Hơn 3 tuần sau, Hãn đến thăm lò rèn, việc xây dựng lò pudding theo ý của Hãn đã hoàn thành, đồng thời 4 chiếc hộp thổi khí cũng đã bắt đầu được sử dụng. Thực ra việc xây lò cũng không quá khó, 1-2 ngày là xong nhưng trong quá trình tạo thép thì phát hiện nhiều bất cập, từ chiều dài của dụng cụ thổi đến chiều cao và tỉ lệ lò. Trong quá trình thử nghiệm, có rất nhiều lần thất bại, như việc bị vỡ lò, lực không khí không đủ mạnh khiến nhiệt độ không đạt, lỗi dụng cụ thổi, tính sai về ngăn đốt than gây ảnh hưởng đến sự liên tục và nhiệt độ thổi vào. Nói chung là có quá nhiều vấn đề phát sinh và cần sửa chữa.
Việc sửa lại cũng không phải chỉ có mình hắn làm, các thợ rèn cũng tham gia góp ý. Cho họ biết qua về nguyên lý hoạt động của chiếc lò này, họ sẽ hiểu ra. Lý thuyết về khử “tinh thể đen” bằng không khí Hãn đã nói từ trước rồi nên họ hiểu rất nhanh nguyên lý mà Hãn nói. Họ cũng có nhiều ý kiến khác nhau như chỉnh lại độ lớn của lò, chôn ngăn đựng nồi gang xuống đất hay thay đổi vị trí của lò đốt than bằng cách chuyển hoặc đặt thêm vài ngăn đốt than ngay cạnh nồi đựng gang lỏng. Mỗi người một ý và cũng đem thử nghiệm để xem xét. Đồng thời, do lò dễ vỡ hơn so với bình thường do nhiệt độ trong đó khác hoàn toàn so với lò bình thường, họ đã điều chỉnh lại tỉ lệ hỗ hợp đất sét trăng, than củi và cát để tạo ra vật liệu bền hơn cũng như thay đổi cách thức xây, thay vì xếp những miếng đất xét chồng lên nhau như lò Bloomery, họ nung từng miếng chúng thành gạch rồi sau đó dùng gạch để xây lò. Chúng quả nhiên bền hơn so với cách thức xây dựng cũ.
Ngoài ra, cùng với lò Pudding, một chiếc lò cao với chiều cao đến 3 mét xây bằng gạch chịu nhiệt đã được thi công. Để tránh vỡ lò, hắn đã chôn 2/3 lò xuống đất. Thiết kế lò cao này có một chút khác so với lò cao thông thường, đó là có vài đường ống bằng gốm uốn xung quanh thành lò. Đây là những ống dẫn khí, chúng được nối xuống phần đáy của lò. Người thợ sẽ bơm khí qua các ống này, không khí theo đường ống sẽ nhận được nhiệt từ thành lò mà đi xuống dưới đáy, thổi cho than cháy mạnh hơn, đồng thời, hơi nóng có thể lên đến 1000oC sẽ tạo thêm nhiệt làm tăng nhiệt độ lên giúp nấu chảy và duy trì trạng thái lỏng của gang
Thành lò dày đến 30cm, đường kính miệng khoảng 1m, phần bụng lò phình ra rộng gấp đôi so với miệng lò, phần dưới cùng có 2 miệng thoát , một dùng để thoát gang lỏng, một dùng để thoát sỉ. Nhìn tổng thể mà nói, Hãn rất yên tâm với chiếc lò này.
Mất 3 tuần để chuẩn bị và thử nghiệm xong tất cả, huy động đến 20 người cùng làm. Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng họ cũng tạo được thứ đạt yêu cầu. Hôm nay là lần chính thức mang ra sử dụng. Môt chiếc lò pudding cao khoảng 1m với ngăn thứ hai được chôn dưới đất, thành được làm dày hơn với 4 lớp gạch chịu nhiệt. Tầng đốt than là một cơ số các khoang cao khoảng 90cm, dài rộng là 70x50cm, lớn hơn thiết kế ban đầu để đốt được nhiều than hơn, phần miệng ngăn đốt than, ngoài trừ khi tiếp thêm than thì khi đốt được bịt kín, nguồn không khí đến từ các ống nối đến hộp thổi. Do được bịt kín, khí được thổi vào sẽ theo phễu dẫn lửa đi xuống nồi gang lỏng. Đã đến lúc thực hành, tất cả chỉ chờ giây phút nghiệm thu này.
