“Các cô có được lời tiên tri ở đâu mà cho rằng Lâm Gia Lăng chắc chắn sẽ chơi quy tắc ngầm hả?”
Dung Lê khoanh tay, chậm rãi đi về phía hai nhân viên hiện trường kia. Trên môi cô nở nụ cười nhẹ, nhưng rõ ràng nhiệt độ nơi đáy mắt đã giảm xuống tột cùng.
Hai cô gái này tưởng mình đã nhỏ giọng không ai nghe thấy rồi, lúc này thấy Dung Lê tìm tới, trong lòng vô cùng chột dạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một người trong đó run môi, không dám lên tiếng, người còn lại thì to gan hơn chút: “Chúng tôi đều đọc tin tức trên mạng, không có lửa... thì làm sao có khói!”
Cô gái nhát gan kéo tay cô ta, ra hiệu đừng mạnh miệng với Dung Lê, dù gì cô cũng là diễn viên thực thụ. Nếu ngày nào đó trở nên nổi tiếng thật, đám fans não tàn sẽ tới làm thịt bọn họ, chết không có chỗ chôn.
“Hai người ở trong giới giải trí cũng chẳng phải ngày một ngày hai nhỉ?” Dung Lê hỏi ngược lại: “Không thể ngu đến mức không biết những tin tức nào có thể tin, những tin tức nào không thể tin chứ?”
Hai cô gái đều không nói gì.
Dung Lê bước lên một bước, trong mắt dường như có ánh sáng lóe lên, nhìn thẳng vào bọn họ: “Tôi cũng có một đống scandal ở trên mạng đấy, các cô có muốn nói trước mặt tôi luôn không.”
“Hay là tiện thể tôi bác bỏ tin đồn ở ngay đây luôn thì thế nào?” Dung Lê lạnh mặt, dọa hai cô gái sợ mất mật.
Cô gái nhát gan khom lưng: “Xin lỗi, tụi em sẽ không nói xấu sau lưng nữa đâu ạ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dung Lê híp mắt, khẽ gật đầu: “Tôi không muốn nghe thấy các cô tung tin đồn nhảm sau lưng nữa. Là một phần của giới giải trí, có nghĩa vụ phải thanh lọc giới này, bây giờ các cô còn ngại chưa đủ loạn à?”
Hai cô gái bị dạy dỗ nói không lên lời, khuôn mặt nghẹn tới nỗi đỏ bừng, Dung Lê cảm thấy dạy dỗ đủ rồi liền thả cho bọn họ đi.
Dung Lê đã lấy được kịch bản phần diễn của mình, nữ phụ mà cô thủ vai là một tác giả nguyên tác kén chọn. Vốn dĩ cô ấy và nữ chính chẳng ưa gì nhau, nhưng sau này cả hai từ từ phát hiện tính tình của người kia đều là kiểu kiên cường không chịu thua giống mình, thế là dần dà trở thành tri kỷ.
Ở ngoài đời cô và Kiều Hy không thích nhau, nhưng không thể mang cảm xúc này vào phim được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Kiều Hy, tôi không cần biết cô ghét tôi tới cỡ nào, nhưng ngày mai tới lúc chính thức quay cô phải nhớ, chúng ta là diễn viên chuyên nghiệp. Nếu cô dám giở trò sau lưng, tôi sẽ trả thù lại gấp bội đấy, có tin không?”
Kiều Hy ở bên cạnh nhìn rất lâu, lúc này vỗ tay đi ra: “Còn cần cô phải nhắc tôi sao? Về mức độ chuyên nghiệp, e là tôi còn tốt hơn cô nhiều đấy?”
Dung Lê: “Tốt nghiệp Học viện Hý kịch, có cần thiết phải khoe mẽ cả đời như thế không? Cô cũng chỉ tỏ ra thượng đẳng trước mặt tôi thôi, đáng tiếc tôi không hề care.”
Kiều Hy nguýt mắt, mất sạch phong thái: “Cứ thử mà xem Dung Lê, cô chắc chắn sẽ bị tôi đè xuống mà đánh! Cả đời này cô không nổi tiếng được đâu!”
Dung Lê cười mỉa trong lòng, giờ thì cô ta nói lời thật lòng rồi à? Chẳng phải ban nãy còn giả vờ giả vịt chúc phúc cô sao?
Dung Lê khẽ cười khẩy, chẳng thèm để ý tới Kiều Hy, quay người rời đi luôn.
Bây giờ là thời gian tự do, buổi chiều đạo diễn sẽ mở họp, tới tối thì mọi người ăn chung, gắn kết tình cảm, từ ngày mai sẽ chính thức bắt đầu quay.
