Warning: 18++
.
.
.
.
Summary:
Cuộc sống sau khi Vegas tỉnh dậy khỏi cơn hôn mê.
Hay đơn giản là,
Lần đầu tiên với sự đồng thuận từ cả hai.
.
.
By: NightCrawIer
Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/39304380
.
.
.
.
Tôi đang ngồi trong xe cùng Macau và Vegas, với Nop sau vô lăng lái xe chở chúng tôi.
Vegas được xuất viện hôm nay, và chúng tôi đang trên đường về nhà.
4
Sau trận chiến ngày hôm đó giữa hai gia tộc, Vegas đã đánh mất nhiều thứ của Thứ gia vào tay Chính gia. Tuy vậy, Vegas vẫn giữ được gia tộc, các tài sản cá nhân và một số công việc làm ăn khác.
Việc Vegas buộc phải ký bản thỏa thuận khiến tôi cảm thấy có chút buồn cho anh ấy. Vegas đã chăm chỉ làm việc giúp đỡ cha suốt cuộc đời mình, và giờ đây khi ngài Kan mất, anh ấy dường như chẳng còn lại gì. Gia tộc Theerapanyakul ở khía cạnh nào đó vẫn luôn máu lạnh một cách đáng sợ như vậy.
Khi xe vừa dừng trước cổng dinh thự, các vệ sĩ ngoại trừ Nop, đã có mặt chào đón chúng tôi.
"Cậu Vegas, chào mừng trở về." Họ đồng thanh trong khi một số vệ sĩ nhanh chóng nhận lấy hành lý từ trong xe.
Tôi nhìn căn biệt thự trước mặt. Đã bao lâu rồi tôi mới quay về đây.
Những ký ức lần lượt chạy qua tâm trí tôi như một thước phim. Tôi cố gắng không nghĩ về chúng quá nhiều.
Pete, mày sẽ không sao cả. Vegas yêu mày, anh ấy sẽ không tổn thương mày lần nào nữa.
Macau và Vegas đã về phòng ngủ của họ để sắp xếp lại đồ đạc sau nhiều ngày xa nhà. Về phần mình, tôi đến phòng khách và ngồi ở đó một lúc. Tôi cần bình tâm lại. Mọi thứ xảy ra quá nhanh kể từ khi Vegas gặp tai nạn. Tôi không có nhiều thời gian để suy ngẫm về những việc vừa qua. Tôi chỉ làm theo trái tim mách bảo.
Tôi do dự khi nghĩ đến việc lên tầng trên và bước vào căn phòng đó, căn phòng đã từng giam giữ cả thể xác và linh hồn tôi.
Vết hằn trên cổ tay đã sớm biến mất như thể nó chưa từng tồn tại. Vậy tại sao tôi vẫn còn do dự? Nhất là sau khi tôi đã đưa ra quyết định chọn anh ấy? Phải chăng vì tình huống hiện tại vẫn quá khó để tin và chấp nhận? Tôi thực sự đang ở đây? Trong ngôi nhà này? Với Vegas?
Nhưng vào ngay giây phút hình ảnh Vegas hiện lên trong suy nghĩ, sự ấm áp ngập tràn trái tim tôi. Tôi đột nhiên muốn được ôm anh ấy thật chặt và không bao giờ buông ra. Khoảng cách một tầng lầu bỗng trở nên thật xa vời ngay lúc này.
Đôi chân tôi rảo bước nhanh, dẫn lối đến nơi trái tim tôi khao khát, nơi tôi muốn thuộc về.
Đây rồi, người tôi muốn nhìn thấy ngay lúc này. Đôi tay rắn rỏi vẫn không ngừng sắp xếp lại quần áo theo màu sắc. Ôi, đúng là tên điên kỹ tính của tôi.
6
Tôi muốn đắm mình trong hơi ấm của Vegas, nhanh chóng đi đến và vòng tay qua hông, ôm anh ấy từ đằng sau, cằm tựa lên vai. Tôi cảm nhận được nụ cười của người trước mặt.
Chúng tôi giữ yên như thế một lúc, không làm gì chỉ để xúc cảm chậm rãi truyền đi khắp cơ thể. Cái ôm tạm dừng khi anh ấy rời khỏi vòng tay tôi và xoay người lại.