-Ê, có nên cầu ông trời cho chúng ta thành công không? – Sóc nói
-Mày nói vớ vẩn cái gì vậy – Hãn nói
-Sóc nói đúng đấy, chúng ta thất bại nhiều lần quá, lần này mới làm lại được tốt hơn, cũng cần có chút niềm tin chứ. – Trì nói đỡ
Những lúc làm những điều không chắc chắn, tỉ lệ chỉ có 50% thì con người thường trông cậy vào thần thánh, hiện đại cũng vậy, cổ đại cũng thế để họ có niềm tin hơn vào thành công của mình, đặc biệt là sau nhiều lần thất bại như thế. Hãn cũng đang rất hổi hộp, không biết lần này có thành công không, quả thực hắn đang rất cần thứ gì đó để tiếp cho hắn hi vọng.
-Thôi mày muốn làm gì thì làm.
-Là mày nói đấy.
Sóc nói rồi quỳ xuống miệng lẩm bẩm, chốc chốc lại bái lạy. Mọi người xung quanh cũng thế, họ bỏ ra rất nhiều tâm huyết để chế tạo theo đúng ý của Hãn. Không ai muốn công sức mình bỏ ra bị lãng phí cả nên cũng cần có hi vọng, rằng thứ này sẽ thành công
Đợi cho mọi người cầu khấn chán chê, Hãn mới dõng dạc nói
-Đốt lò
Những người xung quanh liền bắt tay luôn vào công việc, di chuyển những thúng than đổ vào lò. Ánh lửa bập bùng chẳng mấy chốc đã xuất hiện, sức nóng bắt đầu lan tỏa xung quanh. Giữa ngày hè oi bức, những người thợ để ngực trần làm việc, mồ hôi nhễ nhại nhưng sức lực không giảm, tất cả đều ra sức mà làm. Nông cụ lên đến 200 cân được chuyển đến đê thử nghiệm đợt này. Công việc tạo thép này tiêu tốn một lượng rất lớn than củi để nấu chảy gang và vận hành lò Pudding nhưng lúc này thứ hắn thừa nhất chính là than củi.
Đợi sau 1 canh giờ, mẻ gang lỏng đầu tiên đã được xuất lò. Trước đó, Hãn đã xem xét lò pudding để xem có trục trặc gì không. Lò này đã được nạp than và hoạt động thử. Ở ngăn dưới, hắn nhìn thấy 7 tia lửa phụ thẳng xuống nồi như đèn khò công nghiệp, để làm được cũng cần nhân lực, vật lực tương ứng, 7 người đàn ông khỏe mạnh cùng 7 hộp thổi khí gỗ. Từ lúc tiến hành, hắn đã ngay lập tức có thể cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ luồng khí được thổi xuống càng lúc càng tăng.
-Mang thứ đó lại đây
Sóc mang đến 3 chiếc tô lớn, mỗi tô có một loại bột tinh thể khác nhau. Hắn trộn lên, đổ vào bên trong và trải đều. Nhiệt từ những tia lửa ngay lập tức làm chảy thứ bột này thành một chất lỏng như nước. Những thợ rèn sau đó mang mẻ gang lỏng mới nẩu đổ vào bên trong lò. Một tiếng “XÈO” kèm theo một làn khói trắng dày đặc, dày đặc ngay bất ngờ bốc ra ngùn ngụt từ ngăn dưới lò Pudding, tại thành một cột khói trắng lớn bốc lên cao,
-Mau, thổi mạnh lên – Hãn ra lệnh
Những người đàn ông làm nhiệm vụ thổi lò ngay lập tức tăng tốc thổi khí vào ngăn đốt than của lò Pudding. Những tia lửa phát ra phút chốc trở lên mãnh liệt hơn gấp nhiều lần. 7 chiếc phễu cùng thổi tạo nên sự cộng hưởng nhiệt tác động trực tiếp vào gang trong nồi. Sức nóng quá khủng khiếp khiến những người thổi khí dù đã ngồi cách xa lò nhưng vẫn cảm thấy nóng nực.
