Đêm khuya tỉnh dậy, cả người Kiều Hiểu Tinh mệt mỏi rã rời, thiếu điều cảm thấy cơ thể này không còn là của mình nữa.
Trong cơn mơ màng cô bỗng phát hiện có người đang kéo hai chân của cô sang hai bên, dựng lên thành hình chữ M, hơi thở của người đó phả nhè nhẹ vào nơi riêng tư của cô.
Cơn buồn ngủ bay đi sạch sẽ, đối diện với ánh nhìn chăm chú như đang nghiên cứu của Ngôn Tử Kỳ, Kiều Hiểu Tinh uể oải cười nói: “Thế nào, Tiểu Tinh Tinh đẹp không?”
Ngôn Tử Kỳ không trả lời câu hỏi của cô mà hỏi ngược lại: “Có phải tôi làm chỗ này của em đau không?”
“Anh nghĩ gì thế? Chỉ là đau thôi á? Anh hay gọi tôi là hồ ly tinh đúng không nhỉ, vậy thì vừa nãy anh chặt đứt một đuôi của tôi rồi đấy.” Kiều Hiểu Tinh thật ra cũng không đau đến mức ấy, nhưng cô đã hình thành thói quen cứ muốn gây khó dễ cho người đàn ông này rồi nha.
Ngôn Tử Kỳ chau mày đứng dậy đi đến bàn làm việc, mở ngăn kéo lấy một lọ thuốc mỡ rồi quay lại đưa cho cô.
“Em tự bôi đi.
Tôi là đàn ông, việc này hơi… bất tiện.”
Kiều Hiểu Tinh lại muốn trêu chọc Ngôn Tử Kỳ, híp mắt cười ranh mãnh: “Bất tiện cái gì chứ? Đâu phải anh chưa từng sờ nó, thậm chí anh còn dùng miệng…”
“Dừng! Em không bôi thì ném đi.”
“Anh hung dữ với ai đấy? Đúng là đồ đàn ông vô trách nhiệm, qua cầu rút ván, chỉ biết ăn no quệt mỏ rồi xách mông đi.”
Ngôn Tử Kỳ hít vào một hơi thật sâu, dặn lòng phải bình tĩnh không được bóp chết cô gái này.
Anh là nam tử hán, dù thế nào cũng không nên chấp nhặt phụ nữ.
Khe huyệt nho nhỏ bị giày vò cả một buổi tối đến bây giờ vẫn chưa khép miệng lại được, hai cánh hoa môi béo mập hơi sưng đỏ run run hé mở, lộ ra mị thịt đỏ hồng bên trong.
Kiều Hiểu Tinh nửa nằm nửa ngồi dựa lưng vào thành giường, dang rộng hai chân, mở nắp bóp một ít thuốc mỡ ra ngoài, dùng ngón tay dính đầy chất gel man mát thoang thoảng mùi bạc hà tự xoa nắn ngoài tiểu huyệt.
Cô dùng hai ngón tay tự tách miệng huyệt ra, chọc một ngón tay vào khuấy đảo, cố tình ngâm nga rên rỉ để dụ dỗ người đàn ông.
Từ lúc hai người phát sinh quan hệ, tiểu huyệt trở nên vô cùng mẫn cảm, cô mới chỉ dùng một ngón tay đi vào mà dâm thuỷ đã chảy ra ngoài.
Ngôn Tử Kỳ đứng từ trên cao nhìn xuống, không tự chủ nuốt nước bọt.
Kiều Hiểu Tinh làm sao có thể không cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Ngôn Tử Kỳ, cô cười thầm trong bụng, để xem anh chịu được bao lâu.
Kiều Hiểu Tinh cố tình nâng mông lên, ngón tay phụt phụt ra vào kéo theo không ít chất lỏng trong suốt, cong môi nói mát mẻ: “Ngôn tiên sinh, bên trong vẫn còn rất nhiều sữa chua của anh nha.”
Cô thực sự không nói đùa, Ngôn Tử Kỳ bắn vào trong rất nhiều, hai người mệt đến độ chẳng thèm tắm rửa cứ thế ôm nhau đi ngủ, nên bây giờ cô mới moi ra được thứ hỗn hợp dịch lỏng này với số lượng nhiều như vậy.
Cả căn phòng tràn ngập mùi hương cơ thể của phụ nữ, còn có mùi tanh nồng của tinh dịch trộn lẫn với dịch thuỷ còn lưu lại.
Quanh quẩn bên tai anh là tiếng nước lép nhép đầy dâm mỹ, trước mắt là cảnh tượng vô cùng dụ hoặc.
Như sợ chưa đủ kích thích thị giác và khí huyết của người đàn ông, cô gái còn tự dùng ngón cái vân vê âm đế, môi đỏ ngay lập tức tràn ra những tiếng kêu vui thích.
Anh biết cô gái nhỏ này đang cố tình làm trò an ủi để thách thức anh, đôi mắt đào hoa dần dần đen thẫm lại.
Ngay sau đó, anh đột ngột nhào đến cướp lấy lọ thuốc mỡ trên tay cô, nhịn không được chửi tục.
“Mẹ nó! Em, cái đồ không biết xấu hổ này!”
Kiều Hiểu Tinh cười hì hì thoả mãn, đôi mắt cong lại thành một vầng trăng khuyết.
Có thế chứ! Tưởng qua cầu rút ván với cô mà dễ à?
Ngôn Tử Kỳ rất không tình nguyện ngồi xổm giữa hai chân Kiều Hiểu Tinh, ngón tay bôi một lớp thuốc mỡ nhẹ nhàng chạm vào hoa huyệt, cánh hoa yêu kiều gặp phải dị vật theo bản năng chầm chậm co rút, một dòng dâm thủy ngọt ngào lại róc rách chảy ra ngoài.
Kiều Hiểu Tinh cắn ngón tay, nở nụ cười ma mị quyến rũ: “Anh hư quá nha, làm tôi chảy ra nhiều nước như vậy.”
Khuôn mặt tuấn tú trầm xuống, Ngôn Tử Kỳ cố gắng che giấu hơi thở nặng nề, ngón tay của anh nhờ có dâm thuỷ trơn ướt mà dễ dàng trượt vào bên trong.
Anh cẩn thận đút ngón tay dính thuốc mỡ vào trong khuấy tròn rồi lại rút ra, cứ như vậy cho đến khi vách tường mị thịt đã hấp thụ hết chất gel mát lạnh.
Kiều Hiểu Tinh lim dim nhắm mắt, hé miệng hừ hừ hưởng thụ cảm giác tê tê của thuốc mỡ bên trong hoa huyệt, bỗng nhiên nghe thấy tiếng quần áo sột soạt, ngẩng đầu lên thì thấy Ngôn Tử Kỳ đang cởi quần dài vứt xuống dưới đất.
Thấy vật khổng lồ giữa hai chân anh sớm đã ngẩng cao đầu chĩa thẳng về phía mình, Kiều Hiểu Tinh lập tức cười tít mắt.
“Ngôn tiên sinh, bôi thuốc sao lại phải cởi quần?”
Ngôn Tử Kỳ bóp hết thuốc mỡ trong lọ ra tay phải rồi bôi đầy lên côn thịt, còn cẩn thận thoa đều để toàn bộ thuốc mỡ phủ lên thân gậy căng cứng.
“Ngón tay không đủ dài, dùng vật này mới bôi được vào tận sâu bên trong, hơn nữa thuốc mỡ phải xoa bóp cho nóng lên mới hiệu quả.”
Hừm, làm tình cũng là một cách xoa bóp đấy.
Bàn tay to lớn của anh nâng mông cô lên, quy đầu sưng đỏ đâm thẳng vào đóa hoa kiều diễm ướt át.
Kiều Hiểu Tinh mở to mắt, dẩu môi bóc mẽ anh: “Anh muốn làm