Bàn tay vuốt ve má tôi thật dịu dàng, anh ấy trao cho tôi ánh mắt buồn bã nhưng dường như nhìn thấu tâm can tôi.
"Anh xin lỗi. Về mọi thứ," Vegas mở lời. "Anh chưa có cơ hội thật lòng với em về điều này. Anh đã làm những thứ khốn kiếp với em mà đáng ra anh không nên làm thế. Anh đã tổn thương em đến thế. Anh phá hủy em và từ giờ sẽ dùng cả cuộc đời mình để chuộc lại lỗi lầm đó." Anh ấy thở hắt ra một hơi và tiếp tục. "Không thể tin được em quay về bên anh. Em là tất cả mọi thứ anh có. Anh thề không bao giờ anh dám cho phép mình làm điều gì khiến em buồn. Anh chỉ muốn em có một đời hạnh phúc." Ánh mắt anh ấy dành cho tôi thật trìu mến và chân thành khiến tôi không ngăn được xúc động.
3
Tôi nhắm mắt, nghiêng mặt áp sát vào tay anh ấy, một dòng nước nóng hổi chảy ra từ khóe mắt. Tôi không biết phải kiểm soát những cảm xúc hỗn độn chất chứa bao ngày như thế nào. Có vẻ như những viên đá đè nén tâm trí tôi vừa mới được nhấc đi.
Vegas nhẹ nhàng lau giọt nước mắt trên má tôi.
Ôi Vegas, anh không biết em đã nhớ anh đến nhường nào. Mùi hương của anh, không bao giờ là đủ với em. Anh không thấy tim em đang thổn thức vì anh sao? Anh có cảm nhận được không? Ước gì em có thể mở lồng ngực này ra và cho anh ấy em yêu anh nhiều thế nào.
1
Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh.
"Nói lần nữa đi," anh ấy đột nhiên nói. "Huh? Nói gì?" Anh ấy nghe thấy suy nghĩ của tôi sao?
Vegas cười vui vẻ, "Nói rằng em yêu anh." Tôi xấu hổ nhưng không thể che giấu cảm xúc thêm giây phút nào nữa. Tôi không muốn giấu diếm nó, nhất là sau tất cả những chuyện chúng tôi đã trải qua. "Em yêu anh, Vegas, yêu anh rất nhiều, và sẽ luôn là như thế."
Vegas thu tay khỏi má và bế thốc tôi lên. Một tay đỡ sau lưng, tay còn lại nâng lấy chân tôi.
"Vegas, anh làm gì?!" Anh ấy đi đến giường ngủ, đặt tôi xuống tấm nệm mềm mại. Ngồi đè lên người tôi, Vegas thả những nụ hôn nhẹ nhàng như cánh bướm lên khắp cổ tôi. Đôi môi di chuyển lên má, rồi chậm rãi dừng lại ở trán. Tôi cảm nhận sự ấm áp bao trùm lấy toàn bộ cơ thể mình.
Vegas nhìn tôi nghiêm túc nhưng cũng dịu dàng. "Anh cũng yêu em." Nói rồi anh ấy đặt lên môi tôi một nụ hôn sâu.
2
Mút lấy môi dưới của tôi, chiếc lưỡi hư hỏng liên tục thăm dò như đang hỏi xin sự đồng ý. Tôi mở hai cánh môi thay cho câu trả lời. Lưỡi anh ấy bắt đầu công cuộc khám phá bên trong khoang miệng tôi. Chúng tôi cuốn vào nhau, tôi không chịu thua, muốn chiến đấu giành lấy thế chủ động. Tôi cảm nhận anh ấy khẽ rùng mình, nhân cơ hội đó, tôi mút mạnh lấy lưỡi anh ấy. Thân dưới của tôi đã ngẩng đầu, cương cứng khó chịu và chỉ muốn được chạm vào.
Mẹ nó, Vegas, từng hơi thở, từng cái đụng chạm, anh khiến em cảm nhận nó thật rõ ràng. Chỉ riêng việc anh nằm trên người em lúc này cũng khiến em đánh mất lý trí của mình.
