Lạm Phát (4)
Editor: Tô
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Tô Hàn vừa muốn đi đến một góc vắng vẻ thì một gã say rượu đã đi tới trước mặt cô đụng một cái thật mạnh.
Người say ngồi bệt xuống đất, mắt lờ đờ như không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng vẻ mặt Tô Hàn trở nên ngưng trọng "Đừng giả bộ, giao lại đồ anh trộm được ra đây."
Hàng hoá trong kho tuỳ thân còn nguyên vẹn nhưng balo bỗng nhiên nhẹ hơn, rõ ràng tên trước mắt này có vấn đề.
Người say kia vẫn tiếp tục hành động như không nghe thấy, say bét nhè không biết gì.
"Tin tôi ném anh xuống sông cho tỉnh táo lại không?" Tô Hàn vẻ mặt lạnh lùng.
Gã say rượu "..."
Mẹ nó! Nhìn vào là một cô gái ít nói, sao lên tiếng lại độc ác như vậy hả?
Ánh mắt của hắn thanh tỉnh lại, khó hiểu hỏi "Sao cô phát hiện được?"
"Balo nhẹ hơn nhiều, đoán là bị trộm bi sắt." Tô Hàn nhàn nhạt nói "Nếu lấy thứ khác thì có lẽ tôi sẽ không phát hiện được."
Gã say rượu bi phẫn không thôi, vận may chết tiệt! Anh ta móc từ lồng ngực ra một túi bi sắt ném lại cho chủ đồ "Đây."
Tô Hàn bắt lấy, tò mò hỏi "Anh không sợ tôi đánh chết anh à?"
Tên này trộm đồ bị bắt nên dửng dưng luôn?
Gã say rượu khịt mũi "Đánh người cũng mệt mỏi chứ bộ? Ăn còn không đủ no cô đừng lãng phí sức lực." Dù sao hắn cũng chơi không tốt, chân trần không sợ mang giày.
Tô Hàn ước chừng bi sắt, bất thình lình hỏi "Là người chơi?" Thủ pháp ăn trộm quá kỳ lạ làm cô nghi ngờ là kỹ năng thiên phú.
Người say rượu dừng một chút, ngẩng đầu nghiêm túc hỏi "Có đồ uống không?"
"Có ý gì?" Tô Hàn không hiểu.
"Có đồ uống thì tôi chính xác là người chơi, có thể nói chuyện với cô vài câu.
Không có thì cô có thể đi được rồi đó." Gã say rượu lười biếng nói.
Tô Hàn nghĩ, đây không phải trá hình thừa nhận rằng anh ta là một người chơi sao? Không có đồ uống thì không định nói chuyện với cô.
Sau khi suy nghĩ, cô lấy ra một bình sữa lắc lắc trước mặt gã "Trả lời tốt thì nó là của anh."
Đôi mắt của gã say rượu sáng lên, mừng rỡ khôn xiết "Không ngờ cô lại sa ngã như vậy!"* Có thể lấy sữa ra một cách tùy tiện, có thể thấy cơm áo không lo.
*Raw "没想到你混的这么好!", ý nói là TH làm gái, nói cô chịu chơi tốt thế, kiểu chọc ghẹo thôi...(Ai biết rõ chỉ mình nha QAQ)
"Câm miệng." Tô Hàn lo lắng phía sau có NPC đi theo, cố ý hạ thấp giọng, vừa lui vừa nói nhanh "Tìm một nơi thuận tiện nói chuyện, theo tôi."
Gã say lộ vẻ mặt xem thường.
chẳng qua là gã rất thèm thuồng chai sữa nên không thể không đi theo.
Quẹo trái quẹo phải, cuối cùng cũng vứt bỏ đám người đi theo phía sau, Tô Hàn mới có thời gian nhìn gã say này.
Cả người mùi rượu không giống giả vờ, tóc tai bù xù, hai má đỏ hoe, hai mắt sưng vù, xem ra cuộc sống rất không vừa ý "Nói một chút, anh biết cái gì?"
Gã say chìa tay ra yêu cầu "Trả trước đã."
Tô Hàn ném bình sữa qua.
Nhưng sau đó cô lại lấy ra một bình khác, thản nhiên nói "Trả lời tốt thì bình này cũng là của anh."
Sắc mặt của gã say đỏ lên, rõ ràng là rất hưng phấn.
Hắn biết gì nói đó, nói ra mọi thứ "Tôi tên là Ngụy Dân Triết, nghề ăn trộm, chỉ cần tôi chạm vào mục tiêu, tỷ lệ 30% lấy trộm được thứ gì đó."
"Cô đang lo chúng ta nói chuyện sẽ bị dân địa phương nghe thấy hả? Thực ra không cần thiết, tôi đã dò xét rồi, sau khi nói ra từ người chơi hệ thống sẽ tự động che giấu.
Ngay cả khi chúng ta lớn tiếng nói về nội dung của trò chơi thì NPC sẽ chỉ nghĩ rằng chúng ta đang nói bậy bạ thôi."
"Còn kỹ năng thiên phú của tôi, có thể đánh cắp thành công bằng cách chạm vào nó, nghe có vẻ kỳ lạ nhỉ? Nhưng việc NPC bị trộm đồ thì không thấy có gì lạ cả, mà còn xem là bình thường.
Tôi nghĩ hệ thống đã đặc biệt xử lý cụ thể để hợp lý hóa điều đó."
Thì ra là như vậy, Tô Hàn trầm ngâm, sau đó liếc nhìn người say hết sức khó hiểu "Sao lăn lộn thảm thế?"
Ngay cả khi cầm cả 100 điểm đổi toàn thức ăn và nhu yếu phẩm hàng ngày thì cũng không sống thành như vậy chứ.
"Đừng nói nữa." Ngụy Dân Triết đau khổ tố cáo một tiếng "Tôi bị hệ thống hại thảm mà!"
"Là sao?"
"Sau khi đọc các thuộc tính của nhân vật, có phải cô nghĩ rằng chỉ tích trữ thực phẩm và nhu cầu thiết yếu hàng ngày là có thể sống đến cuối đúng không?"
"Dù sao đồ ăn có thể làm tăng độ no bụng, đồ dùng cần thiết hàng ngày có thể tăng độ sạch sẽ, cho nên dùng loại nào cũng không quan trọng?"
"Nước suối trong game vô dụng vậy sao không đi đổi lấy vật tư khác?"
Ngụy Dân Triết cười khà khà, sau đó nghiêm mặt nói "Nếu như cô có ý nghĩ trên thì cô sẽ bị sập bẫy một ngày không xa."
Tô Hàn tỉnh bơ "Sao lại nói như vậy?"
"Nước suối quả thực chỉ có thể làm tăng một chút độ đói bụng, nhưng nếu lượng nước uống hàng ngày dưới 500ml thì ngày hôm sau sẽ xuất hiện triệu chứng thiếu nước, thể lực liên tục giảm sút.
Nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng không nhất thiết phải là nước suối, thay bằng coca, sữa hoặc rượu đều được.
Nói chính xác hơn, lượng nước uống hàng ngày không được dưới 500ml."
"Sử dụng khăn tắm và bàn chải đánh răng xác thực có thể cải thiện độ sạch sẽ, nhưng nếu không sử dụng xà phòng hoặc sữa tắm trong 72 giờ, xác suất xuất hiện nhiễm trùng sẽ tăng mạnh."
"Tương tự, ăn chocolate và bánh kẹo có thể làm tăng độ no bụng, nhưng phải ăn lương thực chính trong vòng 72 giờ, cơm, bột mì đều được.
Tôi chưa thử điều này, không biết debuff nào sẽ xuất hiện, nhưng tôi biết có người chơi đã gặp phải."
Ngụy Dân Triết chậm rãi nói, giọng nói đặc biệt tang thương.
Suy cho cùng đây là những bài học xương máu hầu hết do chính bản thân gã trải qua.
Tô Hàn cũng không đồng cảm, ngược lại rất khó hiểu về gói quà tuyệt vời lúc đầu.
Gói quà có xà phòng, nước khoáng (nguồn nước), bánh mì bơ thịt (lương thực chính), băng y tế (vật dụng y tế), mọi thứ đều là nhu yếu phẩm cần thiết.
Bây giờ nghĩ lại thì ra hệ thống đã gợi ý từ lâu rồi!
Bởi vì số lượng hàng hoá có thể được trữ trong kho tuỳ thân bị hạn chế (10 ô), nên cô trữ hàng hóa theo hàng trong gói quà, không ngờ đánh bậy đánh bạ làm đúng.
"Sao cô không biết gì hết vậy?" Ngụy Dân Triết buồn bực "Vào game được 7 ngày rồi, chẳng lẽ không có một cái debuff nào sao?"
Tô Hàn lắc đầu sau đó nói "Tôi ở tiệm mì, ăn mì húp nước súp, bình thường có thói quen mua xà phòng trữ."
Ngụy Dân Triết nhất thời không nói nên lời.
Mì là lương thực chính, nước súp là nguồn nước, xà phòng cũng có, người này không thiếu