Đã hơn một tuần trôi qua, Tố Yên rủ Ninh Viên Viên đi ăn lẩu, thời tiết càng lúc càng lạnh
Ninh Viên Viên vốn không muốn ra ngoài, vì cô nàng một mực năn nỉ nên cô chỉ đành bất đắc dĩ đồng ý
Giữa tháng 12, tuyết rơi phủ cả mặt đường, cô hít một hơi, khí lạnh bao trùm lấy thân thể.
Ninh Viên Viên là một người sợ lạnh, lại không có sở thích đi ra ngoài vào mùa đông
Cô mặc thật dày trùm kín người, nhưng vẫn không ngừng run rẩy
Tố Yên:"Ăn lẩu Tứ Xuyên nhé? Thời tiết lạnh như này thì chúng ta phải đặc biệt làm ấm cơ thể bằng một nồi lẩu cay sùng sục"
Ninh Viên Viên lười cho ý kiến, cô cảm thấy bản thân sắp bị đóng băng rồi, may mắn là ngồi trong xe, lại có máy sưởi, nhiệt độ cũng tương đối chấp nhận được
Quán lẩu Tố Yên được đặt là quán lẩu của ông chủ người Hongkong, không gian vừa cổ điển vừa hiện đại, mang theo phong cách Trung Hoa cổ, làm Ninh Viên Viên cảm thấy vô cùng dễ chịu
Khách ở quán tương đối nhiều, Tố Yên đã đặt một phòng bao dành cho cả hai có không gian riêng tư, cô ấy nhìn sơ qua thực đơn:"Cho một nồi lẩu Tứ Xuyên, cho 4 phần há cảo tôm và 2 phần há cảo chiên, em muốn thêm gì nữa không?"
Ninh Viên Viên chà hai lòng bàn tay, nghĩ nghĩ một lát:"Cho vài chai soju"
Tố Yên:"Chị chính là khách quen của ông chủ nhà hàng này, những món này đặc biệt ngon, được chính ông chủ chính tay nêm nếm, đảm bảo sẽ không làm em thất vọng!"
Ninh Viên Viên nghe xong, cong cong khoé môi, nửa trêu chọc:"Vậy làm phiền Tố tiểu thư nha, sẽ không làm thất vọng mong đợi của cô"
Cô gái ngã người trên ghế, mái tóc xoã dài, mắt phượng xếch lên sắc sảo, gương mặt trắng ngần sạch sẽ, môi đỏ nhếch lên, yêu mị bức người
Tố Yên có gia tộc mấy đời truyền thống thư hương, mang phong cách tri thức lại truyền thống, cô nàng mang dáng vẻ tiểu thư khuê các đúng mực
Nhưng dáng vẻ của Ninh Viên Viên hoàn toàn có chút trái ngược, khi cười lên lại phong tình quyến rũ, mỗi nhấc cử nhấc động đều có khí chất gợi cảm của người phụ nữ, nhưng gương mặt lại pha dáng vẻ thuần khiết muốn mạng người.
Bộ dạng này chính là được đàn ông vô cùng yêu thích
Quả thực là yêu tinh chuyên câu hồn
Tố Yên không nhịn được nuốt nước bọt, nhưng bộ dạng hiện tại của Ninh Viên Viên chính mê hoặc lại lãnh đạm, lại giống như một tên sát gái chuyên trêu chọc các thiếu nữ mới lớn
Tố Yên không dám nhìn lâu, sợ bản thân không nhịn được mà bổ nhào vào người ta
Đồ ăn được mang đến, Ninh Viên Viên khui một chai soju
Cô lắc nhẹ chai rượu, đập nhẹ đít chai vào cùi chỏ hai cái, cuối cùng làm một động tác tuyệt đẹp xoay chai mở nắp
Hai mắt Tố Yên sáng lên, liên tục vỗ tay:"Lợi hại lợi hại!"
Ninh Viên Viên rót vào ly nhỏ, đưa đến cô ấy khai vị:"Của chị"
Ninh Viên Viên thưởng thức nồi lẩu Tứ Xuyên, bị vị cay làm cho sặc cô không ngừng ho khan, Tố Yên hí hửng cười, đưa cho cô một ly nước
Trước kia khi còn một minh tinh, cô không được ăn những loại đồ ăn có quá nhiều dầu mỡ hoặc cay như thế, sẽ ảnh hưởng đến ngoại hình và vóc dáng.
Chỉ được phép ăn thức ăn thanh đạm, mỗi lần ăn cũng không được ăn quá nhiều
Nhiều khi thậm chí cô bị đói mức mất tập trung, bị tụt caxi trầm trọng, thậm chí còn nhiều lần ngất xỉu trong lúc quay phim
Cô nhớ những năm tham gia vào ngành giải trí, vì giữ gìn vóc dáng, nên cô không được ăn đồ ngọt.
Lúc đó Ninh Viên Viên vừa vặn là con gái tuổi mới lớn, đặc biệt phải tẩm bổ đầy đủ dinh dưỡng, cô người có sở thích ăn ngọt, vì kiêng kị quản lý nên hơn nửa năm không động vào đồ ngọt
Có một lần, cô lén lút ăn bánh ngọt dưới gầm bàn ở nhà kho dơ bẩn, cũng không trách được bản thân lúc đó, tuổi nhỏ non nớt, lại vừa mới bắt đầu lăn lộn ở xã hội ở thời gian ngắn
Không thể cưỡng lại những thứ bản thân yêu thích
Không lâu sau đó bị phát hiện, lúc đó cô bị ăn mắng một cách dữ dội.
Người quản lý ỷ lúc đó cô tuổi nhỏ, lại vừa mới bước chân vào ngành, không ngừng đưa ra cái lý lẽ hùng hồn muốn tốt cho cô, nhưng quay sau lại mắng cô một cách dữ dội để làm gương cho những người khác
Ninh Viên Viên lúc đó không biết làm gì ngoài cắn răng chịu đựng, tố chất tâm lý cô mạnh sẽ không khóc lóc trong lúc bị mắng.
Tiểu cô nương mới lớn, vì muốn kiếm tiền mà không ngừng dấn thân công việc đầy sự nguy hiểm này
Nhưng một chàng trai xuất hiện, anh ta nói với quản lý vài câu, người quản lý cũng đành kiêng dè im lặng chỉ đành cảnh cáo cô vài lời rồi bỏ đi
Cô lúc đó như gặp được cứu tinh, khoảnh khắc vừa xấu hổ lại tủi thân, chàng trai này đột nhiên xuất hiện, dáng người anh ta cao gầy, gương mặt điển trai lại ôn hoà, khi cười lên lại như nắng xuấn ấm áp
Người này là tiểu minh tinh đang hot hiện nay, cũng chính là tiền bối của cô_Lý Phong
Cô không biết biết bằng cách nào cô lại cùng người đàn ông này thân thiết như vậy, nhiều năm cùng nhau xuất đạo, mấy lần quay phim cùng nhau, cô lại coi Lý Phong như trưởng bối như một người anh trai mà kính trọng, sau nhiều năm cô xuất đạo, cũng không bao giờ thấy bên cạnh anh xuất hiện bạn gái.
Ninh Viên Viên cho rằng anh không muốn công khai nên cũng không hỏi
Đến khi cả hai cùng qua cái tuổi 30, Lý Phong lúc đó vừa 36 tuổi, đột nhiên qua đời không rõ nguyên nhân, chết trong phòng nghỉ ngơi
Ninh Viên Viên nhớ rõ dáng vẻ người đàn ông đó, tư thế ngồi thoải mái, trên người mặc bộ đồ giản dị, trên tay để một quyển sách cô từng đọc khi xuyên vào thế giới này
Nhìn sơ qua mọi người đều nghĩ anh đang ngủ, nhưng sau vài tiếng đồng hồ trôi qua, thân thể anh lại lãnh lẽo, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch
Ninh Viên Viên còn đang quay phim, sau khi nghe tin này chính cho rằng bọn họ đang đùa giỡn, nhưng nhìn vào sắc mặt của mọi người lúc đó cô đã nhận ra rằng tất cả đều là cô không muốn tin
Cô ngày đó như kẻ điên lái xe xuyên qua màn đêm lao thẳng vào bệnh viện, cô gạt đám phóng viên đang bu đông ở bên ngoài, điên cuồng lao vào bên trong
Thứ cô thấy được chính là người thân của anh đều có mặt ở đây, đôi mắt ai cũng đỏ hoe tràn ngập nước mắt
Ninh Viên Viên lao vào phòng bệnh, không ai cản cô
Cô thuận lợi bước vào, khi cánh cửa mở ra, cô nhận ra được tay chân của mình đều đông cứng, thậm chí còn có chút run rẩy
Cô quỳ sụp xuống giường bệnh, luồng tay vào trong chăn lần mò tay Lý Phong, khi nắm được rồi, bàn tay này trước đây ấm áp hiện tại vô cùng lạnh lẽo, lạnh đến nỗi đâm vào trái tim thấp thỏm của Ninh Viên Viên
Ninh Viên Viên suy sụp đứng dậy, dùng bàn tay run rẩy kéo chăn xuống, gương mặt tuấn tú của người đàn ông lộ ra, vẫn đẹp trai như vậy, hiện tại trắng bệch như không có máu, đôi môi hồng hào đầy huyết sắc trở nên tím tái
Như không tin vào chính những thứ mình nhìn thấy, cô ngẩng đầu nhìn bác sĩ đối diện, ông ta bất lực nhìn cô rồi khẽ lắc đầu
Lớp ngụy trang lúc này giống như bị xé rách, không màng hình tượng gào khóc lớn bên giường bệnh người bạn suốt mấy năm qua
Không ngừng gọi Lý Phong
Nhưng người trên giường giống như một hình nộm, vô cảm nhắm mắt, không một hồi đáp lại
Bệnh viện yên ắng, ngoài trừ tiếng nói chuyện cùng tiếng bước chân đi lại, nhưng thanh âm gào thét của Ninh Viên Viên xuyên qua tiếng tạp âm đó
Thời gian sau đó cô như kẻ mất hồn, sự nghiệp xuống dốc mạnh
Không ngừng ra trước mộ Lý Phong mà lẩm bẩm, liên tục kể những ngày trôi qua bình thường của bản thân, giống như đang nói chuyện với người thật vậy
Trong thời gian đó, không ít tin đồn về cô, nói rằng cô vì quá thương tâm nên đã trở nên điên điên dại dại
Nhưng sau một thời gian, Ninh Viên Viên lại trở nên bình thường, giống như việc Lý Phong chết chưa từng xảy ra, cô vẫn sinh hoạt một cách vui vẻ, như hoàn toàn quên hết khoảng thời gian đau khổ đó, sự nghiệp diễn xuất lại một lần nữa kéo lên.
Mọi người lúc đó hiểu ý, đều sẽ không nhắc đến cái tên Lý Phong trước mặt cô
Nhưng mọi người căn bản không biết, Ninh Viên Viên đêm nào cũng âm thầm đau khổ khóc lóc
Ban ngày lại làm như không có chuyện gì mà vui vẻ tiếp tục sống
Ninh Viên Viên nhắm mắt, mọi kí ức đau thương như đâm vào trái tim yếu ớt của cô, nó giống như một mũi dao độc nhọn hoắt, nhắm thẳng vào trái tim cô mà tiến tới
Cô đau đớn đến mức như rỉ máu, mọi uất ức tủi thân không lý do ùa tới.
Ninh Viên Viên giễu cợt cười, không ngừng dốc nhiều ly rượu nhỏ vào cổ họng, rượu trái cây có vị ngọt kết hợp với hương vị thơm ngon của trái cây
Tố Yên bên cạnh như bị doạ, không phải ban nãy vẫn còn tốt sao, đột nhiên lại uống nhiều rượu như vậy?
