Ánh sáng nhạt chiếu vào khung cửa sổ , hàng mi cô run nhẹ.
Đôi mắt dần mở ra mông lung , cô hơi động đậy thì cảm nhận được có thứ gì đó đang đè lên eo mình.
Ngước xuống nhìn cô mới biết là cánh tay đàn ông.
Đôi mắt mở to , cô nhìn mình đang bị ôm chặt , vòm ngực rắn chắc khỏe mạnh.
Cô lật người ngồi dậy , nhìn gương mặt yêu nghiệt của hắn đang ngủ say , cô lấy chăn quấn lấy thân thể mình , nhìn cơ thể chân chít vết hôn.
Thậm chí ngay cả nơi tư mật của cô cũng có cảm giác đau nhứt.
Nhìn xuống ga giường trắng tinh có vết máu đỏ , cô đưa tay lên che miệng.
" T...tại sao ...!"
Hắn bị những cử động của cô đánh thức , nhìn cô ngồi đó bàng hoàng hắn liền ngồi dậy vuốt tóc cô yêu chiều
" Làm sao vậy "
Nghe tiếng nói trầm khàn dịu dàng của hắn khiến cô sợ hãi , đôi mắt mở to phản chiếu hình ảnh hắn.
Cô hất tay hắn ra run rẩy , nước mắt chảy xuống
" C...chuyện này là ...!sao "
" Hử ? Em quên rồi sao "
Hắn ôm lấy eo cô , yêu thương ...!
" Anh ...!"
" Đêm qua em rất thỏa mãn kia mà "
Cô nghe từng lời nói của hắn mà hốt hoảng
" K...không ! Chuyện này không thể xảy ra ...!"
" Em cố phủ nhận cũng vô ích.
Chuyện này là sự thật ...!"
Bóp !
Cô tán hắn , đôi mắt sợ hãi nhưng tức giận.
Cô đứng dậy nhặt quần áo chạy vào tolet thay đồ.
Sau khi bước ra cô mới nói
" Xem như hôm qua không có gì xảy ra cả "
" ...!Ha ! Em nghĩ nói như vậy sẽ đảo ngược được sự thật ? "
" Đủ rồi "
Hắn nhếch môi chế giễu , ngậm lấy điếu thuốc phả ra làn khói
" Tùy em ! Nhưng tôi sẽ không quên chuyện đêm qua đâu "
" Lâm Hoàng Phong ! Anh đừng có quá đáng "
" Quá đáng ? Tôi không thấy như vậy "
" Anh ...!"
Nước mắt cô chảy xuống , bàn tay run rẩy đưa lên miệng
" TÔI GHÉT ANH "
Cô chạy ra ngoài để lại hắn , đôi mắt nhìn theo cô đau lòng nhưng lại tức giận.
Xoảng !
Hắn hất đổ đồ trên bàn xuống , tức giận đi vào nhà vệ sinh tắm rửa
Làn nước chảy xuống cơ thể hắn , đôi mắt hắn nhắm lại tận hưởng sự lạnh lẽo.
Trong đầu giờ đây là hình bóng của cô.
Nụ cười của cô , sự sợ hãi của cô.
Thậm chí là lời nói căm hận mà cô dành cho hắn ...!
Hắn mở mắt ra , đôi đồng tử đỏ như máu lạnh lẽo
Rầm !
Hắn vươn tay đấm mạnh vào tường , hàn khí từ cơ thể tỏa ra uy mãnh
Sau khi tắm xong hắn bước ra với chiếc khăn choàng , mái tóc ướt đẫm.
Những giọt nước long lanh chảy xuống vòm ngực rắn chắc.
" Thiếu gia "
Quản gia nhìn thấy hắn liền cúi chào , ông đang dọn dẹp mớ hỗn độn của hắn
Hắn không nói gì , cầm lấy chai rượu ngồi vào ghế uống
Quản gia vừa dọn dẹp vừa nhẹ liếc nhìn hắn thở dài
" Thiếu gia ! Có đôi lúc ngài cứ cố chấp sẽ đánh mất đi thứ quan trọng nhất cuộc đời mình.
Ngài cứ mãi kiêu ngạo và không nhìn nhận sự thật , rồi đến một lúc nào đó ...!ngài sẽ đánh mất trái tim mình "
" ...!"
Hắn lắc ly rượu trên tay , nhìn vào khoảng không vô định ...!
" Tôi đã ở cạnh ngài , chăm sóc cho ngài từ khi ngài mới chào đời.
Tôi hiểu cảm giác của ngài.
Sự tổn thương và chấp niệm của ngài.
Nhưng ...! mọi chuyện đã là quá khứ.
Tất cả đã đi vào dòng thời gian và dần phai mờ , tôi biết trái tim ngài còn một vết sẹo.
Nhưng hãy để nó trở thành sự yêu thương chứ đừng để nó biến thành tâm ma khiến ngài vùi chôn vào vực thẳm ...!"
" ...!"
" Ngài đã quá mê muội , ngài đang làm tổn thương người ngài yêu thương , cũng như chính bản thân ngài ...!Rồi một lúc nào đó ngài sẽ hối hận.
Tình cảm là một thứ mãnh liệt nhưng cũng vì thế mà nó dễ phai nhạt.
Khi con người đi đến giới hạn , thì nó sẽ chai sạn và trở thành một vết thương lòng.
Cũng như một người đang đi đến ranh giới của cái chết và khó lòng mà quay lại.
Hãy làm những điều mà ngài thật sự hạnh phúc , đừng để khi vụt mất tất cả mới gào thét tuyệt vọng ...!"
" ...!"
Quản gia đứng dậy nhìn hắn , khuôn mặt hiền từ mỉm cười
" Dù tôi là người ngoài cuộc ...!nhưng tôi có thể thấy ánh mắt của ngài đã thay đổi khi nhìn vào Phượng tiểu thư.
Nhưng ...!tận sâu trong đáy mắt của Phượng tiểu thư đối với ngài bây giờ là căm phẫn , chán ghét và sợ hãi cùng cực.
Tôi xem ngài như cháu trai của mình , vì thế tôi mong mình sẽ thấy ngài hạnh phúc.
Tôi mong những lời nói ngày hôm nay sẽ giúp ngài hiểu ra và nó không quá muộn.
Ngài đã từng có hạnh phúc , nhưng nó đang dần bị dập tắt.
Hãy nhanh chóng giữ chặt nó lại , trước khi nó đi theo cơn gió ...!mãi mãi ...!"
Hắn bàng hoàng nhìn vào ly rượu , nhớ lại hình ảnh kiếp trước hắn đã tàn nhẫn với cô như thế nào.
Đôi mắt cô đã rơi bao nhiêu nước mắt vì hắn.
Sự đau khổ và tuyệt vọng của cô , lời nói đau đến nghẹt thở của cô.
Thậm chí ...!là ngày cô rời bỏ hắn ...!Và ngay cả bây giờ cô đã căm giận hắn