Editor : Phương
Lê Thành.
Tập đoàn Giang thị.
Trong phòng hội nghị,Khâu tổng với thư ký của ông ta cùng tám người nhân viên đến để nói chuyện, hai mặt nhìn nhau.
Mười người này đều tầm 30-40 tuổi,bọn họ đã trải qua mọi loại sóng to gió lớn, nhưng mà vẫn bị thanh niên 20 tuổi trước mặt này làm cho sợ đến nỗi lời nói không thoát ra khỏi cổ họng được.
Tất cả mọi người đều cảm thấy xấu hổ, chỉ có thể an ủi chính mình, không hổ là Giang thái tử gia sinh ra đã có sẵn khí thế.
Khâu đổng khụ một tiếng, sờ cổ, cười hỏi: “Giang Úc, hôm nay cậu đến đây làm gì vậy?”
Giang Úc dịch tầm mắt ra khỏi cuốn notebook, đôi mắt hẹp dài nhàn nhàn nhìn mấy người trong phòng, nói: " Đúng vậy, chú Khâu có ý kiến gì sao?”
“Không, không có, Chủ tịch Giang nhường ghế này cho cậu đã đủ để chứng minh cậu có thể làm rất tốt.” Khâu đổng nhớ tới đứa con trai của mình thật muốn hộc máu.
Thi vào đại học Lê Châu còn chưa đủ cả ngày chỉ biết đi chọc ghẹo con gái nhà người khác, ăn chơi lêu lổng.
Không làm được thành tựu gì cả.
Nhìn lại Giang Úc.
Thiếu gia mới có hai mươi tuổi đã tự tay dẫn dắt công ty của nhà mình đứng đầy.
Ông ta liếc mắt nhìn thư ký, thư ký hơi hơi mỉm cười,cả hai đều thở ra một hơi.
Người trẻ tuổi tốt thì tốt thật, nhưng là chưa trải được hết sự đời, hôm nay có thể tranh thủ thêm được một chút lợi ích nữa.
“Nếu không ý kiến gì, thì bắt đầu đi.” Giang Úc liếc thư ký một cái, thư ký lập tức mang hợp đồng ra, nói một số điều lệ.
Những người bên phía Khâu đổng bên này đều tập trung tinh thần.
Chờ thư ký nói xong, thư ký bên Khâu đổng bắt đầu thương lượng, cố gắng sửa đổi một số lợi ích.
nhìn như là đang bàn bạc, nhưng thực tế sớm đã có chuẩn bị.
Sau khi ngồi xuống, Giang Úc vẫn luôn không nói chuyện, cũng không phản đối, hắn dựa vào ghế trên, đôi tay để ở trên ở chân dài , ngón tay thon dài gõ gõ.
Thư ký của Khâu đổng nói xong, nhìn Giang Úc một cái "Giang tiên sinh, cậu cảm thấy thế nào ?”
Giang Úc duỗi tay, nhìn xuống hợp đồng, số liệu ở cuốn notebook đang nhảy liên tục, đó là số liệu mà hắn vừa lòng nhất, ngẩng đầu nhìn mọi người bằng đôi mắt hẹp dài.
Tên thư ký bị ánh mắt đảo qua mồ hôi túa ra từng đợt, có cảm giác như những tâm tư của họ bị nhìn thấu,thư ký hơi dịch tầm mắt, suy nghĩ một chút, lại bổ sung một cái điều kiện, số liệu lại có biến hóa.
Trong lòng còn đang suy nghĩ.
Thái tử Giang gia này về sau là sẽ là con rể của Khâu đổng, chắc chắn sẽ cho cha vợ mặt mũi.
Mình chỉ sửa chữa một ít số liệu, cậu ta chắc chắn không biết được.
Nghĩ đến đây, thư ký càng thêm có tự tin, sau khi nói xong, còn giương mắt nhìn về phía Giang Úc.
Giang Úc bên này đều chưa nói cái gì, hắn từ bên cạnh cầm lấy một phần hợp đồng khác, ném tới, vừa lúc lại ném vào trước mặt tên thư ký kia,thư ký cầm lấy vừa mở , sắc mặt lập tức trắng bệch.
Thư ký chỉ vào hợp đồng: “Này... Này không phù hợp với những gì chúng tôi nói vừa nãy, Khâu đổng, ngài xem.”
Khâu đổng nhận lấy hợp đồng, vừa thấy, quả thực không dám tin,ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Giang Úc, “Giang Úc, cậu đây là có ý gì? Ba cậu để cậu ngồi lên cái ghế này để phá hoại tình cảm hai nhà Khâu Giang à ?”
Cái khác còn chưa nói, nhưng hai nhà còn đang muốn trở thành thông gia.
Giang Úc ngón tay nhẹ nhàng mà gõ cái bàn, tầm mắt lơ đãng mà nhìn điện thoại trên bàn, giao diện điện thoại đang dừng lại ở vòng bạn bè của Lý Viên.
Tất cả các cẩu nam nhân đó, tất cả bọn họ đều muốn theo đuổi Vân Lục.