Cô ấy lập tức ngăn cản:Ay da cục cưng à, đừng uống rượu mãi như thế, nào ăn thêm vài cái há cảo nha?"
Ninh Viên Viên lúc này phản ứng hơi chậm, ngây ngốc cười:"Ồ ồ..."
Tố Yên thầm kêu không ổn trong lòng, tuy rằng soju có nồng độ cồn thấp, nhưng uống nhiều sẽ có khả năng say xỉn, tác dụng cũng chậm, không phải là rượu ngấm vào rồi chứ?
Ninh Viên Viên rất ngoan ngoãn ăn há cảo, rồi lại ăn trái cây, sau đó cũng dốc cạn vài ly nữa
Cô đột nhiên nấc lên, ợ một tiếng, ngây ngô hướng Tố Yên cười ngọt ngào
Tố Yên cảm thấy trái tim như mềm nhũn, con gái nhà ai mà đáng yêu thế này?
Cô nhìn đồng hồ đã điểm 9 giờ hơn, thanh toán, đỡ con sâu rượu này ra ngoài.
Cảm giác ấm áp không còn, gió lạnh từng cơn thổi qua, Ninh Viên Viên theo bản năng co rúm thân thể, dụi vào người Tố Yên
Tố Yên bị nhột, không thể đỡ nổi cô
Đành nhờ nhân viên nhà hàng giúp đỡ đưa cô lên xe
Tố Yên đưa địa chỉ cho bác tài xế, xe xuất phát.
Cô nàng cận lực thắt dây an toàn cho Ninh Viên Viên, kéo cao áo cô
Ninh Viên Viên giống như tìm một nơi ấm áp nhất mà cọ vào, "ưm" một tiếng k1ch thích lỗ tai người khác
Tài xế là một ông chú trung niên có dáng vẻ ôn hoà, lập tức cười đùa:"Cô gái, đừng để cô ấy nôn lên xe tôi đấy nhé"
Tố Yên ngượng ngùng gãi đầu:"Xin lỗi bác tài, nếu làm bẩn xe chú sẽ trả thêm tiền, chú yên tâm"
Bác tài cười cười, sau đó vừa đi đường vừa trò chuyện cùng Tố Yên vài câu
Ninh Viên Viên ngoan ngoãn dựa trên vai cô ấy, Tố Yên không ngờ cô khi say lại đặc biệt ngoan ngoãn như vậy, nhất thời cũng cảm thấy yên tâm
Di động trong túi áo khoác Ninh Viên Viên run lên, Tố Yên do dự một hồi cũng cầm lấy, xem tên người gọi đến
Tần Mặc!?
Chết rồi chết rồi!
Tên ma vương đáng sợ này sao đột nhiên lại gọi đến?
Nên bắt máy không đây? Cô hiện tại đang giữ bảo bối của anh ta, lại để cô bé này uống rượu say xỉn như vậy, có hay không vị ông chủ Tần này sẽ không ghi thù cô chứ?
Tố Yên càng nghĩ càng lo sợ, ma xui quỷ khiến ngón tay cô run rẩy nhấn vào bắt máy
"....."
"........"
"................"
Tố Yên nín thở
Đầu dây bên kia cũng nhận được sự yên lặng, không kiên nhẫn nói:"Em đang ở đâu?"
Tần Mặc đã về từ lúc khá sớm, đã chờ cô 4 tiếng đồng hồ.
Đợi mãi cũng không thấy người quay về, hắn có chút lo lắng, không ngừng gọi cho liên tiếp mấy cuộc
Nhưng không một ai bắt máy
Tần Mặc nãy sinh cảm giác sợ hãi, nhiều lần liên tiếp gọi lại cho cô
Nhưng điện thoại Ninh Viên Viên để chế độ im lặng từ lúc lên xe đến giờ, có lẽ ăn uống hoàn không để ý, ném điện thoại cùng áo khoác ra một góc nào đó
Tố Yên bị thanh âm kia làm sợ hãi, giống như mới làm chuyện xấu xa mà bị bắt quả tang:"Tần, Tần tiên sinh..."
Tần Mặc