"Vegas-" Tôi rên rỉ khi cảm nhận được bàn tay nóng hổi chạm vào thứ đang căng cứng qua một lớp quần.
"Pete, anh muốn chạm vào em, anh sẽ làm nó thật thoải mái. Quên hết những ký ức tồi tệ trước đây đi, được không? Cho anh nhé?" Anh ấy hỏi chân thành.
5
Đến nước này rồi, tôi làm sao còn có thể từ chối người đàn ông này. Người đàn ông đã đánh cắp trái tim tôi.
Tôi gật đầu, nhích người lên một chút để đầu tựa lên gối. Tôi hỏi, "Em nên làm gì bây giờ?"
"Cởi quần áo của em, baby? Anh muốn được ngắm nhìn cơ thể quyến rũ của em."
6
Lời nói của anh ấy thành công khiến khuôn mặt tôi đỏ bừng. Dù vậy, bàn tay tôi vẫn từ tốn tháo từng cúc áo sơ mi. Vegas ngồi ngay bên cạnh, như muốn ngấu nghiến tôi bằng ánh mắt thèm thuồng.
Sau khi cởi xuống chiếc áo, tay tôi di chuyển xuống khóa quần và trút bỏ lớp vải còn lại trên người.
"Fuck, em đẹp quá," anh ấy nói, mắt không rời khỏi cơ thể trần trụi của tôi. Tôi bắt đầu thấy ngượng khi bị nhìn như thế, nhưng trước khi tôi kịp phản ứng, Vegas lần nữa đè lên người tôi, cắn mút cổ và vành tai khiến đầu óc tôi trống rỗng.
Lưỡi anh ấy liếm nhẹ sau vành tai, trượt xuống dưới khiến tôi rùng mình thỏa mãn. Đôi môi mút lấy vùng da nhạy cảm, khiến tôi không còn kiểm soát được âm thanh của mình. Tôi cảm thấy một cơn ngứa ngáy râm ran dưới da.
Đôi tay hư hỏng không yên phận, vuốt ve khắp mọi nơi trên cơ thể tôi. Như thể vẫn chưa đủ, anh ấy bóp nhẹ một đầu ngực đỏ hồng, các ngón tay chà xát không ngừng. Móng tay sượt qua lớp da nhạy cảm khiến tôi rên lên vì khoái cảm tê dại.
"Em thật nhạy cảm, dù anh còn chẳng chạm vào," Vegas nói khi chơi đùa với đầu ngực còn lại bằng ngón tay mình. Bên kia lúc này đã được thay thế bằng chiếc lưỡi tinh ranh. Hạt đậu nhỏ bị cắn mút liên tục trở nên càng nhạy cảm, hơi sưng lên với màu đỏ hồng nổi bật trên làn da mịn màng. Dịch chảy ra từ dương vật đã căng cứng hoàn toàn, nhỏ xuống bụng tôi.
Sao anh vẫn chưa cởi quần áo, Vegas? Tôi nghĩ. Tôi muốn ngắm nhìn cơ thể rắn chắc, nam tính đó, muốn chạm vào anh ấy như cách anh ấy khao khát tôi. Tay đưa lên và cởi áo anh ấy ra. "Thiếu kiên nhẫn thế?" Con cáo già biến thái hỏi trong khi đôi tay bận rộn cởi quần áo.
Tôi nhìn chằm chằm vào thứ đang cương lên mạnh mẽ giữa hai chân anh ấy. Mẹ nó, tôi quên mất là nó lớn cỡ nào. Tôi đã không đủ tỉnh táo để nhận thức mỗi khi phải chịu cơn đau chết đi sống lại mà nó mang đến, nhưng giờ nhìn con quỷ nhỏ trước mặt, tôi đã hiểu tại sao. Không, là con thú khổng lồ mới đúng.
Vegas nhếch môi khi thấy tôi nhìn không chớp mắt, nắm lấy tay tôi chạm vào thứ nóng hổi đó. "Chạm vào anh." Anh ấy ra lệnh, di chuyển tay tôi lên xuống dương vật cứng rắn, khuôn mặt không giấu được sự hài lòng.
"Đúng vậy...Pete...Làm như vậy,