Nhiệt quá cao khiến môt vài nơi bị nứt, vài tia lửa thông qua kẽ hở mà phát ra ngoài, đỏ rực. Người ta thậm chí còn cảm thấy dường như thân lò đang phát sáng lên giống như một thanh sắt khổng lồ được nung nóng trên lửa. Khói trắng dần bớt đi, Hãn liếc mắt nhìn vào ngăn dưới, gang vẫn còn giữ được trạng thái lỏng, nhiều bọt khí đôi lúc có nổi lên, trông như dung nham của núi nửa. 7 phễu lửa vẫn tiếp tục thổi xuống khí nóng như 7 đầu rồng cùng phun lửa, liên tục không dứt. Một người cầm 1 cây gậy có bịt sắt non ở đầu đến đảo đều gang lỏng bên trong. Cây gậy này dài đến 2 mét, đầu sắt non tạo hình một chiếc gáo, đầu tiên người này hớt hết sỉ nổi trên bề mặt rồi sau đó đảo đều, cứ múc lên lại đổ xuống
Cả quá trình theo tính toán chỉ kéo dài trong 5 phút. 5 phút nói ngắn nhưng dương như dài vô tận. Than được thêm vào liên tục vì nhiệt độ cần quá cao mà than củi thì không kéo dài được lâu. Hãn và mọi người nín thở chờ đợi thành quả, họ tập trung vào chiếc lò và động tác của những người thợ mãi không rời. Tính ra lúc này đã quá 10 phút rồi mà vẫn chưa có hiện tượng gì. Chợt người thợ lên tiếng
-Cứng lại rồi, chúng đang cứng lại rồi – Người này nói to
Hãn giật mình tức tốc chạy lại xem thì thấy số sắt lỏng trong nồi vữa nãy còn giống như nham thạch thì lúc này đang dần cô đặc lại, một số góc đã cứng lại thành cụ. 7 phễu lửa vẫn hì hục thổi nhưng không làm nó chảy ra. Thành quả của hắn đang thành hình,
Số gang lỏng do có quá nhiều carbon nên có nhiệt độ nóng chảy thấp (khoảng 900oC trở xuống), sắt là một kim loại giữ nhiệt tốt nên khi đổ vào vào lò puddling, dưới sự tiếp nhiệt của 7 phễu lửa, gang vẫn duy trì được trạng thái lỏng. Hãn muốn giảm carbon thì phải cấp đủ nhiệt để nó giữ được trạng thái này do như đã nói, càng ít carbon, nhiệt độ nóng chảy càng cao.
Vừa rồi ngoài việc sử dụng phương pháp đảo đều của người Trung Hoa, hắn đã sử dụng một hỗn hợp đặc biệt để tăng tốc khử. Đây là một hỗn hợp oxy hóa mạnh khiến carbon trong gang sẽ nhanh chóng bị khử, đồng nghĩa với việc điểm nóng chảy sẽ tăng nhanh, muốn thành thép thì lò này cấp nhiệt phải đạt từ hơn 900oC trở nên. Hắn không có dụng cụ để đo xem nhiệt độ là bao nhiêu, số sắt này cứng lại chứng tỏ đã đến giới hạn nhiệt độ mà lò có thể tạo ra. Bây giờ yêu cầu là kiểm tra xem thứ này còn là gang hay đã thành thép.
Nếu vẫn là gang chứng tỏ nhiệt độ chưa đạt 1000oC và hắn cần làm lại. Nhưng nếu đã thành thép, chí ít là thép carbon, thì nhiệt độ của lò đã đạt và hắn đã thành công, sau này cứ thế mà làm hoặc phát triển thêm thôi. Mọi người hướng mắt về phía cục sắt nóng đỏ được 2 người đàn ông đang lôi ra khỏi lò, cục sắt màu đỏ trắng đặt xuống trên đất, sức nóng kinh hồn khiến cỏ dại xung quanh cháy rụi.
