Nhưng hiện tại đụng độ liền rõ ràng, khó thể giết đối phương trong vòng mấy chiêu. Lão nhân không còn lòng đánh nhau, hét to bảo dừng tay.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu sắc bén nhìn chằm chằm lão nhân một lúc mới vung kiếm lên, bay về sau mấy bước, ngừng công kích.
Trong lòng Lý Vân Tiêu bức bối nên biến tất cả cảm xúc hóa thành một kiếm trút ra chứ không muốn phân ra sinh tử với lão nhân. Sau nhát kiếm này Lý Vân Tiêu đã bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn đối phương.
- thực lực của các hạ mạnh mẽ, có tư cách biết chuyện của Đế Đan Lâu này.
Sắc mặt lão nhân dịu lại nói:
- Cửu cung mê đồ trận chính là trung xu của Đế Đan Lâu, hơn nữa nơi đây trực tiếp thông hướng đế đan cung, tầng cao nhất trong lâu này.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh:
- Đế đan cung?
Lý Vân Tiêu hỏi dồn:
- Làm sao đến đó được?
- Hừ!
Lão nhân nét mặt sa sầm nói:
- Lão phu cũng muốn biết, nhưng chỉ vừa đến đây thì ngươi đã theo đến.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt mấy lần, cười hỏi:
- trong đế đan cung có vô số thần đan linh dược?
Lão nhân đáp:
- Sao ta biết được?
Lâu này là ngày xưa thuật thần Nhất Phàm luyện ra. Tình huống trong đế đan cung thì chỉ có người đảo Huyền Ly mới biết. Nhưng nghe nói trong đó có Thiên Vận Tạo Hóa đan, không biết là thật hay giả.
- Thiên Vận Tạo Hóa đan? Trên đời thật sự có thứ đó!?
Hai tay siết chặt, mười ngón kêu răng rắc, nỗi lòng Lý Vân Tiêu không hề bình tĩnh.
Lão nhân nhìn bộ dạng của Lý Vân Tiêu thì hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nói:
- Chỉ là tin đồn, nhưng thần đan trong đế đan cung chắc chắn hơn cửu đan cung.
Đột nhiên một tiếng cười âm trầm vang lên:
- Ba Cẩn đại nhân nói đúng, trong đế đan cung đúng là có Thiên Vận Tạo Hóa đan. Bổn tọa xác nhận tin tức này là đúng.
Một luồng sáng từ ngoài mật thất bay vào trong phòng, biến ra thân hình nam nhân mặc trường sam đứng thẳng, mắt như dũng sĩ, thân hình thẳng tắp.
Người lão nhân run rẩy, biến sắc mặt nói:
- Ngươi là . . . Nguyên Cơ!
Lão nhân trầm giọng hỏi:
- Ngươi còn chưa chết?
Mắt lão nhân bắn ra tia sáng cực kỳ cảnh giác, dường như rất e ngại người này.
Nguyên Cơ cười quái dị khiến người rất khó chịu:
- Ha ha ha! Không ngờ Ba Cẩn đại nhân còn nhớ tại hạ, chậc chậc, thật là vô cùng vinh hạnh.
Nguyên Cơ không nhìn Ba Cẩn mà đánh giá Lý Vân Tiêu vài cái lộ vẻ nghi ngờ.
Ba Cẩn âm trầm nói:
- Ngày xưa lão phu vừa vào Vĩnh Sinh chi giới được Nguyên Cơ đại nhân đến tiếp dẫn muốn mang ta vào đảo Huyền Ly. Thế nhưng trên đường Nguyên Cơ đại nhân mơ ước đồ của lão phu, bất chấp thân phận âm thầm ra tay đánh lén. May mắn lão phu có đề phòng mới nhặt về một mạng.
Nguyên Cơ cười tủm tỉm vuốt râu cá trê bên môi:
- Ha ha ha! Đều là chuyện quá khứ, không ngờ Ba Cẩn đại nhân còn nhớ rõ như vậy.
Ba Cẩn lạnh lùng nói:
- Nguyên Cơ đại nhân tất nhiên là quý nhân hay quên chuyện. Đó là lần mạo hiểm nhất trong đời lão phu, suýt thành hạt bụi trong giới này nên dĩ nhiên khó quên, cũng khiến lão phu không có chút hảo cảm với đảo Huyền Ly, sau này nhiều lần có người mời cũng không muốn đi nữa. Còn đại nhân, ta nghe người nói đại nhân xúc phạm nội quy trên đảo bị truy sát chạy khắp nơi, tưởng đâu đại nhân chết lâu rồi.
- Ha ha ha! Đã ảo là chuyện quá khứ rồi sao Ba Cẩn đại nhân còn lôi ra hoài làm gì? Chẳng lẽ muốn ôn chuyện với bổn tọa?
Nguyên Cơ cười âm trầm:
- Ngày xưa vận may của đại nhân tốt nhưng chưa chắc hôm nay cũng như vậy.
Xoẹt xẹot!
Ba Cẩn vung nhuyễn kiếm như rắn thè lưỡi chấn ra các luồng kiếm quang, bộ dáng quyết chiến, một tay bắt ấn chỉ vào Nguyên Cơ. Lực lượng không ngừng dâng cao trên người Ba Cẩn.
Hai tay Nguyên Cơ khoanh trước ngực hoàn toàn không định ra tay:
- Hừ! Nói ngươi mấy câu thật sự muốn đánh sao? Không muốn Thiên Vận Tạo Hóa đan?
Ba Cẩn cười khẩy nói:
- Hay ngươi muốn để lại đan cho ta? Cuối cùng vẫn phải đánh một trận.
Nguyên Cơ gật đầu nói:
- Tất nhiên không thể nhường đan cho ngươi. Đan này được thiên địa tạo hóa, có thể sống lại người chết,