Chap 3: Tôi sẽ làm người "chồng" danh nghĩa của cô
Gạt đi nước mắt trên mặt mình, Freen lên tiếng sau khoảng thời gian dài im lặng: "Bà ấy còn tâm nguyện nào chưa hoàn thành không?"
"Tất cả đều là lo cho cô chủ và Vivian, bà chủ muốn cô chủ tìm được một nơi tốt để nương tựa."
"Tôi biết rồi, quản gia Niran cứ về trước đi, tôi sẽ đến đó sau."
"Vâng, chào cô chủ! Tôi xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi!"
.
.
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mẹ, mẹ đau chỗ nào sao ạ?" - Vivian lo lắng nhìn khuôn mặt phờ phạc của Freen, cả tròng mắt cũng đỏ lựng lên, hình như là vừa khóc.
Freen gượng cười lắc đầu: "Mẹ không sao đâu, lúc nãy bị cái gì đó bay vào mắt thôi. Con đã chọn đồ xong chưa?"
Vivian lắc đầu theo, bé con chỉ tay về phía cả chục bộ đồ được để riêng ra, tỏ vẻ đáng thương nói: "Vivian muốn mẹ cùng chọn với Vivian cơ, một mình Vivian chọn chán lắm."
Freen thở nhẹ ra bế luôn Vivian đến gần, cô nheo mắt vờ nghĩ ngợi rồi chọn bừa hai bộ cảm thấy thoải mái và hợp với con gái: "Vậy hai bộ này nha! Bây giờ mẹ muốn đưa con đến một nơi, Vivian đi cùng mẹ nào."
Vivian còn chưa thôi thất vọng vì sự hời hợt của mẹ, nghe được đi chơi hai mắt liền sáng rỡ lên.
"Đi công viên hả mẹ?"
"Cái đó để sau đi Vivian, bà đang bị bệnh, mẹ dắt con đi thăm bà. Cũng lâu rồi con chưa gặp lại bà phải không?"
"Vâng ạ!" - Bé con ngờ ngợ trả lời, trong trí nhớ của đứa trẻ nhỏ, hình ảnh người bà thật sự rất mơ hồ.
Freen mỉm cười xoa đầu tiểu bảo bối, nhẹ nhàng đặt Vivian xuống đất lấy hai bộ quần áo vừa chọn được định đi thanh toán, không ngờ giọng nói gọi tên mình làm cô giựt mình theo Vivian quay đầu nhìn lại.
"Freen!"
Becky trong bộ trang phục mới vẫy tay chào người mình vừa gọi, đôi mắt đen huyền sắc sảo thoáng lướt qua đứa trẻ kháu khỉnh bên cạnh Freen, sẽ thú vị lắm đây với những chuyện cô sắp sửa làm cùng mẹ con bé.
Với đôi chân vừa đủ dài của mình, chỉ ba bước Becky đã đứng trước mặt Freen, thêm hai bước nữa dồn cô lùi lại mắc kẹt giữa người mình và kệ treo đồ phía sau, khuôn mặt ranh mãnh cùng nụ cười gian ác nhìn vẻ mặt đang ngơ ngác có chút hoảng hốt của người phụ nữ trước mặt, Becky lên tiếng giải đáp thắc mắc trong đầu Freen.
"Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi. Tôi bị thua tiền cờ bạc thiếu nợ bọn cho vay nặng lãi năm mươi triệu bạt, vừa hay lúc nãy ở trong nhà vệ sinh tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Freen và quản gia nhà cô."
"Cô..." - Đôi mắt trợn tròn nhanh chóng tối sầm lại, Freen cảm giác đầu lưỡi mình tê rần không có đủ khả năng để thốt được nên lời. Cô gái này có thật là cái người cô gặp lúc nãy hay không? Quá khác biệt đi!
"Không cần ngạc nhiên đâu, từ giờ tôi sẽ làm người "chồng" danh nghĩa của cô và sẽ là "ba" của nhóc con này. Chỉ cần cô giúp tôi trả nợ là được."
"Cô nghĩ mình là ai và có quyền gì hả?" - Đầu óc Freen đã bắt đầu hoạt động trở lại sau khoảng thời gian ngắn bị Becky làm cho đình trệ vì quá sốc, cơn giận nhanh chóng tràn ngập qua từng mạch máu làm chúng sôi lên sùng sục, cô đang cố kiềm nén cơn buồn bực và khó chịu trong lòng, mà Becky vừa hay lại khơi màu khiến nó bùng nổ trở lại.
Becky thích thú đưa tay lên nắm chặt cổ tay vung ra định đẩy mình ra, khóe môi mỏng nhếch lên một đường cười khẩy: "Hey, tôi là đối tượng hợp lý nhất rồi! Không phải khi nãy quản gia đó nói mẹ cô rất mong cô tìm được một người nương tựa tốt sao? Và cô lại không có ai. Bây giờ quan hệ đồng giới cũng rất bình thường, tôi thấy mẹ cô sẽ càng yên tâm giao cô cho một cô gái hơn là một tên đàn ông đấy." - Ánh mắt đảo nhanh xuống đứa trẻ đang nhìn họ với ánh mắt kỳ lạ, cô mỉm cười thân thiện nói tiếp.
Quay trở lại với nhân vật chính còn lại của câu chuyện, Becky hạ thấp giọng hơn chỉ đủ mình Freen nghe được: "Tôi đoán chắc rằng cô cũng sẽ tìm một ai đó để đóng giả thôi, tại sao lại không phải là tôi? Những kẻ khác rất nhanh sẽ bị phát hiện, tới lúc đó mẹ cô sẽ càng thất vọng và đau lòng về con gái của mình."
"Cô..." - Freen căm hận hơn khi những lời Becky nói đều đúng với suy nghĩ trong đầu Freen hiện tại, cô chưa biết phải tìm ai đóng giả làm chồng của mình. Dù vậy thì Freen cũng sẽ không chọn con người đáng ghét này. Cờ bạc sao?
"Tôi có rất nhiều thời gian cho