Họ nhấc cục sắt nặng khoảng 10kg thả trực tiếp vào trong nước. Giống như thả một cục than đang cháy đỏ rực vào trong nước, tiếng xèo xèo cùng bọt khí xuất hiện và kéo dài trong một lúc lâu. Một người thợ khác đợi cho bọt tan hết liền cho tay vào thùng nước lấy ra cục sắt vừa nãy, để lên chiếc đe và dùng búa lớn đập mạnh. “Đạch”, “Keng”. Tiếng va chạm mạnh giữa 2 vật bằng kim loại cùng tiếng kim loại vỡ rơi xuống đất ra vang lên, cục sắt bị vỡ thành nhiều mảnh.
Người thợ này liền nhặt lên vài miếng sắt vụn bị vỡ, xem xét và xoa tay lên các đường nét bên trong. Đây là người thợ rèn đã sống sót sau cái ngày tai họa ấy, cũng là người giàu kinh nghiệm nhất ở đây. Hắn là kẻ đầu tiên lĩnh hội được cách nhìn cấu trúc bên trong để đoán chất lượng sắt của Musa. Người này xem xét kĩ lưỡng một lúc lâu rồi nói
-Cậu Hãn, thứ này so với cục thép hũ mà thầy làm quả thực là không bì được…
Trên mặt Hãn và mọi người chợt hiện lên vẻ thất vọng. Đang lúc chán nản thì người thợ nói tiếp
-Nhưng mà nhìn cấu trúc thì không khác thép hũ cho lắm
-Thế thứ này có tính là đã thành công không – Hãn đang có chút thất vọng, nhưng vẫn hỏi lại
-Còn hơn cả thế ấy chứ, thứ này đừng nói là làm nông cụ, làm vũ khí thì cũng không kém cây đao thầy làm cho cậu đâu.
-Nói vậy là chúng ta đã thành công, ý ông nói chúng ta đã thành công rồi – Hãn vội bắt lấy tay người thợ hỏi gấp
-Đúng vậy, chúng ta thành công rồi rồi. – Người đàn ông nhìn bộ dạng gấp gáp của Hãn cười
Mọi thứ như vỡ òa đối với những người ở đó. Sau bao lần thất bại, họ cũng thành công rồi. Hãn cũng không giấu nổi vui sướng mà nhảy cẫng lên. Dù rằng thứ tạo ra theo mô tả chỉ là thép carbon như thép hũ nhưng thứ này cũng được tính là thành công. Bây giờ, thép vẫn còn là mặt hàng đắt đỏ, các quốc gia bao gồm cả Đại Hán còn phải chầy chật mà chế tạo hoặc mua từ bên ngoài, nhưng bây ở cái đất man Giao Châu thời kì cuối đồ đồng này, hắn đã có thể dễ dàng chế thép mà dùng rồi, không vui sao được
-Những lúc thế này, ta thực muốn ăn mừng. Tối nay tại đình làng, ta sẽ mở tiệc chiêu đãi mọi người – Công Xương nói
-Hura, tộc trưởng vạn tuế… tộc trưởng vạn tuế. – Mọi người tung hô.
Tối hôm đó, làng chính của Công Xương đông vui đến lạ thường. Trâu cày là thứ quý giá nhưng họ cũng đem xẻ thịt ăn mừng. Có thêm một thứ đặc biệt nữa chính là các vò rượu cao lương. Đây là loại rượu chưng cất theo công thức của Hãn, nồng độ cồn cao ít nhất phải gấp 2-3 lần so với rượu lên men ở thời đại này. Mùi vị thơm nồng, uống thì cực đã. Đó là đối với người ở đây, chứ Hãn thì nuốt không nổi, uống như nuốt lửa, cay muốn cháy họng. Thứ này ở hiện đại cũng khó mà kiếm được, cao lương ở Việt Nam không phổ biến lắm. Cao lương hiện đại được dùng để chiết xuất cồn ethanol trong công nghiệp. Rượu cao lương cũng có nhiều loại khác nhau, nhưng mùi vị thì đều được đánh giá cao, trong đó rượu Mao Đài được coi là quốc tửu ở Trung Quốc.
Nhưng dịp vui thế này mà không uống thì đúng là mất hứng, hắn cũng đành tặc lưỡi mà uống vài chén nhỏ. Trong tối đó, thịt trâu là thứ hắn ăn nhiều nhất vì không có nấu cơm hay cao lương. Những người thợ thậm