Tư Thế Không Đúng, Nằm Xuống Ngủ Lại

Cuộc sống chính là nhanh thay đổi


trước sau

“Anh trai, anh phải làm chủ cho em.” Lãnh Diệc Thần than thở khóc lóc, giọng điệu nghe đau lòng.

Lăng Khả Nhi không khỏi nuốt nước miếng, ôm Hải Cách Lực Sĩ cẩn thận trốn về phía sau, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của chính mình, nhưng vừa lúc đó ánh mắt Lãnh Diệc Thần lập tức phóng tới, cơ thể Lăng Khả Nhi khẽ run rẩy, lại không dám có động tác gì.

Lãnh Diệc Thần run run tay chỉ về đứa bé.....trong ngực Lăng Khả Nhi: “Anh trai, đều tại thằng bé đó, thằng bé đá bi của em! Anh phải làm chủ cho em!” Lãnh Diệc Thần thật sự uất ức, cậu không hiểu tại sao mình lại xui xẻo như vậy, tại sao lại bi ai như vậy!

“Anh trai! Đứa bé kia chính là một yêu nghiệt! Anh phải làm chủ cho em!”

Đứa bé?

Lãnh Dạ Thương liếc mắt nhìn, Hải Cách Lực Sĩ đang vùi trong ngực Lăng Khả Nhi ngủ, bộ dáng vô cùng đáng yêu.

Ánh mắt Lãnh Dạ Thương có chút thay đổi: “Tiểu Thần em.....” Không phải đầu óc có vấn đề chứ?

“Không không không, thật sự mà!” Sắc mặt Lãnh Diệc Thần trắng bệch: “Thật sự là đứa bé kia đá vào bi của em!”

Thấy bộ dáng Lãnh Diệc Thần như vậy, Lăng Khả Nhi thật sự không đành lòng nói cho Lãnh Diệc Thần không có bi cũng không sao, bởi vì thật ra cậu là một cô gái, còn là phụ nữ mang thai, chỉ là......

Đột nhiên có cảm giác kỳ diệu.

“Tôi......Đi nhà vệ sinh một chút.” Vì để tránh cho Lãnh Dạ Thương nổi nóng bóp chết mình, Lăng Khả Nhi quyết định trốn tránh, sự thật chứng minh đây là một quyết định chính xác, bởi vì Lăng Khả Nhi thấy vô cùng ghê gớm.

Cửa nhà vệ sinh nam có hai nam bác sĩ đang đứng nói chuyện, Lăng Khả Nhi nhìn sang, đây không phải bác sĩ phụ trách của Lãnh Diệc Thần sao?

Lăng Khả Nhi tò mò trong lòng, vì vậy lén núp ở cửa.

Lúc này một bác sĩ lên tiếng: “Bác sĩ Vương, anh làm như vậy không sao chứ?”

Bác sĩ Vương hừ một tiếng nói: “Có thể có quan hệ thế nào, lúc ấy vốn dĩ tôi muốn ra bệnh viện lớn ở nước ngoài, nhưng bởi vì hai con trai nhà họ Lãnh không vui, liền hủy hoại tiền đồ của tôi, bây giờ bọn họ như vậy cũng đáng đời!” Lúc nói lời này anh ta cắn răng nghiến lợi, có thế thấy anh ta hận Lãnh Diệc Thần và Lãnh Dạ Thương thế nào.

Lăng Khả Nhi nhìn bác sĩ Vương: nhìn chuyện của Lãnh Diệc Thần có chút mờ ám, nói cách khác thật ra Lãnh Diệc Thần không mang thai, càng không phải là người lưỡng tính?

“Nói cũng phải......” Bác sĩ đeo mắt kính lắc đầu thở dài nói: “Kể từ khi nhà họ Lãnh thành cổ đông của bệnh viện chúng ta, bọn họ xem đây như nhà của bọ họ, lần trước cũng có một ông cụ qua đời cũng vì bọn họ.”

“Đúng vậy......Nếu như không phải Lãnh Dạ Thương đột nhiên tập hợp tất cả bác sĩ, sẽ không làm cho ông lão không được cứu chữa kịp thời, thật đáng thương.......”

Lăng Khả Nhi đã từng thấy Lãnh Dạ Thương lạm quyền, cô không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là loại người như vậy thật đúng là cặn bã của xã hội, hiện tại Lăng Khả Nhi cũng hận đến nghiến răng, quả nhiên tổng giám đốc như trong tiểu thuyết đều là gạt người, tổng giám đốc vì người nhà mình, nhưng không biết hại chết bao nhiêu người vì tư lợi của bản thân.

Vừa lúc đó bác sĩ Vương tiếp tục mở miệng nói, giọng điệu có chút giễu cợt: “Chẳng qua tôi không nghĩ tới bọn họ lại tin lời tôi nói Lãnh Diệc Thần là người, lưỡng tính, rõ là......Hừ, thật là ngu xuẩn.”

