Tình yêu của họ chớm nở năm 17 tuổi, nở hoa năm 18 tuổi, kết trái năm 22 tuổi.
Họ là mối tình đầu cũng là mối tình cuối của nhau.
Họ cùng nhau trải qua những năm tháng của tuổi trẻ, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để đi đến thành công, dù có bao khó khăn, thăng trầm vẫn không bao giờ rời bỏ vòng tay của người kia
Hạ Lâm Hi đúng là hình mẫu lý tưởng của từ con nhà người ta, xinh xắn, học giỏi, gia cảnh tốt. Trong mắt cha mẹ, Hạ Lâm Hi rất ngoan, cô không tụ tập bạn bè cuộc sống chỉ có 2 điểm từ nhà đến trường và từ trường về nhà, cha mẹ bảo gì nghe nấy không một câu tranh cãi. Nhưng ở trường cô lại là người lạnh lùng, đanh đá, chẳng ai có thể ảnh hưởng đến cô.
Tưởng Chính Hàn không có gia cảnh tốt như Hạ Lâm Hi, nhưng cậu lại chin chắn hơn các bạn đồng trang lứa. Ngoài lập trình ra cậu chẳng muốn quan tâm gì khác, đi học môn chép môn không, điểm số luôn vào hàng chót đến nỗi giáo viên muốn chuyển cậu sang lớp khác mà cậu cũng chẳng phản đối. Tuy vậy Tưởng Chính Hàn không phải là người không có đầu óc, đầu óc cậu chỉ muốn dành cho lập trình mà thôi.
Một người ở trên cao một người thì ở tận cùng tưởng chừng sẽ mãi là hai đường thẳng song song chẳng bao giờ có tý quan hệ gì với nhau, ấy vậy mà 2 đường thẳng đó lại chập vào nhau lúc nào chẳng hay. Do sự tự trách vì nghĩ đó là lỗi của mình mà thầy giáo mới trách phạt Tưởng Chính Hàn nên Hạ Lâm Hi bắt đầu để ý Tưởng Chính Hàn hơn. Đúng là khi mình bắt đầu để ý một ai đó thì tần suất họ xuất hiện trong mắt mình sẽ đột nhiên gia tăng hơn, họ gặp nhau trong nhà sách, trên đường đi học về, hay việc cậu giúp cô sửa xe… những cuộc gặp gỡ đó đã khiến họ gần nhau hơn. Khi nghe tin cậu sẽ chuyển lớp cô thấy bồn chồn, tìm mọi cách để cậu không phải chuyển lớp. Thức thâu đêm để chép lại hết kiến thức những môn học mà cậu còn kém, chỉnh sửa lỗi sai trong đề thi giúp cậu. Tưởng Chính Hàn cũng không phụ sự kỳ vọng của cô, vì cô cậu bắt đầu chú tâm học hành hơn, cô nói gì cậu nghe nấy, vì cô cậu cố gắng thi đạt điểm cao để không phải chuyển lớp.
Bình luận truyện