Sáng sớm luyện võ công xong, Cung Dĩ Mạt vẻ mặt đau khổ ngồi trong viện, dở khóc dở cười.
Vừa rồi nàng tâm huyết dâng trào thu thập một chút đồ vật trong không gian lưu trữ, cái không gian này vốn rất rắc rối, không thể xuyên qua thời không cũng đành thôi, lại không thể lưu giữ vật sống, điều này khiến nàng bực bội nhất, cố tình thời gian trước khi nàng xuyên quá không thích hợp, làm các vật nàng giữ trong không gian chẳng có mấy thứ hữu dụng .
Lúc trước khi xuyên qua nàng thích đi du lịch, trong không gian ít nhiều thường có một số đồ dã ngoại,cùng các đồ sinh hoạt nhu yếu phẩm, không gian cung không lớn, chỉ đựng được số lượng có hạn mà thôi.
Nhưng mà cố tình trước khi xuyên qua,nàng lại giúp bạn thân chuyển nhà, cố tình tên đó lại là một con mọt sách, trong nhà toàn bộ đều là sách vở. Căm tức hơn nữa là, ban đầu nàng vốn chỉ đến giúp một tay, thế mà cuối cùng đối phương lại có việc đi trước rồi, diễn biến thế nào lại biến thành nàng một mình chuyển nhà. Cái tên chuyển nhà vô lương tâm kia lại cố tình kêu có một chiếc xe chở đồ, chứa được chút quần áo đồ dùng linh tinh là đầy đến không chở được, vì lười biếng, Cung Dĩ Mạt liền đem tất cả sách vở còn sót lại trong nhà vứt vào trong không gian, đem không gian tắc đến nghẹn, lại không nghĩ đến xe chở đồ trên đường xảy ra tai nạn, chính mình liền xuyên không. Cho nên, ngoại trừ một ít đồ dã ngoại cùng đồ dùng dược vật linh tinh, thứ còn lại nàng có đều là SÁCH VỞ! Tất cả đều là SÁCH VỞ!! (/‵Д′)/~ ╧╧
Đời trước, thời điểm nàng ở núi Vân Đỉnh bái sư học nghệ, khi rảnh rỗi cũng có đọc không lại không ít sách, chỉ là sau khi xuống núi, vì Cung Triệt, có một lần giúp hắn đi trộm kho binh khí, nàng đem sách vở trong không gian đều dọn ra ngoài hết, về sau, vương phủ xảy ra hỏa hoạn, tất cả sách vở đều bị cháy hết, nàng còn âm thầm đáng tiếc một trận đâu! Ai biết, trọng sinh trở về, sách vở đã ra đi lại quay trở lại, một quyển cũng không thiếu, Cung Dĩ Mạt bĩu môi, sớm biết sẽ xuyên thế này, nàng nhất định đã đem giấu vào vào khẩu súng mới hữu hiệu a!
May mắn, mấy quyển sách kia phần lớn vẫn rất có ích đi, tên bạn kia, dù vô lương tâm với nàng, nhưng hắn lại rất đa tài đa nghệ, sở thích trải rộng khắp các phương diện, làm sách vở hắn có cũng đa dạng phong phú. Nhờ mấy cuốn sách đó, đời trước nàng mới có thể giúp Cung Triệt làm rất nhiều việc, nhưng cái gì cũng có mặt trái, có lẽ, do nàng dám đem những thứ khoa học kỹ thuật quá mức tân tiến ra sử dụng, trở thành nghịch thiên, nên mới tạo thành không ít thảm kịch. Ánh mắt Cung Dĩ Mạt tối sầm lại, trầm tư nghĩ ngợi.
Hiện giờ,cái làm nàng tương đối đau đầu chính là cách giáo dục tiểu hài tử. Đời trước, dù nàng cũng được dạy dỗ từ nhỏ, nhưng mà, nàng vẫn luôn cực kỳ chướng mắt cái lạc hậu cổ lỗ sĩ ở thời đại này, nên học đâu để đấy, cũng không biết nơi này giáo dục tiểu hài tử là dạy những cái gì.
Thôi, trước tiên cứ bắt đầu từ học chữ đi!
Đúng lúc này vang tới một tiếng đập cửa, Cung Dĩ Mạt vung tay lên, đồ vật bày biện đầy đất liền biến mất. Nàng trực tiếp nhảy qua tường, đứng trước mặt tiểu cung nữ, lại dọa tiểu nữ hài một trận hoảng sợ.
Tiểu cung nữ này chính là tiểu nữ hài nàng cứu lúc trước, sau khi nàng đến đây, Cung Dĩ Mạt liền bảo nàng ta đi chiếu cố cho tiểu Cung Quyết, có việc gì mới sang đây gõ cửa. Tiểu cô nương nhát gan, cũng không dám phạm lỗi, liền ở bên chăm sóc cho tiểu Cung Quyết, tên là Hinh Nhi.
Hinh Nhi chỉ mới mười lăm tuổi, hơn nữa trời sinh nhát gan, lúc trước nhìn thấy vị công chúa mắc bệnh lao trong truyền thuyết, chính là tiểu nữ hài đã cứu nàng, liền đem lòng hoảng sợ, nhưng ở chung một thời gian, nhìn vị công chúa này đi tới đi lui, nàng cũng tập mãi thành thói quen. Hoàng tử công chúa, vốn bất đồng, hơn nữa kể cả nàng có nói ra, cũng sẽ không ai tin, đơn giản thành thật lưu lại, lại nhìn thấy công chúa có bản lĩnh như vậy, nghe công chúa nói, về sau chưa chắc đã không có ngày xuất đầu lộ diện đâu.
"Công chúa......" Nàng đáng thương mở miệng, ngón tay vô ý thức nắm chặt cung trang bạc