Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong tất cả mọi người đem hành lí của mình ra xe, Mộ Diễn vì bị ép buộc anh đành xách vali giúp cho Đình Đình.
Về phía của Doanh Doanh và bà Tiếu cũng đã có Thư Trạch giúp họ đem vali đồ này để lên xe.
Vừa bước ra ngoài vì không muốn Doanh Doanh đi cùng xe với mẹ của mình Mộ Diễn lên tiếng "mẹ à! hay là bây giờ mẹ để Vi Vi và Đình Đình đi cùng xe với Thư Trạch, con và mẹ đi cùng một xe."
Bà Tiếu nghe vậy cũng có chút do dự "sao có thể được chứ? con và Đình Đình là vợ chồng tất nhiên phải đi chung với nhau.......cứ để Vi Vi đi với mẹ."
"Nhưng mà...." Mộ Diễn chưa kịp nói xong Doanh Doanh đã mở cửa xe cho bà Tiếu vào trong.
Anh cũng chẳng biết phải làm thế nào, anh đành lên xe và chạy theo sau xe của Thư Trạch.
Trên đường đi chỉ vì hôm nay bị ép buộc đi với Đình Đình anh đành phải nói chuyện với cô, thật sự thì Mộ Diễn cũng chẳng có chút cảm tình hay hứng thú gì khi đi chung xe với cô gái này.
Từ lúc mới khởi hành cho đến giờ cô cũng chẳng dám cất lời nói một dù là một tiếng, chỉ cần cô nói chưa được đến câu thứ hai anh đã nổi cơn thịnh nộ.
"Cô có thấy Doanh Doanh hôm nay lạ hơn thường ngày không?" câu nói của anh vừa dứt Đình Đình liếc mắt nhìn sang anh với vẻ ngạc nhiên.
"Tôi đang nói chuyện với cô sao còn nhìn tôi bằng ánh mắt đó?" Mộ Diễn nói.
"Anh nói Doanh Doanh lạ nhưng sao tôi thấy con bé vẫn bình thường mà?"
"Kể từ lúc tôi về nhà đã thấy Doanh Doanh khi nói với tôi về đề nghị đi chơi, ánh mắt cô ấy cứ như đang che giấu điều gì?"
Nghe anh nói vậy Đình Đình hiểu ra anh ấy đang lo gì nhưng điều cô đang tự hỏi liệu rằng "chàng trai này, anh ta có thật sự hiểu và quan tâm về Doanh Doanh hay là thương cô ấy thật lòng không......sao những biểu hiện hoặc những điều nhỏ nhất từ vợ mình anh ta cũng không hiểu được?"
"Tôi hiểu anh đang lo điều gì nhưng anh yên tâm đi con bé là một đứa mạnh mẽ không dễ để mình bị tổn thương đâu." Đình Đình nói.
"Sao cô lại nghĩ vậy?"
"Mộ Diễn liệu anh có hiểu hết về Doanh Doanh không vậy.......nếu anh thật sự thương con bé anh phải hiểu được nó........không phải lúc nào anh cũng nói lời ngọt ngào anh rất yêu Doanh Doanh là được." Đình Đình tiếp lời.
"Điều thật sự mà con bé cần là người đàn ông thương nó nhưng cũng phải hiểu được những điều nó làm."
Mặc dù những điều của cô gái kế bên mình nói là đúng nhưng không hiểu sao Mộ Diễn lại tỏ ra vẻ tức giận.
Tay của anh nắm chặt lấy vô lăng, nhấn ga tăng tốc thật nhanh chạy vượt lên xe của Thư Trạch.
Khá may mắn vì Thư Trạch không chạy với tốc độ nhanh.
Đình Đình ngồi kế bên khuôn mặt của cô như cắt không còn một hột máu hai tay bấu chặt vào dây an toàn cố gắng nói "Mộ Diễn anh mau giảm tốc độ lại đi."
Bây giờ dù cô có gào thét đến khô cả họng Mộ Diễn vẫn không chịu giảm tốc độ.
Hết cách với anh cô nhớ lại lúc nãy khi anh vượt qua xe của Thư Trạch đành nói bừa "Mộ Diễn anh mau nghe lời tôi giảm tốc độ lại, lúc nãy vượt qua xe của Thư Trạch anh có nghỉ trong xe còn có Doanh Doanh không.........nếu lỡ xảy ra chuyện không may thì sao."
"Doanh Doanh...." anh vừa lẩm bẩm nói vừa giảm tốc độ.
"Kítttttt" anh bất ngờ phanh xe lại hạ kính xe xuống nhìn ra phía sau, được một lúc đóng cửa lại tiếp tục chạy đi.
Nhìn lên phía trước cô chợt hiểu ra anh đang lo lắng cho Doanh Doanh về việc lúc nãy, may mắn bây giờ họ đã chạy theo kịp và đang đi phía trước.
[........]
Đến nơi, mọi người tới một khách sạn thuê hai phòng Vip ở đây. Thư Trạch cùng anh ở một phòng, bà Tiếu, Đình Đình cùng Doanh Doanh ở một phòng.
Đặt phòng xong nhân viên giúp họ vẫn chuyển đồ lên phòng.
Bước vào trong thang máy để lên tầng 3 điện thoại của Doanh Doanh bất chợt lại reo lên.
Doanh Doanh lấy điện thoại từ túi xách ra, là Mộ Sơ gọi cho cô.
"Sao con không mau nghe điện thoại là ai gọi vậy?" bà Tiếu vừa nói vừa nhìn sang.
Thấy trên màn hình điện thoại của cô có tên Mộ Sơ bà liền hỏi "con quen với Mộ Sơ sao?"
"Dạ...dạ đúng rồi con là bạn gái của anh ấy...lúc đi du học con và Mộ Sơ có quen nhau."
"Đưa điện thoại cho bác"
Nghe theo lời của bà Doanh Doanh liền đưa điện thoại cho người phụ nữ này.
Đầu dây bên đây bà Tiếu nhấc máy nói "Con nhớ bạn gái của mình rồi sao?"
Nghe được giọng nói này anh tự hỏi "Doanh Doanh đang ở với mẹ mình sao?"
"Bạn gái của con đâu rồi mẹ, con có chuyện muốn nói với cô ấy!"
Bà Tiếu cười đùa "thằng bé này, cần gì phải gấp gáp như vậy...bây giờ con không bận gì chứ? cả nhà mình đang đi biển...con hãy mau tới đây."
Nói xong bà đưa điện thoại