Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, cùng Mục Trang bay về cơ khôi di động. Lý Vân Tiêu nhìn chiến hạm Long Nha sơn trang, hắn rất muốn biết người giả mạo hắn là người như thế nào.
Mục Chinh vội hỏi:
- Tộc trưởng đại nhân, chuyện sao rồi?
Mục Trang gật đầu, nói:
- Hành sự tùy theo hoàn cảnh. Hiện tại chưa biết quy tắc mới của Thiên Tiệm Nhai, mười hai cường quyết chiến như thế nào, nếu có cơ hội liền ra tay đối phó Cảnh Thất.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Bây giờ kẻ hù lớn nhất e rằng không phải Cảnh Thất.
Mục Trang kinh ngạc hỏi:
- Vậy là ai? Trình Thanh Ti sao?
Mục Chinh nhanh chóng kể lại Tiểu Hồng ra sân, phán đoán của Lý Vân Tiêu.
Mục Trang biến sắc mặt hỏi:
- Ngươi xác định sức chiến đấu của tiểu nữ hài kia không dưới ngươi?
Lý Vân Tiêu thở dài:
- Hơn phân nửa là vậy, nhưng nàng cũng khó thắng được ta.
Mục Trang sắc mặt âm trầm nói:
- Sao có thể như vậy? Mới rồi ta có thấy tiểu nữ hài đó, thật sự chỉ có mười sáu tuổi, thật sự là Vũ Quân.
Lý Vân Tiêu nói:
- Việc này nói rất dài dòng, hơn nữa dính líu rất lớn, thứ lỗi tại hạ không thể nói thẳng. Nhưng tại hạ sẽ cố gắng giành đệ nhất!
Lý Vân Tiêu dám chắc Bích Lạc tông để Tiểu Hồng dự thi vì phát hiện thực lực thật sự của nàng. Rất có thể Đế Dạ ẩn núp trong người Tiểu Hồng.
Nếu lần này gặp gỡ thì Lý Vân Tiêu phải tìm cách cứu Tiểu Hồng ra, dù có phá hỏng quy tắc so đấu, khiến Xa Vưu ra tay cũng không tiếc.
Hơn nữa sự việc liên quan Ma Chủ, Linh Mục Địch sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Trong Bích Lạc tông, Tiểu Hồng cười tủm tỉm chìm trong vui sướng thăng cấp, lẩm bẩm không ngừng:
- Tiểu Hồng làm được, Tiểu Hồng nhất định sẽ làm được!
Ân Trì cười khổ gật đầu, nói:
- Đương nhiên Tiểu Hồng làm được, ta rất có lòng tin với Tiểu Hồng.
Bốn phía ánh mắt quái dị nhìn Ân Trì.
Ân Trì cười khổ, để tay lên ngực tự hỏi chính mình cũng không tin.
Người Bích Lạc tông biểu tình cực kỳ khó xem. Một nam nhân đôi mắt sắc bén hừ mạnh, năm ngón tay kêu răng rắc.
Vốn nên là gã tham chiến, lại đột nhiên đổi thành một nha đầu không hiểu ra sao.
Mây ngày nay nguyên tông môn đều lén thảo luận nha đầu này là nữ nhi riêng của tông chủ Ân Trì.
Dù vậy cũng không nên tùy hứng trong vũ quyết quan trọng!
Ân Trì có khổ không nói nên lời. Là một vị đại nhân đề cử tiểu cô nương này cho Ân Trì, gã không thể cãi lại. Ân Trì biết tin đồn âm thầm trong môn, chỉ có thể câm điếc ăn hoàng liên.
Tiểu Hồng siết chặt nắm tay, kiên quyết gật đầu:
- Tiểu Hồng nhất định sẽ cố gắng! Tiểu Hồng biết mọi người có ý kiến với Tiểu Hồng nhưng Tiểu Hồng nhất định sẽ cố gắng!
Ân Trì cười vuốt trán Tiểu Hồng khích lệ, lòng thì thầm nghĩ: Ngươi mới chỉ là Vũ Quân, cố gắng có ích gì?
Một lão nhân đứng sau lưng Tiểu Hồng nói:
- Tông chủ đại nhân, ta cảm thấy chuyện Mục Trang bàn vừa rồi rất không ổn. Mới rồi nhìn lây số là biết bọn họ quyết tâm nắm chắc hạng nhất nên mới không kiêng nể gì lấy số. Chúng ta . . . Khụ khụ, lấy hạng nhất hơi khó khăn . . . Khụ khụ . . . , không cần làm giá y cho người, đắc tội Cảnh Thất.
Ân Trì mỉm cười nói:
- Ta chỉ bảo là hành sự tùy theo hoàn cảnh, có cơ hội tổn hại nặng cương thi chết tiệt kia cũng tốt, miễn cho da mặt hắn luôn dày như vậy. Cộng thêm Mục Trang hứa hẹn thù lao làm ta hơi động tâm. Tuy vũ quyết lần này chúng ta . . . A . . . Khụ khụ . . . Hơi khó khăn . . . Khụ khụ . . . , nhưng như vậy cũng tốt, không bị gánh ặng tâm lý. Cứ xem bọn họ tranh đoạt, tranh thủ kiếm lợi từ trong đó là được.
Lão nhân gật đầu, nói:
- Tông chủ đại nhân nghĩ được như vậy thì ta yên tâm, chỉ sợ Mục Trang đem chúng ta làm thương dùng.
Ân Trì cười nói:
- Có bị làm thương lợi dụng hay không cũng chẳng sao, quan trọng là lấy được ích lợi tương ứng, thế thì có làm thương cũng vừa lòng.
Lão nhân lên tiếng, lòng nhẹ hẳn ra:
- Tông chủ đại nhân cao kiến.
Cuộc chiến số thứ tự diễn ra theo thứ tự, đã hơn hai mươi trận,