Chân voi đã nhận ra nó không thể áp chế Dương Ân được nữa thì ngay lập tức co lại, sau đó giẫm mạnh xuống lần nữa.
Man Tượng quyền!
Chân voi hóa thành quyền ấn, giống như bầu trời đổ ập xuống, uy lực kinh thiên động địa.
"Đánh chết ngươi này!".
Sự tự tin của Dương Ân đạt đến cực điểm, huyết mạch không ngừng sôi trào, dường như có sức mạnh nào đó đang thức tỉnh.
Năng lượng vô cùng vô tận thêm vào cơ thể, ảo ảnh Long Quy càng ngày càng chân thật, vừa đỡ lấy cái chân voi vừa ra đòn tấn công.
Rầm rầm rầm!
Từng tiếng va chạm nổ vang không ngớt, giống như trời sập xuống, cảm giác đáng sợ của ngày tận thế ùa về.
Sau một loạt tiếng nổ vang, cái chân voi khổng lồ ấy bị đánh đến mức phải co lại.
Dường như còn có máu tươi chảy xuống, xối lên cả người Dương Ân.
Dương Ân cũng không khá hơn là mấy, thất khiếu của hắn chảy máu, mạch máu nổ tung, da thịt không chịu nổi áp lực nứt toác mà đổ máu, cả người như tắm trong bể máu, vô cùng thê thảm.
Cái chân voi lại giẫm xuống lần nữa, sức mạnh nâng cao thêm một bậc, quả là thử thách khủng bố nhất! So với bảy bậc phía trước thì đáng sợ hơn gấp mười lần trở lên.
"Đến đây đi, ông đây sẽ đánh bay tất cả chúng mày!", Dương Ân giống như bị ma ám, điên cuồng gào thét, thuật lật biển tung đòn liên tiếp, chiến đấu tới cùng với cái chân voi.
Hắn cũng không biết mình đã đánh bao nhiêu phát, cái chân voi bị đánh cứ rụt lại hết lần này đến lần khác, cuối cùng không còn xuất hiện nữa, tất cả đều yên tĩnh trở lại.
Dương Ân vẫn đứng đó, ưỡn thẳng người, toàn thân đầm đìa máu tươi, xương cốt lộ ra, thật sự rất thê thảm.
"Thử thách thông qua!", âm thanh lúc ẩn lúc hiện lại vang lên, một luồng sức mạnh bay vào mi tâm của Dương Ân.
Dương Ân lộ ra nụ cười gằn: "Ha ha ha, Tiểu Hắc, ngươi nhìn thấy chưa? Ta làm được rồi, ta làm được rồi, cái chân voi khổng lồ bị ta đánh bay rồi!"
Vừa nãy, hắn còn ôm tâm lý ăn may, cứ nghĩ chống đỡ mười lăm phút là xong rồi, chưa từng nghĩ rằng mình phải đứng lên đánh bay đối phương.
Giờ đây hắn đã đột phá toàn bộ sức mạnh, cuối cùng cũng được đền đáp, thắng được đối thủ mà hắn cảm thấy mình không thể thắng nổi.
Chân giải Man Tượng quyền.
Trong Thần đình của hắn có một con voi lớn thời xưa đang bước chầm chậm.
Mỗi một bước chân của nó đều khiến đất rung núi chuyển, sông lớn cuộn trào, Man lực đáng sợ đó phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, không thứ gì có thể chịu được uy lực của bước chân nó.
Sức mạnh của mỗi một bước chân đều hóa thành quyền kình, đánh đâu thắng đó, không vật gì là không phá hủy được.
Đặc trưng của Man Tượng quyền chính là sự thô bạo, đơn giản, không có động tác nào cầu kỳ.
Một quyền đánh xuống thì quyền ý cuồn cuộn, Man lực kinh động trời đất.
Dương Ân lại thu được một luồng quyền ý, như vậy, ngoài quyền ý mà ban đầu hắn ngưng kết ra thì còn thêm quyền ý của Man Long và Man Tượng, chỉ sợ không dùng được bao lâu là hắn đã có thể luyện ra được quyền đạo của chính mình rồi.
"Tộc quyền của đại ca không thể khống chế được tên tiểu tử này, xem ra thử thách của thang trời sắp bị hắn thông qua hết rồi!".
Man Ngưu yêu hít ngược một hơi.
"Bảy bảy bốn chín bậc, thần linh hiện! Cũng không biết có phải thật hay không!".
Con hổ cái ngẩn người ra.
"Người thiếu niên trước mắt này chỉ là cảnh giới vương giả, vậy mà lại lấy cơ thể mình chống lại một thử thách tương đương với cấp bậc cực hạn của thang trời.
Theo ký ức viễn cổ, bậc bốn mươi chín được