C52.
Ái tình (thượng)
2021.08.02 ~ 2021.08.05
Sau một loạt sự tình phát sinh vào sáng hôm nay khiến hắn từ mục trừng khẩu ngốc đến không còn lời gì muốn nói, Vệ Cẩm Dương xem như thấy rõ trong tính cách của đại ca nhà hắn còn có một mặt thực ác liệt.
Hắn thẹn quá thành giận mà phẫn hận trừng mắt cái tên xú ca ca còn đang tươi cười đầy mặt, một phen chụp bay bàn tay y đang chà đạp đỉnh đầu hắn, liền lập tức nhảy xuống giường mặc y phục.
Hắn thật sự không muốn cùng tên này nói thêm một câu, quả thực là lãng phí thời gian.
Nhị hoàng tử điện hạ hắn đây chính là rất bận rộn đó biết không?
Đi ra khách điếm đại môn, Vệ Cẩm Dương liền tiêu sái nhảy lên hãn huyết bảo mã của hắn, một đường phi như bay.
Bất quá hắn cũng không chạy về hoàng cung hay Lưu phủ mà là hướng về Vân Tương Vương phủ.
Hơn mười tháng trước, đệ nhất cường quốc trong thiên hạ ngũ quốc, Hiên Viên hoàng triều, hướng Tử Vân quốc đưa ra thỉnh cầu liên hôn.
Hiên Viên thiếu niên hoàng đế đầu năm nay đã tự mình chấp chính, cũng đến tuổi thành thân.
Bọn họ hy vọng có thể từ đệ nhị cường quốc nghênh đón một vị công chúa làm Hoàng hậu, Hiên Viên hoàng triều cũng sẽ gả một vị công chúa sang Tử Vân quốc để đạt thành mục đích liên hôn.
Kế hoạch này đối với thời cuộc hiện nay chính là có lợi, Tử Vân tự nhiên sẽ không từ chối.
Chính là Kính Hòa Đế thực luyến tiếc đem vị công chúa duy nhất còn sót lại trong cung gả ra ngoài.
Vệ thị chỉ có hai vị công chúa, Cẩm Chức công chúa sớm đã hòa thân man di, người thứ hai chính là nữ nhi cực giống ái phi của Kính Hòa Đế, Vệ Cẩm Tú.
Hiên Viên tuy là thiên hạ đệ nhất cường quốc, nhưng trời cao đường xa (1), cùng Tử Vân cách nhau không chỉ vạn dặm, Kính Hòa Đế làm sao bỏ được đem thịt đầu quả tim gả đi ra khỏi tầm mắt của chính mình đâu.
Cho nên ông ta liền đem chủ ý đánh tới vị đường muội có tuổi xấp xỉ với nữ nhi, Vệ Minh Châu, phong nàng thành Ninh Quốc Đại Trưởng công chúa, dùng nữ nhi của người khác để thay thế hòn ngọc quý trên tay hắn xa gả Hiên Viên.
Mà Vệ Cẩm Dương vội vã đi Vân Tương Vương phủ cũng đúng là vì chuyện này.
Nửa tháng trước Tam công chúa của Hiên Viên đã mất tích trên đường hòa thân, vì vậy Tử Vân hiện tại cũng không nắm chắc Hiên Viên liệu có ý tứ tiếp tục liên hôn hay không.
Nghĩ đến lúc này người Kính Hòa Đế phái ra trông coi vị trưởng công chúa này cũng sẽ lơi lỏng, đây chính là hảo thời cơ để hắn tới khuyên giải, thậm chí là trợ giúp Vệ Minh Châu đào hôn.
Đúng vậy, không sai, chính là đào hôn.
Hắn muốn giúp Vệ Minh Châu đào hôn.
Vừa vào cửa cung sâu như biển (2), càng đừng nói đây là hoàng cung của thiên hạ đệ nhất cường quốc.
Hắn làm sao có thể nhẫn tâm nhìn nữ hài tử đơn thuần như Vệ Minh Châu bởi vì tư tâm của Kính Hòa Đế mà rơi vào hố lửa đây?
Tuy rằng lúc nhỏ hắn cố ý tiếp cận Vệ Minh Châu là vì muốn ôm đùi của Hiên Viên Hoàng hậu tương lai, giúp bản thân có thể càng có nhiều cơ hội sống sót.
Nhưng đã qua nhiều năm như vậy, tư tưởng của hắn cũng đã sớm thay đổi thật lớn.
Hiện tại Vệ Minh Châu trong mắt hắn đã không phải là một cái đùi vàng, nàng sớm đã trở thành người nhà yêu cầu hắn bảo hộ cùng luyến tiếc, không khác mấy so với mẫu hậu cùng tiểu Lục.
Hắn tuyệt đối không có khả năng trơ mắt nhìn tiểu biểu muội mà hắn vẫn luôn thương yêu sủng ái trở thành vật hy sinh cho tràng giao dịch chính trị này.
"Cảm ơn ngươi, tiểu Dương, cảm ơn ngươi vì ta mà suy nghĩ nhiều như vậy, ngay cả ở quân doanh cũng vì chuyện của ta mà ăn ngủ không yên", Vệ Minh Châu bây giờ đã trưởng thành thành một đại cô nương khuynh quốc khuynh thành, hoàn toàn không phụ danh hiệu Tử Vân đệ nhất mỹ nhân, nàng an tĩnh nghe Vệ Cẩm Dương dong dài, lại chỉ cho hắn một lời hồi đáp như vậy, "Nhưng ta sẽ không đào hôn, cho nên chỉ có thể cô phụ hảo ý của ngươi, ta nhất định phải gả đến Hiên Viên."
