Editor : Phương
Nụ cười của Vân Xương Lễ cứng lại, ông ta nhìn về phía Trình Tiêu, Trình Tiêu cúi đầu, sắc mặt trắng bệch.
Tâm trạng Vân Xương Lễ trùng xuống nhìn về cái bánh kem trên bàn, bốn chữ Đại học Lê thành được viết bằng socolate màu trắng kia cực kỳ chói mắt.
Trình Kiều cười gượng một chút, đứng lên, một tay đem cái miếng socolate kia ném vào thùng rác,tầm mắt như lơ đãng đảo qua dì Tiêu đang đứng trước cửa phòng bếp.
Dì Tiêu sửng sốt, ý thức được chính mình gặp rắc rối, lập tức về lại phòng bếp.
Bên này nãy giờ vẫn cứ im lặng.
Không khí có chút áp lực,cái loại áp lực này ngay cả dì Tiêu ở trong phòng bếp cũng có thể cảm nhận được , thậm chí còn không dám làm gì tạo ra tiếng động lớn .
Đứa bé ở trong ngực Vân Xương Lễ giãy giụa khóc ầm lên đòi tách cà phê đang để trên bàn.
Thấy thế , Trình Kiều duỗi tay ôm lấy cậu nhóc, Vân Xương Lễ lúc này mới hoàn hồn.
Hắn nhìn Trình Tiêu, ngữ khí nhẹ nhàng, "Tiêu Tiêu, chú không phải muốn trách con, là do con quá tự tin, nguyện vọng chỉ điền mỗi đại học Lê thành ?. Con đến công ty, nhân viên hỏi con thi trường nào, con tự tin cho người ta biết con thi đại học Lê thành, cho nên lần này công ty tổ chức vũ hội chú mới nghĩ mang con đi. Con xem hiện tại,chú làm sao mà ăn nói với người ta ?"
Nếu là đại học khác còn tốt, đại học Lê Châu mấy năm nay trong mắt chỉ có lợi ích cùng tiền tài, mà bọn họ còn kiêu ngạo về điều đấy .
Đám tiểu thiếu gia , tiểu thư ở Lê thành nếu không phải bất đắc dĩ lắm thì cũng chẳng muốn tới đấy học ,dù vậy cũng có một ít tam lưu thế gia cho con em mình đến học.
Đối bọn họ mà nói không khác nhau mấy, thậm chí còn mang theo mục đích khác,có một số hạng mục của đại học Lê Châu phát triển rất tốt,đi học tập hay đi nghiên cứu đều rất là bình thường, nhưng cũng chỉ giới hạn trong tam lưu thế gia.
Vân gia muốn tiến tới đại gia tộc ,không thể chọn loại trường này để học được.
Không để ý thanh danh mới có thể lựa chọn như vậy, nhưng Vân gia lại để ý đến thanh danh.
Kết quả Trình Tiêu lại cho ông ta cõng một cái nồi lớn như vậy!
Nói đến cùng, Trình Tiêu vẫn là không hiểu biết Vân Xương Lễ, Trình Kiều cũng chơi với nhiều phu nhân giàu có nhưng cũng chỉ giới hạn ở bậc trung lưu vậy nên cũng không hiểu rõ cái khác lắm .
Đương nhiên, cũng không phải không hiểu rõ, mà là hai người không tiếp xúc được với đám người thế gia chân chính , tầm nhìn vô cùng hạn hẹp.
Trình Kiều ở trong đám người giàu có lăn lộn mấy năm, vẫn là không có cơ hội tiếp xúc với những người ở đại gia tộc kia,cái này cùng với xuất thân của bà ta có quan hệ rất lớn nên đành làm Vân Xương Lễ thất vọng.
Ai biết được con gái bà ta còn tặng một cái lễ vật lớn như vậy.
Đời trước Trình Tiêu chơi cùng với đám Giang Úc mới biết được, Giang Úc bọn họ đối với đại học Lê Châu là nhìn bằng ánh mắt gì cho nên cô ta mới có thể mà tránh được cái hố của đại học Lê Châu thi đậu đại học Lê Thành,đãi ngộ tốt nên tầm mắt liền cao , nhiều sự tình cũng hiểu rõ hơn.
Mới có thể biết được một ít cái đen tối trong đấy.
Vân Xương Lễ giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lại vô cùng thất vọng, ông ta không có trách cứ gì, chỉ có thất vọng đến xương tủy .
Trình Tiêu cắn môi dưới "Chú , bên phía trường học nói cháu thành tích tốt có thể điền nhiều nguyện vọng cùng một lúc...."
"Phải không? Vậy tại sao cháu lại không điền thêm một cái nữa ?" Vân Xương Lễ giọng điệu lạnh lùng, ông ta có thể đối Trình Tiêu tốt, là bởi vì Trình Kiều sinh cho Vân gia một đứa con trai.
Với điều kiện là Trình Tiêu phải hiểu chuyện và giỏi giang.
Trong thời gian gần đây phát sinh một số sự tình không nên có , Vân Xương Lễ có thể chốc lát mà quên đi được
Nhưng là một khi Trình Tiêu không theo ý muốn của ông ta nữa có gây ra rắc rối gì,Trình Tiêu sẽ không còn được khoan dung như trước nữa.
Trình Tiêu thành tích tốt, tất nhiên phải thi đậu đại học Lê Thành .
Bảo toàn mặt mũi cho Vân Xương Lễ hắn.
Nhưng lại không thi đậu, phải chịu đựng được sự ghẻ lạnh của ông ta, thứ ông ta cho được cũng có thể lấy về được.
Nhưng ông ta không thể đối xử với Vân Lục như vậy được vì Vân Lục mới là con ruột của Vân Xương Lễ .
Kể cả việc muốn đi Cambridge du học hay là chuyện Vân Lục không chịu giao số cổ phần kia ra.
"Chú, thực xin lỗi." Trình Tiêu có chút run sợ, tay nắm chặt ghế sô pha, vội vàng mà nhìn Trình Kiều bên kia một cái .
Trình Kiều ôm con trai ngồi ở một bên, ánh mắt nặng nề.
Trình Kiều cũng đã hiểu được sự hà khắc của Vân Xương Lễ.
Con gái của bà ta mãi mãi sẽ không bao giờ được Vân Xương Lễ đối đãi như Vân Lục, hai người muốn ở lại Vân gia thì vẫn phải cùng Vân Xương Lễ diễn kịch , còn phải diễn cực kỳ tốt.
Nếu không, Vân Xương Lễ liền sẽ đối xử như vậy, Trình Tiêu không có thi đậu đại học Lê Thành tâm trạng đang rất không tốt, nhưng Vân Xương Lễ lại không có một chút an ủi nào, giống như Trình Tiêu chỉ là một công cụ kiếm lợi cho ông ta.
Vân Xương Lễ: "Vũ hội ở công ty, cháu không cần đi nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho tốt. Trước khi tới ngày nhập học,đừng có nói cho người khác biết cháu thi đậu đại học gì ."
"Hoặc là, cháu xuất ngoại du học ? Chú đưa cháu đi." Vân Xương Lễ xoa nhẹ chân mày, nói.
Trong nháy mắt Trình Tiêu rất muốn đồng ý ,nhưng lại thấy được Trình Kiều lắc đầu.
Cho nên cô ta đành nói : "Chú, con không đi đâu, thực xin lỗi."
Vân Xương Lễ đứng dậy, đi đến phía trước, khom lưng ôm cậu nhóc,cọ vào đầu cậu.
Đang là mùa hè,nhưng bàn tay Trình Kiều lạnh toát, bà ta nhìn Vân Xương Lễ đối với con trai vẫn là vẻ mặt dịu dàng,trái tim mới hơi chút yên ổn một ít, tươi cười cũng trở nên càng thêm tự nhiên.
Vân Xương Lễ hôn xuống khóe môi Trình Kiều nói " Anh lên lầu nghỉ ngơi một lát, cơm chiều nhớ gọi anh xuống."
Trình Kiều cười đến ôn nhu: "được."
"Nghiêu Nghiêu, đừng cắn quần áo ba ba."
Nàng lấy bàn tay của con trai ra. Vân Xương Lễ đi lên thang lầu,nhanh chóng biến mất ở chỗ ngoặt, bên dưới phòng khách, lập tức liền im lặng lại.
Bánh kem ở trên bàn rất đẹp, nhưng giống như dùng cái đẹp của mình để châm chọc bọn họ.
Trình Tiêu gọi một tiếng mẹ, Trình Kiều ngẩng đầu, biểu tình phức tạp mà liếc Trình Tiêu một cái.
Trình Tiêu trong lòng cũng hoảng sợ, rất sợ Trình Kiều cũng không con yêu thương cô ta nữa ,Trình Tiêu vội vàng ngồi gần lại.
Trình Kiều ôm bả vai con gái, cúi đầu nói: "Từ từ đã."
Vân Xương Lễ là loại người không cắn người nhưng rất tàn nhẫn,Trình Kiều trong lòng sinh ra cảnh giác.
*
Lý Viên nói đến chơi với cô liền thật sự đến ,Vân Lục vừa ngủ dậy liền nhận được điện thoại bảo cô mau đến đón.
Vân Lục còn chưa thi bằng lái xe,nên chỉ đành nhờ chủ nhà đưa cô đi.
Lý Viên vừa đẩy vali ra đã nhìn thấy Vân Lục, lập tức ôm lấy cô: "Wow! Đã lâu không gặp, cậu trở nên xinh đẹp hơn rồi, nhanh cùng tớ chụp một bức ảnh,để tớ đăng lên vòng bạn bè, làm cho bọn họ hâm mộ."
Vừa nói vừa lôi kéo Vân Lục đến phía cửa ra, bật bộ lọc trên camera, chụp liên tục.
Khóe môi Vân Lục giật giật, làm lộ ra cái lúm đồng tiền , trực tiếp đẩy Lý Viên ra, nghiêng đầu nhìn biểu ngữ đang được cô ấy ôm vào ngực.
Vân Lục duỗi tay, lấy ra, Lý Viên vừa kịp a lên một tiếng nóng nảy, Vân Lục đã mở biểu ngữ kia ra.
Mặt trên.
Là chữ Hàn Quốc .
Mà trên biểu ngữ,một anh chàng đẹp trai đang nhìn chằm chằm cô.
Vân Lục sửng sốt, nhìn về phía Lý Viên.
Viên một phen cướp lấy biểu ngữ, cười hắc hắc, nói: " Oppa của tớ gần đây ở nước Anh có hoạt động...."
"Cho nên, cậu không phải tới đây chơi với tớ? Chỉ là tới ở nhờ mà thôi?" Vân Lục lập tức liền suy tính ra ý nghĩ của cô nàng kia.
Viên xì một tiếng khinh thường: "Đương nhiên không phải, chủ yếu là tới với cậu, đi xem anh ta chỉ là thuận tiện mà thôi, tớ làm sao có thể trọng sắc khinh bạn được chứ ?"
Vân Lục suy nghĩ một chút, "Cậu không thích Hứa Điện?"
Lý Viên đem biểu ngữ cất đi, một tay cầm vali một tay cầm tay Vân Lục nói "Thích? Không dám thích, cậu không biết nữ sinh ở Lê Thành có bao nhiêu người thích hắn đâu. Trời ạ, tớ cảm giác hắn sớm hay muộn sẽ trở thành cặn bã, trở thành tra nam." [ Đúng vậy =)))]
Vân Lục: ".... Vậy à."
Đời trước nàng chỉ nhớ rõ một số việc của Giang Úc.
Nhưng thật ra đối với chuyện của Hứa Điện không rõ lắm, nhưng là có nghe đồn cậu ta có tư tình cùng với nữ diễn viên nào đó , bất quá tin tức hoàn toàn không Hot được, ngày hôm sau liền biến mất ở trong vô vàn những cái Hotsearch khác.
Nhưng Chu Dương thì cô lại biết ,cậu ta xin công ty nhà mình một số tiền, sau đó đầu tư vào ngành công nghiệp khoa học kỹ thuật quân sự.
Rồi cũng biến mất vô ảnh vô tung, chỉ có một sự việc kỳ lạ là cả ba người họ đều không xóa WeChat của cô.
Chủ nhà đang chờ ở trong xe, nhìn thấy Lý Viên cầm hành lý từ trong sân bay đi ra thì liền tới giúp.
Lý Viên đặc biệt có lễ phép, cùng chú ấy cảm ơn.
Vân Lục lôi kéo cô ấy lên xe.
Xe khởi động, về chung cư.
Ở trong xe, Vân Lục hỏi Lý Viên, " Địa điểm hoạt động của idol nhà cậu ở đâu ? Để ngày mai chú đi làm rồi tiện đưa cậu đi luôn."
"Ở đây,ở đây." Viên mở di động ra, đưa địa chỉ cho Vân Lục xem.
Vân Lục click mở,là một con phố ở trên đường lớn nào đó, Vân Lục liền cùng chủ nhà nói chuyện , chú ấy liền gật đầu.
Trở về chung cư, Vân Lục đem hai lọ dưa chua mà mình tự tay làm đưa cho chủ nhà , chủ nhà rất vui vẻ, nói cảm ơn.
Lý Viên vừa vào cửa liền nhào đến ghế sô pha, gào lên "Trời ạ, chung cư của cậu thoải mái quá, thật nhiều cửa sổ sát đất , còn có cái này lò sưởi trong tường, a a a bên kia có phải là phòng khách nhỏ kiểu Địa Trung Hải hay không ?"
"Đúng vậy, cậu từ từ mà chơi."
Vân Lục đi vào phòng bếp, rửa tay nấu cơm, dì bảo mẫu mấy ngày nay phải về nước trông cháu ngoại của mình.
Vân Lục phải tự mình nấu cơm,di động trong túi đột nhiên vang lên tiếng động, Vân Lục lấy ra nhìn thấy là chuyển khoản qua Alipay, chuyển gần 300 nghìn tệ.
Là Dương Yến gửi tới.
Mấy tháng nay Dương Yến nhiều lần chuyển cho cô một , hai nghìn tệ.
Cửa hàng của Dương Yến đang từ từ đi vào quỹ đạo hoạt động , đơn đặt hàng đến từ mọi nơi , một phần là nhờ buổi diễn thời trang ở Lê thành kia.
Dương Yến thuận tiện nhắn một tin nhắn tới: " con gái ,đây là sinh hoạt phí cùng với tiền lãi của con,lần trước con cho mẹ mượn tiền không quá ba tháng nữa mẹ sẽ trả đủ cho con. Muốn trả sớm cũng không có cách nào, tháng tới mẹ sẽ mời một số người làm đại diện cho nhãn hàng nên không có