Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Phượng Vu Phi miễn cưỡng cười: "Đúng vậy. Chỉ là không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp chàng."
"Ngươi đã đợi mười năm, chờ thêm nữa thì có sao đâu?" Mộ Khinh Ca cười nói.
Phượng Vu Phi hít sâu một hơi, mạnh gật đầu. Ánh mắt kiên định nói: "Không sai. Ta đã đợi mười năm, lại chờ thêm mười năm nữa thì có xá gì?"
Bình ổn cảm xúc trong lòng xuống, Phượng Vu Phi đã khôi phục lại Đại công chúa Ly quốc cao quý.
Nàng nói với Mộ Khinh Ca: "Hai ngày nay sứ đoàn các nước đều sẽ tới. Đêm mai phụ hoàng sẽ mở tiệc tối trong cung, đón gió tẩy trần cho sứ đoàn các nước. Nếu không ngoài sở liệu của ta, phụ hoàng sẽ ở mịt mờ đề cập đến việc lập trữ trong yến hội."
"Ừm, giải quyết sớm cũng tốt." Mộ Khinh Ca gật đầu nói. Tuy nàng rảnh, nhưng thời gian không nhiều. Sau khi nợ nần xong với Phượng Vu Quy, nàng còn phải chạy về Tần quốc. Sau đó hẹn ngày cùng mọi người Dược tháp xuất phát từ Mộc thành."
"Ngày ngươi ngồi lên vị trí trữ quân, ta muốn mạng Phượng Vu Quy." Mộ Khinh Ca đột nhiên nói.
Phượng Vu Phi cười nói: "Đây vốn là chuyện chúng ta đã bàn xong. Mạng hắn là của ngươi, mà mạng mẫu thân hắn là của ta."
Mộ Khinh Ca ngước mắt nhìn nàng. Hai người bốn mắt nhìn nhau, tất cả không cần nói gì.
...
Thời gian hai ngày, Mộ Khinh Ca đều bình yên ở trong Dịch quán. Đóng cửa từ chối tiếp khách.
Trong lúc đó Phượng Vu Quy đã đưa qua bái thiếp hai lần, hình như muốn hoà hoãn quan hệ với nàng. Nhưng Mộ Khinh Ca không có hứng thú chơi với hắn, cho nên đơn giản không nhìn.
Hai ngày nay theo lời Phượng Vu Phi, sứ đoàn các nước khác đều tới.
Đồ quốc, Ngu quốc, và Ba quốc.
Cộng thêm Tần quốc đến trước, bốn quốc gia đều ở bốn chỗ Dịch quán. Tuy đều ở khu Dịch quán, nhưng lại cách nhau khá xa, không gặp mặt nhau.
Rất nhanh, hoàng cung Ly truyền đến lời mời tham dự tiệc tối cung đình.
Vuốt ve thánh chỉ trong tay, đôi mắt Mộ Khinh Ca tràn đầy đăm chiêu. Nàng có chút chờ mong tiệc tối đêm nay.
Trong phủ đệ Phượng Vu Quy, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi. Phụ tá bên cạnh đều trao đổi ánh mắt tâm tư lẫn nhau. Một lát sau, có một người đứng ra nói với Phượng Vu Quy: "Tam điện hạ, tối nay bệ hạ mở tiệc nghênh đón sứ đoàn các nước. Điện hạ nhất định phải nắm chắc cơ hội tốt, tạo dựng quan hệ với các sứ đoàn."
Phượng Vu Quy buồn bực nói: "Ta biết! Quốc gia khác thì không sợ, nhưng Tần quốc..." Nghĩ đến Mộ Khinh Ca, hắn đã đau đầu nhăn mày.
Phụ tá cũng nhíu mày nói: "Sao vậy, Tần quốc Mộ Tiểu tước gia kia vẫn không chịu gặp điện hạ sao?"
Tâm tình Phượng Vu Quy cực kém: "Lúc trước ta không biết hắn là vị kia Tần quốc, có chút thù oán với hắn. Chỉ là không nghĩ tới hắn hẹp hòi như vậy, không chịu gặp ta."
Các phụ tá âm thầm trao đổi ánh mắt, đều giữ im lặng.
Phụ tá mở miệng có chút lo lắng nói: "Tần quốc hiện giờ hưng thịnh nổi bật, sau khi Đồ quốc thảm bại đã lấy Tần quốc làm chủ, sợ chọc giận đến vị tiểu tổ tông này gây nên đại sát Vương đình Đồ quốc lần nữa. Nếu Mộ Tiểu tước gia không chịu giải hoà với điện hạ, sợ là Đồ quốc..."
Lập tức mất đi hai nước ủng hộ, hai nước còn lại sẽ là tình huống gì?
Tâm tư các phụ tá khác nhau, đều yên lặng không nói.
Vốn từ đầu bọn họ xem trọng Phượng Vu Quy, bây giờ cũng trở nên có chút mong manh.
Phượng Vu Quy bực bội nói: "Tần quốc thì thôi khỏi nghĩ, ta cũng khinh thường ăn nói khép nép cầu xin họ Mộ. Nhưng các quốc gia khác thì phải nỗ lực thêm. Đến lúc đó, Ngu quốc và Ba quốc đứng về phía ta, ta việc gì phải sợ? Đặc biệt là Ngu quốc tiếp giáp với Ly quốc ta, thái độ của Ngu quốc quan trọng hơn nhiều so với các nước cách xa vạn dặm khác."
Các phụ tá nhìn lẫn nhau, đều sôi nổi gật đầu: "Hiện giờ cũng chỉ có thể tranh thủ lấy thái độ Ngu quốc."
"Sứ đoàn Ngu quốc là ai dẫn đội?" Phượng Vu Quy đột nhiên hỏi.
Các phụ tá đều ngập ngừng. Lúc Phượng Vu Quy sắp tức giận mới có một người lên tiếng: "Ngu quốc tới muộn nhất, sau khi tới Hoán Đô đã trực tiếp đi Dịch quán nghỉ ngơi. Chúng ta còn chưa tìm hiểu ra là ai dẫn đội."
"Một đám phế vật!" Phượng Vu Quy oán hận nói.
Các phụ tá đều im bặt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Nhìn thấy một đám đều bộ dáng này, Phượng Vu Quy tâm gϊếŧ người đều có.
Nhưng nghĩ đến chính sự, hắn chỉ có thể đè ép lửa giận trong lòng. Chờ khi bắt đầu yến hội, thì tùy cơ ứng biến.
Ban đêm, đúng giờ tới.
Mộ Khinh Ca lần đầu đến hoàng cung Ly quốc. Thật ra thì trừ hoàng cung Tần quốc thì chỉ có ghé qua một đêm ở hoàng cung Đồ quốc, thuận tiện bắt cóc hoàng đế.
Hoàng cung Ly quốc, xem như hoàng cung thứ ba nàng đến.
Khác với hoàng cung Tần quốc, cảnh sắc bố trí nơi đây rất xảo diệu, có cảm giác liễu ám hoa minh hựu nhất thôn (*), khắp chốn đều khiến người ta rộn ràng kinh hỉ.
(*) Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn (bóng