"Tại sao? Minh Châu, ngươi lo lắng cho tiểu hoàng thúc tổ cùng tiểu di sao? Không cần lo, tiểu hoàng thúc tổ dù sao cũng là hoàng thúc của phụ hoàng ta, cho dù ngươi đào hôn, ông ấy cũng không dám bất kính trưởng bối mà gây khó dễ phụ mẫu của ngươi.
Ngươi chỉ cần ra ngoài trốn một thời gian liền ổn, phụ hoàng còn có thể bắt ngươi làm sao? Huống chi trong triều còn có đại ca của ta cùng ngoại tổ phụ." Vệ Cẩm Dương tận tình khuyên bảo Vệ Minh Châu, chỉ cho rằng nàng lo lắng liên lụy thân nhân.
Vệ Cẩm Dương toàn tâm toàn ý (3) khuyên bảo Vệ Minh Châu đồng ý kế hoạch đào hôn, không cần suy nghĩ cho đại cục, dù sao chuyện liên hôn này vốn dĩ không liên quan đến nàng, còn có một cái Vệ Cẩm Tú chưa gả đâu.
Nghe Vệ Cẩm Dương ở trước mặt không ngừng lo lắng khuyên nhủ chính mình đào hôn, Vệ Minh Châu trầm mặc thật lâu, cúi đầu rũ mắt nhìn ấm trà trên bàn, lại chung quy chỉ là lắc lắc đầu, cái gì cũng không nói.
"Ngươi biết không, Hiên Viên bên kia thực tế không phải do hoàng đế định đoạt mà là Hoàng thái hậu toàn quyền nhiếp chính? Hiên Viên thái hậu, Thượng Quan thị, người này tuổi trẻ tang phu, lại chỉ bằng sức lực của bản thân, một mình một người cũng đủ thủ đoạn ổn định nội loạn, đem bọn nam nhân Hiên Viên thu phục đến dễ bảo.
Triều dã còn có tin đồn, nàng căn bản chính là một nữ cường nhân tâm lý biến thái.
Một nữ tử như vậy, kỳ vọng cả đời đều trút xuống trên người nhi tử độc nhất, nếu ngươi cùng nàng cướp đoạt nhi tử, nàng há có thể dung được ngươi?" Vệ Cẩm Dương không biết vì sao Vệ Minh Châu thường ngày luôn rất có chủ kiến đến chuyện này lại không nói một lời, hắn chỉ có thể tiếp tục dùng hết lý lẽ khuyên nàng đào hôn.
Trong nhận thức của Vệ Cẩm Dương, tiểu hoàng cô kiêm biểu muội hẳn là phải được gả ở gần vương phủ, tìm một lang quân như ý, tiếp tục được phụ mẫu cùng trượng phu sủng ái, mà không phải bị vây khốn trong thâm cung cô độc hao phí cả đời (4).
Huống hồ Hiên Viên chính là thiên hạ đệ nhất cường quốc, làm hoàng hậu của bọn họ tuy rằng vô cùng tôn quý nhưng cũng phải đối mặt vô vàn hiểm nguy.
Hiên Viên lớn như vậy, tiên đế băng hà, ấu đế kế vị, Thượng Quan thái hậu nhiếp chính, cô nhi quả phụ tuy đã mở ra được một mảnh trời, nhưng bên trong đảng phái phân tranh nếu đem so với môn phái giang hồ loạn đấu thì chỉ có hơn chứ không kém.
Một phu gia như vậy hoàn toàn không thích hợp với nữ hài tử đơn thuần như Vệ Minh Châu.
Cho dù Vệ Cẩm Dương ở bên tai không ngừng phân tích tình hình Hiên Viên, Vệ Minh Châu lại một câu cũng không đáp lại, chỉ trầm mặc dùng tay nắm lấy góc áo của chính mình.
"Tiểu Dương, ngươi biết yêu một người là tư vị như thế nào sao?" Sau một hồi thao thao bất tuyệt, Vệ Cẩm Dương rốt cuộc ngừng lại muốn nghe Vệ Minh Châu thay đổi chủ ý, nàng lại bỗng nhiên ngước mắt hỏi hắn một câu không đầu không đuôi như vậy.
Yêu một người là tư vị gì? Nghe được vấn đề này, đại não của Vệ Cẩm Dương lập tức chỉ còn một mảnh trống rỗng, nghĩ không ra Vệ Minh Châu hỏi để làm gì.
Còn có, sau khi nỗ lực tìm kiếm đáp án trong đầu, hắn chợt nhận ra cho dù hắn tìm thế nào cũng không thấy.
Vệ Cẩm Dương có chút bi ai phát hiện, bản thân là một người sống hai đời cộng lại cũng gần tuổi bất hoặc, hắn thế nhưng trong thế giới của chính mình lại tìm không ra đáp án cho câu hỏi này.
Hắn lại nỗ lực hồi tưởng thế nào cũng vô pháp tìm được bất kỳ cảm giác nào liên quan đến việc chính mình từng yêu ai đó.
Người mà hắn quan tâm có rất nhiều, như là mẫu hậu, tiểu Lục, đại ca nhà hắn, Vệ Minh Châu,...!nhưng cảm tình của hắn đối với bọn họ nếu nghiêm túc suy xét thì chỉ có thể định nghĩa là thân thuộc cùng ấm áp, mà không phải tình yêu khắc cốt ghi tâm (5).
"Ta nguyên lai cũng đã từng không hiểu, không rõ cảm tình giữa phụ vương cùng mẫu phi là tư vị như thế nào, càng không hiểu cái gì gọi là nhất kiến chung tình", Vệ Minh