Vừa rồi, Kim Sư vừa gửi thư về cho nàng, xem chừng nhiệm vụ, tình hình và hướng đi của nàng tính cho tới thời điểm hiện tại đang tiến triển rất có sắc.
Dù sao, đối với một tiểu thần quân, chưa được làm lễ sắc phong lên thượng thần như nàng, ở thiên, ma, minh giới, hay ở lục địa, cũng chẳng có mấy ai biết về nàng.
Đối với nàng mà nói, đây lại là một điều tốt.
Tốt ở chỗ, nàng có thể tự do hành động mà không quá gây chú ý.
Dù sao thì, ở chỗ nhiều thị phi như vậy, càng có chức vị cao càng có nhiều người bàn tán đến.
Diệp Lạc Hy gấp lại sổ sách.
Dù sao thì vừa rồi, nàng cũng đã xin Lâm Túc được nghỉ phép mấy ngày, vừa hay nàng có thể dẫn đám nhóc tỳ xuống Lục địa Thất Hải đi săn một thời gian.
“Chủ nhân, người có gì phân phó?” Diệp Tư nhìn nàng đã gấp sổ sách, khẽ cúi đầu hỏi.
Hôm nay chủ nhân không làm việc nữa sao?
“A Tư, ngươi sắp xếp đi, nhắn với đám đồ đệ của ta là chúng ta chuẩn bị đi săn.”
Diệp tư cúi đầu nhận lệnh, sau đó lui ra.
Diệp Lạc Hy vươn vai mấy cái, sau đó đứng dậy, với một bộ dáng tự tin.
Nàng tiến vào không gian.
“Chủ nhân, hôm nay người không làm việc nữa sao?” Diệp Nam thấy chủ nhân đột ngột xuất hiện sớm hơn dự định, liền cảm thấy kỳ lạ.
Dù sao thì, chủ nhân chỉ vào không gian vào giờ tuất mà thôi.
Bây giờ mới giờ mùi thôi mà?
“Các ngươi chuẩn bị đi.
Ta muốn dẫn các ngươi đi săn một chuyến.
Dù sao thì ta cũng được nghỉ phép ba tháng.
Nếu như xuống lục địa thì có thêm tầm chín mươi năm thoải mái thống khoái.” Nàng vui vẻ cười.
“Chủ nhân, có cần ta thông báo cho các chủ phu không?” Diệp Liên hỏi nàng.
“Không cần đâu.
Dù sao thì chỗ ta muốn dẫn đám nhóc tỳ này đi săn cũng gần cái hang của Hỗn Độn.
Ngươi yên tâm.” Diệp Lạc Hy cười tươi, sau đó xoay người rời đi, hướng nhà kho mà đến.
Nói là nhà kho thì hơi oan.
Nơi này là một nơi được chế tạo cực kỳ công phu, lấy thiết bị và sự sáng tạo của nhân loại vào mười chín vạn năm sau, dùng giống như một kho đông lạnh lớn, giúp bảo quản được các loại dược liệu, hoặc tươi hoặc khô.
Diệp Lạc Hy tiến vào căn phòng chứa dược phòng thứ tư, mở cửa ra.
Bên trong chứa đầy những lọ dược liệu đủ màu sắc, và chúng được bảo quản rất kỹ càng.
Diệp Lạc Hy chọn lấy một vài lọ dược, sau khi mở ra và ngửi mùi bên trong nó, nàng bắt đầu lấy những lọ dược đã được nàng kiểm chứng, đem chúng đến phòng luyện dược.1
Một viên đan dược lục phẩm thượng cấp, được nàng nhanh chóng bí mật gửi đến cho Kim Sư.
Tính sơ sơ thì hiện tại Kim Sư đã ở bên cạnh Cửu Lâu Xà Tà