Bình thường thì tiến vào thì dễ đi ra ngoài mới khó, còn á không gian này thì tiến vào thì khó, đi ra ngoài còn khó hơn.
Có mấy người có thể sống sót tiến vào lỗ đen? Toàn bộ liên minh cũng chỉ có vài người, đừng nhìn nơi này có vài trăm người, 80% đây đều là con cháu đời trước lưu lại, chỉ có 20% còn lại mới là những nhân tài đến từ liên minh.
Nhưng mà, tiến vào được trong lỗ đen, tuy rằng ít, nhưng vẫn có người có thể tiến vào được, còn từ lỗ trắng đi ra ngoài từ trước đến nay chưa hề có 1 ai. Chỉ việc chống đỡ lực hấp dẫn thôi cũng khiến người ta mất nửa cái mạng, còn chống lại lực đẩy của lỗ trắng, căn bản không ai có thể tiếp cận nó, cho dù là cơ giáp của Dịch Trạch cũng khó có thể làm được, huống chi hắn còn phải mang theo hồng hồ tử trở về.
Bất quá này hết thảy những khó khăn này thông qua tính toán của Tư Diệu Tiền đều có thể giải quyết dễ dàng .
Đầu tiên Tư Diệu Tiền hướng dẫn Dịch Trạch tiếp cận lỗ trắng ở phạm vi gần nhất, dùng cơ giáp đi tính toán sức đẩy của lỗ trắng, sau đó dùng lực lượng tìm được quỹ đạo có sức đẩy nhỏ nhất.
Tư Diệu Tiền cần tính toán thể tích lỗ trắng, chất lượng, mật độ, tốc độ xoay tròn, sức đẩy lớn nhỏ, thiên thể phụ cận, các lực quấy nhiễu khác, phạm vi quấy nhiễu, rồi tìm thông đạo chịu lực lượng nhỏ nhất, muốn thông qua thông đạo này cần bao nhiêu năng lượng. Trừ điều này ra, hắn còn muốn sắp xếp tìm kiếm độ lớn mạnh của các lực, phạm vi quấy nhiễu để tìm ra thông đạo chính xác , sai một bước chính là địa ngục.
Vì để xác định con đường chính xác nhất nên cần phải tính toán nhiều lần, con số thậm chí phải chính xác đến chữ số thứ 20 sau dấu thập phân. Dùng quang não tiên tiến nhất hiện nay để tính toán lượng cũng phải mất ăn mất ngủ đến hơn nửa tháng, mà nơi này căn bản không có bất luận quang não nào, mà ngay cả quang não Tư Diệu Tiền chính mình mang đến cũng không thể sử dụng vì bị không gian quấy nhiễu.
Muốn tìm ra con đường này chỉ có thể tính toán thủ công.
Đây là chuyện 1 người bình thường dùng cả đời cũng không thể nào làm được, huống chi còn phải tính đi tính lại tới hơn 10 lần.
Nhưng mà Tư Diệu Tiền, chỉ dùng mười ngày đã tính toán được quỹ đạo đi ra, từ đầu tới đuôi, đều là tính nhẩm.
Mấy ngày nay hồng hồ tử không có bính hắn, nhưng vẫn luôn cùng hắn, nhìn hắn không ngừng ghi nhớ những con số liên tiếp khổng lồ, biểu tình tràn đầy nghiêm túc, hoàn toàn bất đồng với bộ dáng bình thường.
Đứa nhỏ này từ trước đến giờ vẫn luôn như vậy, chỉ cần tiếp xúc với các con số thì đôi mắt bắt đầu tỏa ra ánh sáng, không còn vẻ biếng nhác thường ngày mà thay vào đó là sự chuyên chú không thể rời ra được.
