Nghe được tiếng chuông báo thức, Sơ Tình như thói quen nói:
“Điềm Thuỵ, anh mau tắt báo thức giúp em.
Em muốn ngủ.”
Không có tiếng trả lời, chuông báo thức vẫn vâng lên từng tiếng dồn dập.
“Điềm Thuỵ, anh ơi.” Cô gọi lần nữa.
Lần này vẫn không có tiếng trả lời.
Sơ Tình nhập nhèm ngồi dậy, vươn tay lấy điện thoại tắt đi chuông báo thức.
Cô giật mình nhìn điền thoại trên tay, lại nhìn xung quanh phòng.
Trong lòng cô hoảng sợ, như không tin vào mắt mình.
Sơ Tình run rẩy nhìn ngày tháng trên điện thoại, 15/7/2023 thời điểm Điềm Thuỵ qua đời được 1 tuần.
Trái tim cô trở nên tan vỡ, cô dường như không thể chấp nhận được mình quay trở về hiện tại.
Cô biết rằng ở hiện tại, Điềm Thuỵ đã ra đi, anh thậm chí còn không biết đến đoạn tình cảm của cô và giờ đây cô sẽ sống trong một thế giới không có anh.
Sơ Tình bật khóc nức nở trong căn phòng của mình, trong phút chốc hình dáng cô dần tiều tuỵ như thể giây tiếp theo cô cũng sẽ gục ngã xuống.
“Sơ Tình, con gái, ba mẹ đây.
Còn đừng khóc, đừng khóc.” Mẹ cô nghe được tiếng khóc, liền chạy lại ôm lấy cô.
Lòng bà xót xa cho đoạn tình cảm của con gái mình.
Từ ngày Điềm Thuỵ qua đời, con gái bà ngày nào cũng khóc, hôm nay con gái bà lại khóc bi thống hơn mọi ngày.
Cô khóc trong sự tuyệt vọng và đau khổ, ôm chặt lấy mẹ của mình.
Muốn hy vọng nước mắt sẽ rửa trôi nỗi đau trong lòng cô.
Một lúc lâu sau, Sơ Tình mới có thể ngừng được cơn khóc.
Cô cố gắng bình tĩnh nhìn ba mẹ và anh hai đứng trong phòng.
Cô thấy lúc này tóc ba mẹ đã xuất hiện vài sợi tóc bạc, anh trai dường như cũng trưởng thành hơn.
Trái tim cô một lần nữa bị bóp nghẹn, hẳn là ba mẹ và anh trai lo lắng cho cô trong thời gian qua lắm.
Nội tâm Sơ Tình đầy bi luỵ và xao lạc.
Cô gặp khó khăn trong việc chấp nhận thực tại và hiện tại của mình, lại như nhìn thấy gia đình vì cô phiền muộn mà trở nên im lặng hơn.
Cô cảm thấy đau đớn vì không thể ở bên Điềm Thuỵ, nhưng cũng đau đớn khi thấy ba mẹ cô trở nên già đi.
“Ba, mẹ, anh hai con không sao.
Xin lỗi đã làm mọi người lo lắng.”
“Nhón con, em đừng khóc, chiều anh dẫn em đi ăn đồ ăn ngon được không.
Giới thiệu bạn gái cho em gặp nữa” Anh trai cô cố gắng an ủi.
“Con đừng có mà lộn xộn, im lặng cho mẹ.” Mẹ cô khẽ quát.
Nhìn gia đình mình như vậy, dù trong lòng có buồn đau cách mấy, cô cũng sẽ cố gắng sống tốt vì ba mẹ của mình.
Mặt khác cô cũng phải tìm xem có cách nào có thể gặp lại được anh