Chương 10: Phát hiện
Yến Hạ Nguyệt từ trong cung đi ra, chỉ cảm thấy giống như vừa mới tiếp xúc tới chuyện nhân sinh, hai mươi năm vừa qua nàng như chưa từng tiếp xúc với tri thức vậy. Nàng nhìn Bình Bình, trong lòng chột dạ dựa vào gối ngọc, trên mặt biểu đều nhăn hết lại, làm Bình Bình nghi hoặc.
“Công chúa, người làm sao vậy?”
Yến Hạ Nguyệt bụm mặt, thanh âm bay ra: “Không có gì, Bình Bình chúng ta về đến nhà rồi sao?”
Bình Bình: “……”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bình Bình: “Công chúa, chúng ta mới ra khỏi cửa cung.”
Yến Hạ Nguyệt: “Cố Diêm đang ở nhà sao?”
Bình Bình bất đắc dĩ: “Công chúa, phò mã hắn hôm nay không có nghỉ.”
Yến Hạ Nguyệt lúc này mới thoáng hòa hoãn lại một chút: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”
Xe ngựa dừng lại, Yến Hạ Nguyệt nhìn về phía Bình Bình, Bình Bình quát nhẹ: “Có chuyện gì? Sao lại dừng lại?”
Xa phu anh thanh truyền vào có chút thấp: “Bình Bình cô cô, có người chặn xe ngựa.”
Bình Bình ra, phát hiện là một vị công tử nàng chưa từng gặp qua: “Không biết công tử là có gì chuyện quan trọng sao?”
Nếu không có việc gì quan trọng cũng không dám chặn xe ngựa công chúa như vậy, cũng đừng trách nàng đem hắn ta đi Kinh Triệu Phủ ở vài ngày.
Âm thanh ôn nhuận truyền tới, Yến Hạ Nguyệt thoáng chốc ngước mắt.
“Hạ quan có chút bất kính, gặp qua công chúa.”
Yến Hạ Nguyệt ngồi ở gian phòng bao riêng của trà lâu, có chút câu nệ.
Tao nhã cười cười: “Hạ quan đã lâu không thấy công chúa, nghe nói công chúa thời gian trước có chút bệnh nặng, không biết hiện giờ đã tốt hơn chưa?”
Yến Hạ Nguyệt gật đầu: “Phiền Ôn đại nhân quan tâm rồi, bổn cung đã không có việc gì.”
Hắn tao nhã giúp Yến Hạ Nguyệt rót ly trà: “Như thế rất tốt, hạ quan cùng tức phụ đã từng chuẩn bị chút lễ muốn thăm công chúa, chỉ là……”
Chỉ là bị Cố Diêm ngăn cản không cho gặp……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Hạ Nguyệt xấu hổ cười cười, hắn không nói nàng cũng đoán ra được.
Cố Diêm lòng dạ hẹp hòi vẫn luôn được che dấy khá tốt, chỉ là sau lại bọn họ mâu thuẫn càng lúc càng lớn, khuyết điểm của hắn ngày đó cũng ngày càng lộ rõ hơn.
Tao nhã nhấp môt ngụm trà, ngữ điệu bình tĩnh: “Việc năm đó hạ quan sau lại nói với thê tử nhà ta, mới biết được nguyên lai Cố tướng quân lại làm ra việc như vậy, cũng khó để người ta có thể tiếp thu được.”
Hắn nhắc tới thê tử, có chút ôn nhu: “Thể tử ta nhu thuận từ nhỏ, không có một chút tiểu tâm tư, lá gan cũng không hề lớn, không dám thật sự xuống tay.”
Cố Diêm lá gan cũng là đủ to, cho nên mặt mới không đổi sắc ở phía trước làm chút việc gây náo loạn, dẫn tới hắn bỏ lỡ thời gian vào cung.
Chờ đến thời điểm hắn cầu kiến, nội thị nói cho hắn Khang Dương công chúa đã định phò mã, kêu hắn trở về đi.
Yến Hạ Nguyệt có chút không dám nhìn hắn, đâu chỉ có mỗi mình hắn, năm đó cũng có vài vị công tử hiếu chiến, bị Cố Diêm và bạn bè kiêu chiến chỉ đích dánh khiến cho người ta hai tang cũng không cầm được đũa.
Nàng năm đó ngẫu nhiên gặp được một vị công tử khá tao nhã, đối phương vô tình nói ra nguyên nhân năm đó không kịp vào cung, nàng mới nổi lên nghi ngờ, tránh đi Bình Bình, kêu người đi tra.
Yến Hạ Nguyệt khụ một tiếng: “Chuyện cũng đã qua, bổn cung ở chỗ này thay phò mã hướng Ôn đại nhân nói một câu xin lỗi.”
Ôn đại nhân cũng là không quá để ý: “Công chúa cùng cố tướng quân cầm sắt hòa minh, là Ôn mỗ cùng công chúa không có duyên phận, công chúa cần gì
Duyên phận của hắn cùng thê tử không ở nơi đó, nếu Cố Diêm năm đó không có sử dụng thủ đoạn, Khang Dương công chúa cũng không nhất định sẽ coi trọng hắn.