Ban đầu hài tử này hỗ trợ hắn kiểm kê hàng hóa, tiếp theo là tài vật, dù 1 điểm tín dụng cũng nhớ đến nhất thanh nhị sở, khi đó hồng hồ tử không thèm để ý đã gọi hài tử vô danh này là Tư Diệu Tiền, chỉ là vì muốn trêu tức nó. Sau đó hài tử này càng ngày càng thông minh, tốc độ tính toán càng lúc càng nhanh, vẻ mặt chuyên chú khi làm việc cũng càng ngày càng mê người, khiến hắn không thể dời tầm mắt , khiến hắn bắt đầu muốn có được ánh mắt chuyên chú này.
Thời điểm đó hài tử kia vẫn là thủ hạ của hồng hồ tử, cho dù là nam tử thẳng đến không thể thẳng hơn, thì nếu hồng hồ tử muốn hắn vẫn phải ngoan ngoãn đem mình tẩy sạch sẽ đi đến trên giường chờ Hồng hồ tử lâm hạnh. Năm Tư Diệu Tiền mười bốn tuổi, căn bản không có khả năng phản kháng ý của hồng hồ tử, hắn chỉ có thể ủy khuất mà buông xuống con số chính mình yêu nhất, nằm dưới thân mở ra hai chân, tùy ý chịu đựng khuất nhục, đem khuất nhục vùi sâu vào trong lòng.
So với những thủ hạ trời sanh tàn bạo, hồng hồ tử xem như là kẻ ôn nhu nhất, ít nhất hắn không gây sức ép lớn đến Tư Diệu Tiền, thậm chí sau khi ở trên giường xong sẽ cho Tư Diệu Tiền một chút ưu đãi hơn những hài tử khác mà hắn nhặt về.
Tư Diệu Tiền không rõ tình cảm chính mình đối người này là như thế nào, ban đầu hắn cũng cảm thấy vô cùng khuất nhục nhưng sau đó, hắn dần dần hưởng thụ những buổi đêm đó. Hồng hồ tử vô cùng bá đạo, mặc kệ hắn đang làm gì cũng buộc hắn phải đến, khiến hắn không thể không 1 lần lại 1 lần dừng viết chương trình hệ thống, nhưng hắn lại mong đợi người này, mỗi lần hồng hồ tử trở về, thâm tâm hắn đều có chút nhảy nhót mà chờ người này tìm đến hắn.
Nhưng hồng hồ tử là ai a, là thủ lĩnh tinh tế hải tặc, liên minh không có biện pháp giải quyết người này, có bao nhiêu người hy vọng ôm được đùi người này, người này làm sao có thể chỉ cần 1 hài tử gầy yếu. Lần lượt chờ mong lần lượt thất bại, trừ bỏ tức giận, còn có thống khổ khó hiểu cùng phẫn nộ khác thường.
Tư Diệu Tiền nghĩ, hắn hận hồng hồ tử , hận người này biến thân thể của mình trở nên phóng đãng, hận người này khiến hắn không còn chuyên chú với những con số mình yêu thích, hận người này chiếm lấy thân thể của hắn đồng thời còn dày vò nội tâm hắn. Hắn hận , phải hận. Những người chuyên chú thường là những người cố chấp nhất , khi bọn họ tin tưởng một thứ thì sẽ rất khó để thay đổi. Cho nên khi bọn Dịch Trạch tìm Tư Diệu Tiền để hợp tác, hắn đã không chút do dự phản bội hồng hồ tử, hắn muốn tự do, hắn muốn tìm 1 nơi thanh tĩnh, hắn muốn chuyên tâm làm những điều mình thích.
Thẳng đến khi hồng hồ tử chết, Tư Diệu Tiền mới phát hiện, hắn thế nhưng… Không hận sao? Vậy tại sao mỗi một lần nghĩ đến người kia, nghĩ đến việc người kia đã quay cuồng với bao nhiêu người, hắn chán ghét người kia đến mức nào?
Tư Diệu Tiền không hiểu tình cảm, cho tới bây giờ cũng đều không hiểu. Trong mắt hắn, con số mới là thứ an toàn nhất, lý giải quang não dễ hơn lý giải nhân loại rất nhiều, tiền tài