Bọn họ xứng sao??
Xứng sao??
Khâu đổng nhìn thấy sắc mặt Giang Úc thay đổi,còn đang muốn trách móc một trận đột nhiên nghẹn lại.
Cả phòng đều im lặng,trong lòng có cảm giác run sợ. Khâu đổng do dự, vẫn là là gọi lớn : “Giang....”
“Hả?” Giang Úc hoàn hồn, hắn nhìn Khâu đổng, sau đó thong thả ung dung gõ gõ cái bàn, nói: “không thích bản hợp đồng mới này thì dùng bản cũ cũng được, nhưng là..... Tôi có điều kiện.”
Khâu đổng lập tức hỏi: “Điều kiện gì?.”
“Tôi muốn cùng Khâu Linh Thải giải trừ hôn ước, việc này còn cần đến Khâu đổng ngài về khuyên bảo con gái cho thật tốt, còn nếu mà khuyên bảo không thành công thì những hợp đồng về sau này sẽ càng ngày càng càng hà khắc,đến khi các Khâu đổng không chịu nổi mới thôi. À , đương nhiên còn có các hạng mục hợp tác khác nữa, rất có khả năng là sẽ dừng hợp tác , cháu thật sự không mong điều đấy xảy ra đâu.Chú Khâu, nếu chú có thể làm tốt, cháu rất là cảm kích."Nói xong, Giang Úc đẩy notebook ra , đứng lên,nghiêm mặt cầm lấy điện thoại trên bàn,đút tay vào túi đi ra ngoài.
Người trẻ tuổi toàn thân khí thế sắc bén như thể xuyên thấy vào từng người một.
Toàn bộ người trong phòng họp ngây ngẩn cả người.
Vài giây sau, Khâu đổng hung hăng mà vỗ bàn: “Giải trừ hôn ước?? Chuyện này là do lão gia tử đặt ra từ hơn 20 năm trước, Giang Khâu hai nhà qua lại hơn 40 năm có đủ mọi loại quan hệ, nội tình rắc rối phức tạp ,, hiện tại lại muốn giải trừ hôn ước? Quả thực không thể nói lý!”
Ông ta tức giận đến cả người phát run.
Người cả phòng đều nhìn ông ta, đều sợ mình bị liên lụy, nhưng là càng sợ hơn là nếu không giải trừ hôn ước,những chuyện sau này đều vô cùng khó giải quyết.
Những gì Khâu đổng vừa nói Giang Úc không nghe thấy được.
Giang Úc cầm điện thoại, đi tới bên phía cầu thang hút thuốc, vẻ mặt u ám nhìn xuống vòng bạn bè.
Hắn chỉ ăn được mì của Vân Lục nấu, còn chưa có ăn qua cơm cô nấu đâu.
Tức giận!
Bên kia.
Khâu đổng gọi điện thoại cho Khâu Linh Thải, Khâu Linh Thải vừa gọi một tiếng ba, sắc mặt ông ta tốt hơn một chút, nhưng vẫn là nhịn không được mắng : “Con với Giang Úc hai người sao lại thế này? Hắn nói nếu chúng ta không giải trừ hôn ước, sẽ xuống tay với công ty chúng ta!”
Khâu Linh Thải ở đầu bên kia sửng sốt, cô ta ngồi ở trên lưng ngựa, một thân kỵ trang.
“Hắn thật sự nói như vậy?”
“Đúng!”
Khâu Linh Thải cắn chặt răng, mẹ nó.
Giang Úc là điên rồi sao?
Không phải tiểu thư Vân gia mới chính là người quyến rũ hắn sao???
*
Ngày hôm sau Lý Viên đi gặp oppa của cô ấy,nhưng vẫn muốn lôi kéo Vân Lục đi bằng được, vé vào cửa không lấy được.
Nhưng Lý Viên có biện pháp, kịp thời đưa cho Vân Lục một vé điện tử. Ở con phố thời trang, mới sáng sớm đã tấp nập biển người, vị nam minh tinh kia mãi mới đi ra, mọi người thấy liền phát ra tiếng hét chói tai.
Anh ta mặc cả một thân quần áo màu đen, ở trên sân khấu vừa hát vừa nhảy,dùng tiếng Anh lưu loát chào hỏi mọi người.
Tiếng hét của Lý Viên làm tai Vân Lục như sắp bị điếc.
Nhưng không thể không nói, người ở trên sân khấu xác thật rất đẹp trai, rất loá mắt.
Có lẽ là có được đào tạo qua, mỗi biểu tình mỗi ánh mắt đều rất câu tâm.
Khó trách nhiều người si mê anh ta như vậy.
Vân Lục nhìn từng biểu cảm động tác của anh ta, lại nhớ tới chuyện sắp làm, trong lòng có chút kích động.
Tạo ra được một nhóm nam đỉnh cấp, kéo sự chú ý của mọi người.
Trở thành một tia sáng, mà mỗi người theo đuổi họ đều cảm thấy kiêu ngạo.
Vân Lục càng nghĩ càng thấy tốt.