Hai người tùy ý trò chuyện một lúc rồi đều đứng dậy, Yến Hạ Nguyệt thấy hắn cùng đường với nàng, có chút nghi hoặc: “Bổn cung nhớ rõ nhà Ôn đại nhân không phải ở hướng này.”
Mặt hắn liền ôn nhu thành một mảng: “Thê tử ta muốn ăn chút ô mai chua, cho nên hạ quan mới tự mình đi mua.”
Yến Hạ Nguyệtcó chút không thể lý giả: “Ôn phu nhân trong phủ……?”
Hắn cười lại càng ôn nhu: “Nàng…… Có thai, cũng thèm ăn hơn một chút, nếu không phải ta mua nàng đều không muốn ăn.”
Yến Hạ Nguyệt nhìn hăn cho đến khi hắn đi vào tận sâu trong cửa hàng, chính mình bị Bình Bình kéo tay vào xe ngựa, vẫn chưa lấy lại bình tĩnh: “Này…… Còn có thể như vậy?”
Không phải cùng một người mua thì hương vị sẽ khác nhau sao??
Bình Bình nhưng thật ra rất rõ: “Ôn phu nhân chỉ là muốn ôn đại nhân tự mình đi mua thôi, hương vị đương nhiên là giống nhau.”
Yến Hạ Nguyệt càng mê mang: “A?”
Bình Bình có chút hâm mộ nói: “Nữ tử có mang đều không thoải mái, khó tránh khỏi sẽ muốn trượng phu săn sóc quan tâm hơn.”
Công chúa nhà nàng cùng phò mã hiện tại đang chia phòng, như vậy không biết bao giờ mới có thể nhìn thấy tiểu chủ tử.
Lúc hoàng tẩu Yến Hạ Nguyệt mang thai nàng chỉ tặng lễ vật qua, cũng không có cẩn thận hỏi chuyện quá nhiều, mà hoàng tẩu nàng năm đó mang thai xảy ra chuyện, hài tử không giữ được, sau lại nàng hoàng huynh liền nói là có cao nhân yểm mệnh không phải hoàng hậu thì không ai có thể hoài thai, cứ như vậy, hoàng huynh nàng đăng cơ xong cũng không có đại thần nào thúc giục hắn tuyển tú.
Rốt cuộc ai mang thai đều giữ không được, thế cho nên chẳng ai muốn đem nữ nhi nhà mình ra chịu tội.
Hoàng tử dưới nhà thì còn nhỏ, Vương phi mới vừa tuyển xong, nhưng thật ra cũng có thị thiếp mang thai rồi, chỉ là cũng không đáng để nàng đi xem một chuyến.
Yến Quy Xuân thành thân ba năm cùng phò mã đều không có cùng giường, Yến Tuyết Thanh với phò mã lại là tình thâm ý thiết, cũng không muốn tự nhiên thêm một hài tử tới quấy rầy bọn họ.
Như vậy tính đến nay, nàng đều chưa có gặp qua người có bộ dáng mang thai, càng nói gì đến nhìn thấy trượng phu của những nữ tử trong thời gian mang thai là bộ dạnh như thế nào.
Yến Hạ Nguyệt suy nghĩ một chút đến đại ca nàng, từ đáy lòng khen ngợi Ôn đại nhân: “Ôn đại nhân nhưng thật ra là một trượng phu tốt a.”
Đại ca nàng trước còn có một một thị thiếp cơ mà, mạc dù bây giờ cả tâm cả thân đều đặt lên người đại tẩu này rồi.
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland
Chờ đến hồi phủ, Yến Hạ Nguyệt nhìn đến bên cạnh cửa có một con ngựa, giật mình một cái liền tính xoay người.
Bình Bình: “?”
Bình Bình: “Công chúa?”
Yến Hạ Nguyệt trấn định lại đi vào cửa, vừa bước một chân vào liền đụng Cố Diêm ra tới.
“Công chúa hôm nay ở trong cung dùng bữa?”
Ngày xưa nàng buổi sáng tiến cung, trước cơm trưa sẽ trở về.
Yến Hạ Nguyệt đương nhiên sẽ không nói mình nửa đường gặp được Ôn đại nhân hơn nữa còn cùng hắn ngồi nói chuyện phiếm vài câu, chỉ gật gật đầu.
Cố Diêm tranh thủ thời gian trở về chính là vì muốn cùng Yến Hạ Nguyệt cùng nhau dùng bữa, hắn đợi một lúc không thấy được Yến Hạ Nguyệt, không còn cách khác, liền phải trở về Kinh Ngô Vệ.
Yến Hạ Nguyệt nhìn hắn xoay người lên ngựa, trong lòng nổi lên hoài nghi.
Eo bị thương còn có thể lên ngựa nhanh nhẹn như vậy sao?
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland
Thời điểm Hứa Chử bị gọi tới còn tưởng rằng là công chúa lại sinh bệnh, hắn xách theo cái rương liền đi theo tỳ nữ.
Hắn nhìn Yến Hạ Nguyệt giống như chẳng có bệnh gì, lại nhìn nhìn Bình Bình không rõ nguyên do, không biết là chuyện