Đoàn phim còn thuê khách sạn Khải Ân Lai, Dung Lê được chia một phòng ở tầng mười bốn, Kiều Hy ở tầng tám. May mà cách xa, nếu không lại không biết Kiều Hy sẽ giở trò gì.
Nếu không phải vì Dung Lê rất cần cơ hội này thì sao lại muốn ở chung một đoàn phim với Kiều Hy chứ.
Dung Lê chuẩn bị nghỉ ngơi một lát trong phòng, buổi sáng dậy sớm, ngồi xe vất vả, bây giờ thần kinh đã vô cùng mệt mỏi. Cô vốn không phải dân chuyên, đúng là diễn xuất vẫn cần phải mài giũa, buổi chiều đạo diễn mở họp cũng phải dành 100% sức lực.
“Dung Lê!”
Lâm Gia Lăng gọi cô.
Dung Lê đã chuẩn bị tâm lý sẵn, cũng biết Lâm Gia Lăng đang ở đây, nhưng khi thực sự gặp nhau, trong lòng vẫn cảm thấy vui vẻ bất ngờ.
“Đây chính là chuyện giữ bí mật mà lần trước chị nói hả?”
Hôm nay Lâm Gia Lăng trang điểm nhẹ, cũng vô cùng có khí sắc. Thực ra cô ta vô cùng đẹp, thân hình đẹp mặt cũng xinh, chính là mỹ nhân quyến rũ mà đàn ông thích, đối tượng mà phụ nữ ghen tị.
Vì vậy, một khi cô ta có gì đó đáng để bị bôi nhọ thì sẽ bị bôi nhọ bằng sạch.
Lâm Gia Lăng: “Đúng đó, chẳng phải cô đã biết rồi sao.”
Cô ta đã không đóng phim từ rất lâu rồi, hơn nữa còn bán hàng trên một số nền tảng video ngắn. Dung Lê vốn tưởng rằng cô ta sẽ không đóng phim tiếp, cho nên vô cùng kinh ngạc.
Dung Lê: “Sau này chị định tiếp tục tiến quân vào giới giải trí hả?”
“Đúng.” Lâm Gia Lăng nghịch mái tóc dài: “Tuy vai diễn Khương Yển Chi này nhỏ, không có cảnh mấy, nhưng rất đáng yêu, có mấy tiểu hoa tranh tới bể đầu luôn đấy.”
Khương Yển Chi mà Lâm Gia Lăng thủ vai là một nhân vật có tinh thần hào hiệp, cống hiến hết mình vì tình yêu, có sức mạnh như con thiêu thân lao vào lửa, hơn nữa lại là nhân vật bi kịch, rất dễ khiến khán giả nữ đồng cảm. Nếu có thể diễn tốt vai này, con đường tương lai sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều.
“Vậy thì chị cũng giỏi thật đấy, vai diễn tốt như vậy mà cũng lấy được.” Dung Lê cảm thán.
Lâm Gia Lăng lắc đầu: “Đây không phải công lao của tôi, nói ra thì tôi còn phải cảm ơn cô nữa.”
Dung Lê há miệng: “Tôi á?”
Lâm Gia Lăng thủ thỉ: “Cô cũng biết Sina trực thuộc Tống Thị là nhà đầu tư lớn nhất phải không? Là trợ lý của Tống Tuân Thanh gọi điện hỏi tôi có muốn đóng phim không. Ban đầu tôi còn tưởng là bọn lừa đảo, Tống Tuân Thanh là ai chứ, một phút của anh ta cũng có giá ít nhất năm con số đó, làm sao biết tôi được. Không ngờ đây lại là thật.”
“Khoan từ từ, Tống Tuân Thanh là luật sư, sao vươn tay dài tới mức đó được thế?”
Lâm Gia Lăng nhìn Dung Lê như nhìn một đứa ngốc: “Anh ta xử lý ít nhất một nửa công việc kinh doanh của Tống Thị đấy nhé? Anh ta là người thừa kế duy nhất của Tống Thị, quan hệ của hai người không bình thường như vậy, chuyện này còn cần tôi nói với cô sao?”
Dung Lê vẫn lộ vẻ mặt hoang mang.
Lâm Gia Lăng vươn tay ra lắc trước mặt cô: “Lần trước cô bị lừa, tôi đã giúp cô đấy, cô còn nhớ không?”
Cô ta tổng kết lại: “Chắc là vì chuyện này.”
Lâm Gia Lăng không gặp mặt Tống Tuân Thanh trực tiếp, cả quá trình hợp tác đều do trợ lý Trương Lực phụ