Trên sân khấu, chàng trai nửa ngồi xổm xuống, đang muốn cùng mọi người bắt tay, ánh mắt nhìn đến cô gái xinh đẹp ở hàng ghế đầu, sửng sốt.
Không nhịn được mà Vân Lục vài lần, xoay người chỉnh lại tai nghe, đi nắm lấy tay một fans khác, bên tai ửng đỏ. Lý Viên được nắm tay, hét lên, ôm lấy Vân Lục nói: “Không rửa tay ,không rửa tay.”
Vân Lục buồn cười, tùy ý cô ấy ôm.
Hoạt động diễn ra hơn một giờ, rất nhanh liền qua đi, đông đảo người hâm mộ đã đi mua sắm ở phố thời trang.
Vân Lục cùng viên hai người chen chúc chui ra, Lý Viên coi cái tay được nắm rất là quý báu, ăn kem còn bắt Vân Lục đút cho, Vân Lục một bên cho chính mình ăn, một bên đút cho Lý Viên.
Cô đã ăn xong rồi, nhưng Lý Viên còn chưa có ăn xong, Vân Lục liền cúi đầu chơi điện thoại, một bên bón cho cô nàng.
Cô mở WeChat ra.
Đã nhìn thấy Giang Úc gửi tới một cái tin nhắn.
Giang Úc: Hừ.
Vân Lục:?
Đối phương không trả lời, Lý Viên một ngụm kem cuối cùng,lấy điện thoại ra mở vòng bạn bè, sau đó, sửng sốt, đem điện thoại đưa cho Vân Lục.
“Cậu xem, Giang thái tử gia có phải
hay không đối tớ có ý kiến rất lớn?”
Vân Lục xem xét thấy, Lý Viên đã đăng lên vòng bạn bè,phát định vị nói muốn đi gặp oppa của cô ấy, sau đó còn chụp Vân Lục nói là cô cũng đi..
Vân Lục tóc dài qua vai, lộ ra bả vai trắng nõn.
Ánh mắt mang ý cười, má lúm đồng tiền thật sâu, rất xinh đẹp.
Một đám người nói cô đẹp.
Hứa Điện: Không tệ.
Chu Dương: Ai da,thật không tệ .
Giang Úc: A.
Giang Úc: Hừ.
Giang Úc: Chậc.
“Có phải hay không? Đối với tớ siêu cấp có ý kiến, âm dương quái khí, tớ lại không phải là con trai, tớ tới tìm cậu có thể phát sinh chuyện gì sao? Cậu ấy ghen cái gì?” Viên càng nghĩ càng không phục, lớn tiếng nói.
Vân Lục sửng sốt: “Ghen?”
“Đúng vậy, cậu ấy chính là ghen.” Lý Viên đem điện thoại nhét vào trong túi, ôm tay Vân Lục bĩu môi nói.
Vân Lục suy nghĩ một chút, cô ấn vào WeChat Giang Úc, gửi một tin nhắn
Vân Lục: Lý Viên nói cậu ghen.
Vân Lục: Nhưng là tớ không biết cậu ghen cái gì.
Giang Úc: A.
Giang Úc: Ai ghen?
Giang Úc: Tôi không có.
Vân Lục: Tớ cũng cảm thấy cậu sẽ không.
Giang Úc:......
Mẹ nó.
Tức chết!
A!!!!
*
Lý Viên ở Anh bảy tám ngày đều đi xem oppa của cô ấy, cũng gặp một số bạn bè của Vân Lục. Không lâu sau liền quay về Trung Quốc.
Cô ấy sau khi trở về không bao lâu, liền gửi WeChat cho Vân Lục, nói muốn cùng Vân Lục mở công ty, Vân Lục cười cười, gửi một phần văn kiện cho Lý Viên.
Tài liệu này là kế hoạch phát triển sau này.
Một file tài liệu để tạo dựng một công ty,còn có ảnh chụp của năm người cùng với chỗ họ ở.
Lý Viên quả thực không thể tin được Vân Lục có thể nhanh như vậy, hơn nữa file kế hoạch làm rất tốt.
Cô ấy nói cha cô không ủng hộ việc làm của cô ấy nhưng mẹ thì lại khác.
Vì vậy, mẹ của Lý Viên muốn giành ra một ít thời gian để giúp công ty của con gái.
Vân Lục nghĩ thầm, thật sự là tốt quá.
Có Lý Viên cùng mẹ cô ấy giúp một tay, công ty giải trí được thành lập chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Trong khoảng thời gian nghỉ hè này, Vân Lục tiếp tục học tập.
Trường cô khai giảng bên này đại học Lê thành cũng khai giảng, mấy ngày hôm trước khi khai giảng cô còn nhận được điện thoại của Vân Xương Lễ.
Vân Xương Lễ ôn hòa hỏi : “Học tập có mệt hay không?,có cần tuyển một người bảo mẫu nữa không??, tiền tiêu vặt có đủ hay không ?.”
Vân Lục ngồi ở trên sô pha, trả lời: “Không mệt, không cần, đủ dùng.”
Ông ta không biết việc