Lửa trên biển bốc lên nghi ngút, các chiến hạm địch đều bốc cháy, các cột khói nhuộm đen cả một vùng trời. trên không, trên mặt biển, và phía dưới, những vụ nổ từ tên lửa, ngư lôi và bom khiến các chiến hạm hung hãn trong thời gian ngắn đã bị vô hiệu hóa quá nửa, và tình trạng tàu đắm vẫn liên tục diễn ra chưa có dấu hiệu dừng lại.
nhận thấy lợi thế trong phút chốc đã lộ ra quá rõ ràng, tư lệnh phạm văn quý nhất thời ngây ngẩn cả người. ông ta hiểu rõ đây chính là chiến thuật tốt nhất và cũng là xa xỉ nhất để hủy diệt kẻ địch, sự quyết đoán của tên thủ lĩnh tổ chức mắt rồng khiến ông ta thực sự được mở rộng tầm mắt. 1 phút oanh tạc trị giá ít nhất 5 tỷ usd "110.000 tỷ vnđ" đánh tan kẻ địch kia thật đẹp mắt, nhưng cũng rất đau lòng, số tiền này bằng 4 lần gdp cả nước trong năm 2020 vừa rồi. như thế mới biết, chiến tranh là mồi lửa đốt tiền cực kỳ khủng khiếp.
nhưng cái giá nó đem lại là sự hòa bình và toàn vẹn lãnh thổ, đồng thời cũng là lời tuyên bố đanh thép với thế giới việt nam sẵn sàng đối mặt với mọi kẻ địch có ý định xâm phạm chủ quyền lãnh thổ quốc gia. phạm văn quý tin rằng, sau sự kiện lần này, những kẻ có cái đầu đang nóng sẽ được làm mát không ít, trong thời gian tới sẽ khó có ai muốn khiêu khích hỏa lực hải quân cũng như sức mạnh quân sự của việt nam.
cuộc chiến diễn ra nhanh chóng khiến nhiều người vẫn chưa hết ngỡ ngàng, khi con tàu phe địch cuối cùng bị đắm, các binh lính dưới trướng phạm văn quý mới giật mình tỉnh ra. và đúng lúc này, trực thăng chở bộ trưởng lê quân cũng vừa kịp lúc hạ cánh xuống khu vực chỉ huy. phạm văn quý thấy tiếng trực thăng liền biết lãnh đạo đến, ông ta nhanh chóng rời khỏi phòng chỉ đạo tác chiến hồ hởi chạy tới, gương mặt khi gặp lê quân vẫn còn nguyên thần thái vô cùng kích động.
- chúng ta đã thắng, thưa bộ trưởng!
lê quân nghe vậy không khỏi sửng sốt, ông ta nhìn đồng hồ đeo tay, lại lấy di động ra kiểm tra mới biết đồng hồ không chạy sai. từ lúc gấp rút triệu tập quân đội phòng thủ cho tới giờ mới chỉ trôi qua chưa tới một giờ, không ngờ đã có kết quả, như vậy thời gian cuộc chiến nổ ra sợ rằng còn chẳng đủ nửa giờ.
như hiểu sự ngạc nhiên của cấp trên, tư lệnh phạm văn quý cười rạng rỡ nói:
- công lao phần lớn thuộc về tổ chức mắt rồng mà bộ trưởng yêu cầu chúng tôi hợp tác. họ chiến đấu rất có bài bản, chiến thuật mặc dù có phần phung phí thái quá, nhưng quả thực rất có tính khoa học và chặt chẽ. bộ trưởng biết không, trong đòn cuối cùng họ tung ra, vừa mang tính đột phá thế giằng co, vừa điên cuồng tới mức đủ để kết liễu luôn đối phương. hạm đội của họ đã liền một lúc bắn ra tới 400 tên lửa đạn đạo, cùng với đó, không quân rải bom, tàu ngầm thả ngư lôi sợ rằng số lượng cũng phải quá 300 quả. đây thực sự là dùng tiết đè chết người mà.
lê quân chưa bao giờ nghe thấy một trận chiến đấu nào chỉ trong vỏn vẹn nửa giờ đồng hồ đã sử dụng nhiều hỏa lực như thế. con số này hoàn toàn đủ để so sánh với mấy cuộc chiến cộng lại. nên nhớ rằng, sức công phá của mỗi đầu tên lửa đạn đạo đâu phải nhỏ nhoi gì, một quả đủ sức hủy diệt một tòa nhà vài chục tầng, phá tan xe tăng bọc thép, thậm chí đủ sức bắn chìm cả một chiến hạm có khối lượng chục ngàn tấn đấy.
ngay khi hai người đang trao đổi hăng say thì lê quân liền nhìn thấy một người đang đứng trong hàng ngũ chào đón ông ta tới tiền tuyến, lê quân lập tức nhớ ra vấn đề trọng yếu không kém, vì vậy lựa lời kết thúc câu chuyện của phạm văn quý:
- các đồng chí đã làm rất tốt, ứng phó với báo động rất nhanh chóng, đây là điều mà đảng và chính phủ hết sức hài lòng. tuy vậy, trước mắt cần phải sắp xếp lại mọi việc sau chiến đấu một cách hợp lý. tư lệnh quý, cậu lập tức kiểm tra tình hình quân địch, tìm hiểu nguyên nhân xuất hiện, nguồn gốc kẻ địch xâm nhập trái phép vào vùng lãnh hải của chúng ta, đồng thời thu dọn chiến trường, duy trì canh gác, tuần tra trong ít nhất một tháng tại các vùng ven biển vùng vịnh.
- tuân lệnh!
phạm văn quý vui vẻ nhận nhiệm vụ, nghe thì thấy lê quân dặn dò khá nhiều, nhưng đây đều là những thao tác bắt buộc phải làm và đương nhiên đã được diễn tập không ít lần.
để mọi người tản ra tiếp tục công việc, lê quân mới chậm rãi bước tới một căn phòng được xây dựng tạm thời lúc chiến đấu, theo sau ông ta tất nhiên là dương tuấn vũ, người đã lẻn vào trong hàng ngũ đón tiếp vừa nãy.
tháo mũ đặt xuống bàn, lê quân ngồi xuống, ánh mắt thản nhiên chờ đợi đối phương lên tiếng.
dương tuấn vũ thấy vậy cũng chẳng lo lắng, hắn thậm chí còn từ tốn thay ấm trà mới, hãm đủ thời gian rồi rót cho mỗi người một chén, tới khi