Sau khi tờ giấy được thánh nhân gia cố sẽ trở nên khác thường nên mới được gọi là giấy thánh.
Dương Ân chưa từng nghĩ rằng thứ mà viện trưởng học viện Hoàng Gia tặng cho mình lại là một tờ giấy thánh, chắc hẳn đối phương không biết điểm đặc thù của tờ giấy này, nếu không cũng sẽ không hào phóng tặng cho hắn như thế.
Nếu như Tề Ân Tán biết đây là tờ giấy thánh, e rằng trái tim ông ấy sẽ rỉ máu, thậm chí còn nghĩ đến việc cướp lại.
Nhưng mà thứ đã vào tay Dương Ân rồi thì làm gì có chuyện trả về cơ chứ.
Dương Ân không nghe lời Tiểu Hắc, đầu tiên là dùng nước ngâm lửa đốt thông thường, thậm chí là dùng dao kéo cũng không thể nào làm hư tờ giấy này được.
Tiểu Hắc không vui nói: “Gâu gâu, lại còn nghi ngờ lời ta nói, bây giờ tin rồi chứ!”
“Xem ra tờ giấy này thật sự rất chất lượng, vậy thì ta sẽ dùng Lam Yêu Cơ đốt nó thử xem, cũng không biết có thể nào đốt ra bí mật ẩn chứa bên trong nó hay không”, Dương Ân vui mừng nói.
“Yên tâm đi, Lam Yêu Cơ của ngươi vẫn còn yếu lắm, không đủ để đốt cháy được thứ do thánh nhân truyền thừa lại đâu”, Tiểu Hắc nói.
Vì thế Dương Ân bèn gọi Lam Yêu Cơ của mình ra ngoài.
Lam Yêu Cơ là tâm hỏa đã thức tỉnh của Dương Ân, nó thuộc một trong các thiên phú thần thông của hắn, vừa hay, có nó thì thuật luyện đan của hắn mới có thể tiến bộ tăng nhanh đột biến.
Lam Yêu Cơ hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều so với khi mới thức tỉnh, ngọn lửa màu xanh lam ẩn chứa từng tia màu tím, đó chính là thứ có được sau mấy ngày Dương Ân rèn luyện thiên lôi, những lôi hỏa đó bị Lam Yêu Cơ thu nạp rất nhiều để tăng cường hỏa lực của nó.
Đầu ngón tay Dương Ân động đậy Lam Yêu Cơ, nhẹ nhàng chỉ một cái: “Đốt cháy đi!”
Lam Yêu Cơ giống như một tinh linh, lao về phía tờ giấy thánh cũ kỹ kia đốt cháy bừng lên.
Phừng!
Ngọn lửa đang bốc cháy, rốt cuộc tờ giấy tàn cũng bị thiêu.
Lam Yêu Cơ không hổ danh là ngọn lửa cao cấp, cho dù vẫn còn rất yếu nhưng khả năng thiêu đốt mà nó có lại khá mạnh mẽ.
Trong khoảnh khắc sức mạnh Lam Yêu Cơ thiêu hủy tờ giấy, cuối cùng tờ giấy không trọn vẹn kia cũng có phản ứng, dường như trong tờ giấy đang có thứ gì đó vỡ ra, ngay khoảnh khắc đó, một tia sáng lưỡi kiếm lao về phía ấn đường Dương Ân.
Sự thay đổi này xảy ra quá nhanh, Dương Ân hoàn toàn không kịp phản ứng nữa, hắn lập tức bị tia sáng từ lưỡi kiếm này đâm thẳng vào ấn đường, máu tươi tức khắc chảy ra.
A!
Dương Ân che ấn đường, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Tiểu Hắc nhìn thấy cảnh tượng này, nó có thể chộp được sự xuất hiện của kiếm hồng kia nhưng mà nó không hề ngăn cản tia sáng từ lưỡi kiếm đánh vào chỗ ấn đường của Dương Ân, nó thầm nghĩ: “Đây mới là hạt giống kiếm ý thực sự”.
Giờ phút này, lực lượng tia sáng lưỡi kiếm kia đã không còn chui vào trong đầu của