Lăng Khả Nhi: “... ...... ...... .......” #Dường nhu trí thông minh bị xem thường## Đầu gối trúng rất nhiều tên## Cảm giác mình sẽ không yêu nữa#

“Vậy tiếp theo cậu định làm gì?”

“Ha ha......”Bác sĩ Vương nở nụ cười: “Em trai tôi là bác sĩ ở bệnh viện Tây Nam Á, đến lúc đó chúng ta nói bệnh viện chúng ta không có khả năng kiểm tra bệnh này, đưa Lãnh Diệc Thần qua đó, xem như bị giết cũng không sao, xem như tôi làm người tốt một lần, không để hai anh em anh ta lại gieo họa cho bệnh viện chúng ta nữa!”

Nhìn bóng dáng hai bác sĩ dần đi xa, Lăng Khả Nhi cẩn thận từ trong góc chui ra, cô nhìn bóng lưng của bọn họ suy nghĩ vô cúng tỉ mỉ, cái này gọi là cái gì? 

Không nên chọc vào bác sĩ sao? Lăng Khả Nhi cảm thấy mình may mắn vì không chọc tới bác sĩ, ở trong lòng thầm thắp nến cho Lãnh Diệc Thần sau đó lại quay lại phòng bệnh.

Mà ngay tại lúc này, Lãnh Diệc Thần đã biết mình là người lưỡng tính lại đang mang thai, cậu ta bị đả kích vô cùng lớn, ngay cả Lãnh Dạ Thương cũng không thể chấp nhận.

Nhưng Lãnh Dạ Thương rất nhanh liền phản ứng kịp, anh ta cầm tay Lãnh Diệc Thần nhẹ giọng an ủi: “Tiểu Thần, không sao, nhất định phải tỉnh táo!”

Tỉnh táo?

Còn có thể tỉnh táo sao?

Đứa bé cũng đã có làm sao có thể tỉnh táo!

Lần đầu tiên Lãnh Diệc Thần buồn về anh trai, cảm gác trí thông minh của người này có vấn đề! Không đúng ! Tại sao cậu lại buồn anh trai chứ? Tại sao cậu lại cảm thấy anh trai có tật xấu chứ? Rõ ràng anh trai tốt như vậy! Chăm sóc cậu như vậy, vậy mà cậu lại thầm chê anh trai trong lòng, thật là không nên! Cho nên mới nói rốt cuộc thế giới này thế nào?

[Choang! Hệ thống thế giới khôi phục 60%, xin tiếp tục cố gắng.]

Đúng!

Là Khả Nhi!

Là Lăng Khả Nhi!

Lãnh Diệc Thần cảm giác hy vọng của cậu bốc cháy hừng hực, cậu chống đỡ cơ thể ngồi dậy, cầm tay Lãnh Dạ Thương: “Anh trai, em là người quan trọng của anh sao?”

Lãnh Dạ
Thương nhíu mày, không chút do dự trả lời: “Đương nhiên!”

“Anh trai, em nói gì anh cũng sẽ đáp ứng sao?”

“Dĩ nhiên!” Lãnh Dạ Thương lại một lần nữa trả lời chắc chắn.

“Anh trai! Anh có thể lấy Lăng Khả Nhi làm vợ em không?”

“Dĩ nhiên......” !!!!!!!

Con ngươi Lãnh Dạ Thương co rút nhanh, anh ta bỏ tay Lãnh Diệc Thần ra, nhìn em trai tràn đầy mong đợi: “Tiểu Thần em mới nói gì?”

“Em......” Bộ dáng kích động của Lãnh Dạ Thương hù dọa Lãnh Diệc Thần, cậu cẩn thận mở miệng nói: “Em.....Em thích Lăng Khả Nhi......Em muốn......Muốn kết hôn với Lăng Khả Nhi.”

Thiếu chút nữa Lãnh Dạ Thương không tiếp nhận được đả kích lớn.

Nhưng mà dù gì anh ta cũng là tổng giám đốc, khôi phục tinh thần cực nhanh, anh ta đưa tay chỉ Lãnh Diệc Thần, kích động mở miệng: “Tiểu Thần anh nhớ rõ em thích tiểu Bạch, sao bây giờ lại thay đổi?”

“Em......” Sắc mặt Lãnh Diệc Thần trắng bệch, sau đó hít sâu lấy dũng khí nói: “Em thích Lăng Khả Nhi! Còn lâu mới thích Mạnh Bạch! Mạnh Bạch cũng không có em bé, anh trai anh thật sự quá ngu ngốc!”

