Nếu đem lý tưởng hoặc là mơ ước, mục tiêu ra làm nội dung bài học đầu tiên, tất nhiên cực kỳ thích hợp.
Nhưng vì đã đem hai câu đơn giản nói rõ ràng mọi chuyện, không thể đem nội dung này thành toàn bộ bài học được, nên dù sao Trần Trường Sinh cũng phải dạy dỗ một số thứ hữu dụng hơn.
Hắn từ trong giá sách lấy ra cuốn sách quan sát kinh mạch do Quốc Giáo Văn Hoa điện thẩm định, bỏ qua giới thiệu sơ lược, trực tiếp lật đến tờ đồ chú màu sắc rực rỡ ở cuối cùng, chỉ thấy trên bức đồ này có đường nét xanh đỏ vẽ trên thân thể con người, bắt đầu đối chiếu với tình huống cụ thể của Lạc Lạc.
Những đường nét này, đại biểu cho kinh mạch của con người, phiền phức cực điểm, sơ lược tính toán đã có vài chục đường, nếu như xem xét cẩn thận tỉ mỉ, số lượng sẽ tăng lên gấp bội, nhưng dựa theo mô tả của Lạc Lạc về thân thể của mình, trong cơ thể nàng căn bản không có nhiều kinh mạch như vậy.
Đây là hai loại hệ thống kinh mạch hoàn toàn khác biệt, một loại phiền phức mà yếu nhược, một loại đơn giản nhưng mạnh mẽ, từ đó để hai loại sinh mệnh trí tuệ bước lên hai con đường hoàn toàn khác biệt, không có cách nào phán đoán con đường nào có thể đi xa hơn, chí ít trong lịch sử trận đấu này còn chưa phân ra kết quả.
Trần Trường Sinh không cảm khái sự kỳ lạ của một loại sinh mệnh khác, chỉ cảm thấy rung động vì sự thần kỳ của tạo hóa, cũng càng thêm rõ ràng, nếu như hai loại sinh mệnh muốn vượt qua đạo giới tuyến trung gian, đi học tập phương pháp tu hành của đối phương, chuyện này sẽ khó khăn đến nhường nào.
Nếu như chủng tộc của Lạc Lạc có thể thoải mái học tập phương pháp tu hành của nhân loại, như vậy hiện tại nàng học khẳng định không phải Chung Sơn Phong Vũ kiếm, mà là quyển Ly Sơn kiếm quyết hôm trước đưa tặng cho Trần Trường Sinh—— Ly Sơn kiếm quyết là công pháp cường đại nhất của nhân loại, chủng tộc của nàng học tập khó như lên trời, vì vậy đành phải từ bỏ mà học thứ dễ hơn.
Công pháp tu hành của nhân loại đều là do hai phương diện chiêu thức cùng vận hành chân nguyên tạo thành, lấy Chung Sơn Phong Vũ kiếm làm thí dụ, cẩn cận nắm giữ kiếm quyết còn xa xa không đủ, còn muốn nắm giữ phương pháp vận hành chân nguyên của loại kiếm pháp này, như vậy mới có thể phát huy uy lực chân chính của nó.
Thân thể của Lạc Lạc căn bản không có kinh mạch như nhân loại vốn có, sao có thể nắm giữ loại phương pháp này? Kiếm quyết viết nạo mạch chuyển ngang tùy ý mà động, nàng tuy có thể xem hiểu, vấn đề là nàng không có nạo mạch, như vậy thần hồn dù thế nào cường đại, lại có thể điểu động đến nơi nào?
"Chỉ có đêm hôm đó, án chiếu theo tám chữ mà tiên sinh nói, ta thử thôi động chân nguyên, phát hiện thực sự có thể giống như nhân loại sử dụng Phong Vũ kiếm, đây là mô phỏng hay là......!phương pháp phối hợp chân nguyên cùng kiếm quyết vậy?"
Lạc Lạc là người rất hiếu học, nghiêm túc hỏi.
Trần Trường Sinh thiết nghĩ, không trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, xoay người ra khỏi tàng thư quán, tại rừng cây ven hồ chọn lựa một cành cây hôm trước bị chặt gãy, rút ra đoản kiếm, đem vỏ cây gọt sạch sẽ, biến thành thanh côn nhỏ màu trắng, chưa quên đem đầu côn dùng đá bên hồ mài tròn.
Hắn đi về tàng thư quán, nói: "Nếu như không nguyện ý, ngươi cứ nói."
Lạc Lạc nhìn cây côn nhỏ tinh tế trong tay hắn, đôi mắt trợn tròn cực lớn, thầm nghĩ hôm nay vừa bái sư, chẳng lẽ đã phải bị đánh? Chẳng lẽ tiên sinh thờ phụng phương pháp giáo dục bằng gậy gộc? Nhưng không dễ dàng mới bái nhập môn hạ của tiên sinh, nàng đâu chịu nói ba chữ không nguyện ý, dùng lực gật đầu.
Trần Trường Sinh nâng mộc côn trong tay, cách qua xiêm y, chỉ một điểm trên bụng của nàng, sau đó nói: "Đem chân nguyên vận đến vị trí này."
Nhân loại có đan điền khí hải, nhưng lại không biết Lạc Lạc có hay không, bí mật về thân thể như vậy, hắn không tiện hỏi nhiều, nhưng coi thần sắc của Lạc Lạc, hẳn không có vấn đề gì.
Một lát sau, hắn hỏi: "Có cảm giác gì?"
Lạc Lạc nghiêm túc nhận thức vị trí mà mộc côn chỉ vào, nói: "Có chút nóng."
"Dương hỏa nhập hư cũng có thể ánh biểu, đã có loại cảm giác này, như vậy ta nghĩ, nơi này cùng nạo mạch có tác dụng không có khác biệt quá lớn."
Trần Trường Sinh vừa nói, vừa bắt đầu viết vào bút ký.
Đêm đó hắn chỉ nói một câu, đã làm cho Lạc Lạc thành công thôi động chân nguyên, lần đầu tiên chân chính bắt