- Tiền bối à..
người không cần phải hỏi ta nhiều câu như vậy chứ? mà cho dù có hỏi đi chăn nửa củng hãy để ta trả lời rồi hãy hỏi tiếp a, ngươi như vậy....
Võ Thừa lúc này thật sự cảm thấy nhớ tên bạo long lãy nhãy bên tai hắn khi trước thật sự đáng yêu vô cùng, đến bước cảm thấy bạo long kia củng trở nên đáng yêu như vậy có thể hiểu tâm trạng của hắn lúc này khi một đường đi chung với lão giả,
aizz hắn không thể không cảm thấy tê tâm liệt phế như vậy a, lão già này luôn mồm hỏi chuyện hắn từ chuyện hắn phụ mẫu thân sinh rồi bắt đầu lớn lên, rồi đi những đâu rồi tu luyện thế nào.....!đều khiến khóe miệng võ thừa hắn giật giật liên tục, gân xanh trên tráng nổi côm lên là lão già này lại còn hỏi một chuyện vô cùng tế nhị kia.
- Aizz Tiểu tử à, ngươi đã có thuê tử chưa hả? aizz ta nhìn ngươi như vậy hiển nhiên là đã có không dưới mười cô vợ rồi a..
ả...!để ta nhớ coi lúc ta gặp ngươi..
ả..
không phải chứ tiểu tử ngươi lúc trước bên cạnh ngươi ta thấy không ích có thiếu nử đứng gần a..
aizz..
nhìn ngươi khôi ngô như vậy gương mặt để coi..
um..
chỉ là thua ta một ít hồi còn trẻ thôi..
củng được đó...!kè kè kè
Cứ như vậy một đường đi đến, võ thừa hắn thật sự cảm thấy bạo long kia dể thương vô cùng.
Sau khi đẩy nhanh tốc độc của bản thân lên cực hạn, nhưng võ thừa kinh ngạt phát hiện âm thanh của lão già này vẩn quanh quẩn bên tai hắn, liếc mắt nhìn qua thì bắt gặp gương mặt lão già này trở nên cổ quái nhìn hắn.
- Ngươi tiểu tử không bị làm sao chứ? ngươi đột nhiên đi nhanh như vậy làm gì, đến a, đến chúng ta có nhiều thời gian để tâm sự mà.
Võ Thừa đôi mắt u sầu ngước đầu nhìn trời cao.
- Hóa ra nhân sinh lại hảo huyền như vậy.
- Ả...!ngươi...
Lão giả giật mình hoảng hốt khi nghe câu nói của võ thừa sau đó lão đưa tay lên sờ càm trầm ngâm rất lâu gương mặt suy tư như nghĩ đến đều gì vô cùng thăm sâu kỳ ảo...
Võ thừa không biết hắn ngu ngơ nói một câu mà Tinh Gia khi xưa ở cùng hắn hay nói bây giờ lại cứu lấy cuộc đời hắn.
củng nhờ như vậy một chặn đường tiếp theo lão già này mới im lặng được lâu như vậy, cho đến hơn 1 ngày đường cuối cùng xuất hiện trước mặt võ thừa hắn là một ngọn núi vô cùng nguy nga về tầm vóc hoàng toàn không thua kém ngọn núi của Minh Đạo Tông khi trước.
hắn củng lấy làm lạ, về độ to lớn và quy mô của những tông môn thời đó tại sao lại nằm cạnh nhau như vậy, mặt dù khoảng cách tuy nói là củng gần đi nhưng cái khoảng cách này đối với các tông môn to lớn thời đó thì phải nói là quá cạnh nhau đều này nếu phát triển đi lên, hiển nhiên không tránh được những xung đột, dẫu sao một núi củng không thể có hai hổ được a.
- Chẳng nhẻ thời đó, mọi người đều chuyên tâm tu luyện, không màng đến lợi ích cá nhân,
Võ Thừa thoáng suy nghĩ như vậy nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu,
- Không..
không thể nào không có xung đột giữa các tông môn với nhau được, dù nhỏ dù lớn ích nhiều họ sẽ va chạm nhau, bởi vì trên con đường tu luyện này ngay cả người đồng môn củng không thể tránh khỏi xít mít va chạm xảy ra được.
Hắn liếc mắt vẩn thấy lão giả đang trầm tư về câu nói của hắn khi trước thì trong lòng cười khổ, nhẹ giọng hỏi.
- Tiền bối..
chúng ta đã đến chưa?
Lão giã giật mình từ trong suy tư.
- Ả..
à đã đến a đã đến ha ha theo ta..
hủm? gì? ngươi có vấn đề gì sao?
Thấy vẻ mặt võ thừa có chút nghi hoặc lão giả liền lặp tức bắt chuyện, thế nhưng lần này khiến võ thừa hắn kinh ngạt là vì người này nhìn hắn trầm trầm như đang đợi câu hỏi của hắn, đều này thật vượt qua mong đợi, bởi vì trước đó lão này làm gì có cho người ta mở miệng nói đâu? Ngay lặp tức là lão đã hỏi đến vấn đề khác.
võ thừa nhanh chóng lên tiếng hỏi về nghi hoặc trong lòng của bản thân.
- Minh Đạo Tông và sơn môn trước mặt cùng các ngọn núi khác,vào thời phát triển thịnh vượng chẳn nhẻ lại không có xung đột?..
Võ Thừa nghi hoặc nói đến đây thì ngước mắt nhìn lão, chỉ nghe lão ta nói.
- À..
hóa ra ngươi vì vấn đề này mà làm ra cái bộ mặt như vậy..
nói tới đây lão như nhớ về một thời đại rất lâu, rồi đưa tay lên càm lên tiếng.
- Chuyện đó xảy ra củng đã quá lâu rồi, từ lúc ta chưa có được ý thức hoàn chỉnh còn rất mập mờ, vốn dĩ những tông môn này củng không gần nhau như vậy..
à đúng..
làm sao có thể gần nhau như vậy được chứ? ngươi xem Khưu Chỉ Giáo cùng Tán Bàng Tông hai cái thế lực này lúc trước như nước với lửa a..
ở xa nhau đến nửa vòng vị diện mà còn xảy ra đại chiến huốn hồ vì cái gì sơn môn cuối cùng của bọn họ bây giờ lại ở quá gần nhau như vậy?
Võ Thừa mở to tròng mắt hít sâu một hơi, hắn mơ hồ lại nghĩ tới lời lão già