ sợ sẽ không gặp được em nữa mất - Hân ôm chầm lấy cô thật chặt anh cứ sợ cô xảy ra chuyện gì,đêm đó anh đã chạy đi tìm cô cả đêm đến khi mệt không còn sức nữa mà thiếp đi trên xe luôn, cô bị ôm đến khó thở