Lãnh Dạ Thương cảm thấy trí thông minh của mình bị khinh bỉ, càng không thể nào tiếp nhận tin tức Lãnh Diệc Thần muốn kết hôn với Lăng Khả Nhi, anh ta liền giận dữ: “Không phải như vậy là em phụ lòng tiểu Bạch sao?” Lãnh Dạ Thương đưa tay chỉ Mạnh Bạch: “Em nhìn cậu ấy xem......”

“Không!” Lúc này Mạnh Bạch mới đi tới, cậu chỉnh sửa cà vạt: “Thật ra thì tôi cũng thích Lăng Khả Nhi.”

Lãnh Dạ Thương: “... ...... .....” Lãnh Dạ Thương sợ ngây người.

“Tôi mặc kệ!” Trong cơn giậm dữ Lãnh Dạ Thương vung tay áo: “Xem như anh hận tiểu yêu tinh Lăng Khả Nhi kia, anh cũng muốn giữ cô ta ở bên mình để hành hạ! Ai biết cô ta cho bọn em uống gì, khiến cho hai em cũng điên đảo như vậy!” 

Quả nhiên người phụ nữ kia không có gì tốt, bây giờ lại quyến rũ em trai cùng em dâu của anh ta, thật sự là không thể nhẫn nhịn nữa!

“Bây giờ anh sẽ lập tức đi dọn dẹp tiểu yêu tinh kia!”

Lăng Khả Nhi vừa mới chuẩn bị đẩy cửa liền nghe thấy âm thanh hù dọa, cô tiếp tục lui về sau mấy bước, quả quyết ôm Hải Cách Lực Sĩ chạy trốn.

“A.” Mạnh Bạch quét ánh mắt về phía cửa, cậu nhếch môi cười, đi về phía trước mấy bước: “Tôi cảm thấy hai người phải đi kiểm tra đầu óc một chút.”

“Cái gì?”

“Tôi......” Cảm thấy hai người thiếu trí thông minh, nhưng còn chưa nói hết câu cửa liền mở ra.

Bác sĩ Vương cùng mấy người đi vào, mấy người mặt nặng nề nhìn Lãnh Dạ Thương và Lãnh Diệc Thần “Là thế này, sau khi thảo luận, vì sức khỏe của Lãnh Diệc Thần, chúng tôi quyết định đưa cậu ấy tới bệnh biện Tây Nam Á trị liệu, không biết tổng giám đốc có đồng ý hay không.”

Chuyển đến Tây Nam Á?

Dĩ nhiên Lãnh Dạ Thương không đồng ý, nhưng lời vừa đến miệng anh ta lập tức thu lại: nếu như không đưa em trai đi thì nó sẽ tranh giành Khả Nhi với anh ta, mặc dù anh ta hận cô, nhưng yêu nhiều hơn hận, nếu như để Lãnh Diệc Thần ở lại không thể nghi ngờ là sẽ phá hư tình cảm của anh em bọn họ, anh ta cũng không muốn tình anh em xa cách vì một cô gái. Nhưng nếu em trai đi sẽ khác, tình anh em của bọn họ vẫn còn; Khả Nhi lại thuộc về anh ta, thời gian lâu dài, tiểu Thần hết benhjem cũng sẽ quên lãng tình cảm đau đớn, đến lúc đó tình anh em lại càng sâu đậm. Ha ha......Thật là quá cơ trí.

Lãnh Dạ Thương nhẹ nhàng tằng hằng một cái, sắc mặt nghiêm túc nhìn bác sĩ: “Tôi cảm thấy rất cần thiết, vì tiểu Thần nên tôi đồng ý.”

Cái gì?

Lãnh Diệc Thần không vui lắm, cậu giương nanh múa vuốt về phía Lãnh Dạ Thương: “Anh trai, anh không thể đối xử với em như thế! Em không muốn đi Tây Nam Á! Quỷ mới biết đó là nơi nào! Anh có âm mưu, anh muốn em tách ra khỏi Lăng Khả Nhi! Anh thật là hèn hạ! Em hận anh!”

Khuôn mặt Lãnh Dạ Thương phức tạp và lòng chua xót nhìn Lãnh Diệc Thần: “Haiz! Anh là vì muốn tốt cho em, xem như em không hiểu nỗi khổ tâm của anh cũng không sao, sớm muộn gì có một ngày em sẽ rõ, yên tâm đi! Anh sẽ không để em đi Tây Nam Á một mình, anh sẽ cho vợ em Mạnh Bạch đi cùng.” Lần này xử lý xong hai đối thủ, ha ha......Đến lúc đó không phải tiểu yêu tinh Lăng Khả Nhi sẽ để mặc anh ta xử lý sao?

Lãnh Dạ Thương nghĩ rất ngây thơ, nhưng anh ta hoàn toàn quên mất một nhân tố, hiện tại......anh ta đã không còn là tổng giám đốc Lãnh nữa!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện