Summary:
Venice đã đến độ tuổi đi học, độ tuổi khiến thằng bé bắt đầu muốn có em.
1
.
.
By: jakapans
Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/38758338
.
.
.
.
Hôm nay là sinh nhật Venice, cả gia đình đã lên kế hoạch đi chơi công viên giải trí. Vegas nhất quyết đòi thuê toàn bộ khu vui chơi, nhưng tất nhiên Pete không đồng ý. Cậu muốn có buổi dã ngoại như một gia đình bình thường, vì thế nếu chỉ có mỗi họ ở đó sẽ không còn gì thú vị nữa. Do Pete mới là nóc nhà thật sự, cũng có nghĩa lời của cậu là lệnh, vì thế đương nhiên họ sẽ không thuê công viên nào cả.
2
"Con có háo hức không, bé con?" Pete hỏi Venice khi đang giúp thằng bé sửa soạn quần áo chuẩn bị đi chơi.
"Con đã bảo con không còn là bé con rồi mà. Con là một chàng trai. Venice là một chàng trai lớn." Venice bĩu môi.
"Đúng vậy, đúng vậy," Pete cố nhịn cười vì sự đáng yêu của con trai nhưng không thành.
"Venice giờ đã là chàng trai lớn, nhưng vẫn sẽ mãi là bé con của hai ba. Đúng không, Vegas?" Nói rồi, Pete nhìn lên Vegas.
"Ừ" Vegas đáp, dịu dàng hôn lên trán cả hai.
"Không chịu đâu, không phải bé con mà." Venice đưa bàn tay nhỏ xíu chùi trán ngay chỗ Vegas mới đặt lên đó nụ hôn, dứt câu thằng bé bỏ ra khỏi phòng như một ông cụ non.
"Bị gì vậy, tự nhiên lại giận dỗi cái gì không biết?" Vegas nói trong khi chậm rãi đến ôm Pete từ phía sau.
"Kệ thằng bé đi. Đến khu vui chơi là hết liền ấy mà." Pete nói, vuốt ve tay Vegas đang vòng quanh hông mình.
Hắn xoay người Pete lại, mặt đối mặt, hai cánh tay ôm siết chặt hơn.
"Hôn anh đi." Vegas nói khi Venice đã khuất bóng được một lúc.
4
Vegas giữ eo Pete trong khi để hai tay cậu ôm lấy mặt mình. Pete đặt lên môi hắn một nụ hôn phớt chóng vánh, nhưng trước khi cậu kịp dời ra, Vegas đã giữ lấy cổ cậu và biến nó thành một nụ hôn sâu.
1
"Mhmmp"
Một cái hôn đáng lẽ phải trong sáng và ngọt ngào bỗng trở nên nóng bỏng ngoài dự đoán. Vegas cắn nhẹ môi dưới người đối diện, làm Pete phải hé miệng đón nhận chiếc lưỡi tinh ranh luồn lách vào khám phá bên trong. Bàn tay Vegas không yên phận, bắt đầu trượt vào trong lớp áo sơ mi, lần mò đến hai điểm hồng nhạy cảm trước ngực. Trong khi môi lưỡi vẫn còn quấn quýt không rời, hắn chơi đùa với hai hạt đậu một cách thích thú.
"A-ahh Vegas!" Pete không ngăn được tiếng rên rỉ. Vegas, như lẽ tất nhiên, biết bản thân nên làm gì và tại vị trí nào trên cơ thể Pete. Toàn thân mềm nhũn, cậu chỉ còn biết nắm lấy tóc Vegas làm điểm tựa.
"Hmm?? Thích không?" Vegas hỏi trêu chọc, lướt môi dần xuống cổ Pete. Vegas đổi tay chơi đùa với bên ngực còn lại, phía trên vẫn không ngừng mút mạnh, để lại những dấu hôn đỏ hồng trên cổ. Pete càng lúc càng không đứng vững được nữa.
1
"Đừng, Vegas, em-" Vegas cắn nhẹ lên vị trí yêu thích của hắn.
"Em sao?" Vegas hỏi. Không có vẻ gì quan tâm lắm, hắn bế thốc Pete lên, khuôn mặt vẫn không ngừng rúc sâu vào hõm cổ Pete mà ngấu nghiến.
"Đ-Đừng, chúng ta sắp ra ngoài rồi, đừng tạo thêm dấu hôn nữa." Pete nói, thành công thú hút sự chú ý của hắn. Vegas khẽ cười thầm.
"Hmm, được rồi," Vegas nói, dời mặt ra khỏi cổ và đặt lên môi Pete một nụ hôn khác.
"Mấy giờ mình bắt đầu đi vậy Papa?" Bỗng một giọng nói nhỏ vang lên. Họ tạm dừng nụ hôn, và Vegas, người vẫn đang bế Pete, xoay mặt lại về hướng cửa. Pete, lúc này đang quay lưng với Venice, chỉ còn biết chôn mặt vào cổ Vegas.
"Vài phút nữa. Chờ Papa thay đồ đã, okay?" Vegas nở nụ cười, đáp thay Pete.
"Papa không khỏe ạ?" Venice hỏi, thằng bé có vẻ lo lắng khi nhìn thấy Pete trong vòng tay Vegas.
"Papa vẫn khỏe, đừng lo."
"Thật ạ?"
"Venice, Papa vẫn khỏe, đừng lo." Pete lên tiếng trấn an thằng bé.
"Vậy con sẽ chơi với chú Macau trong phòng ngủ chờ hai ba." Venice đáp, may mà thằng bé khá hiểu chuyện.
6
Càng lớn, Venice càng ý thức được nhiều thứ hơn, ví dụ như việc thích có phòng ngủ riêng. Có vẻ thằng bé không còn muốn ngủ chung với hai ba nữa. Macau đáng lẽ sẽ đi chơi cùng họ hôm nay, nhưng một cuộc họp nhóm đột xuất trên trường vào buổi chiều khiến cậu phải rút khỏi kế hoạch gia đình ban đầu.
"Venice có vẻ rất muốn đi rồi. Chúng ta cũng chuẩn bị thôi, trước khi nó lại giận dỗi thêm lần nữa." Vegas nói, thả Pete xuống.
"Được rồi, chờ em chút. Nhờ ơn ai đó mà giờ em phải che mấy cái dấu này lại. Làm như bị bỏ đói hay gì?" Pete đáp, đảo mắt châm chọc. Nói rồi, cậu nhanh chóng vào phòng tắm để sửa soạn cho chuyến đi.
"Này, rõ ràng em cũng thích như vậy mà." Vegas không chịu thua phản đối.
Pete cuối cùng cũng che được những dấu hôn còn mới rải rác trên cổ và thay xong quần áo. Cả hai người đều có ít nhất một món đồ màu xanh lục trên người để hợp với nhau. Lý do đơn giản bởi đó là màu yêu thích của Venice.
"Đi thôi." Vegas nói.
"Đợi chút, lại đây."
"Sao? Em muốn tiếp tục việc đang dở lúc nãy à?" Vegas trêu chọc.
"Không!! Lại đây để em chỉnh lại tóc cho. Rối hết rồi đây này."
"À...Không phải vì em dữ dội quá sao? Làm hỏng hết kiểu tóc của anh rồi."
"Im ngay, Vegas!" Pete đáp bằng giọng hơi cáu.
4
Pete đưa tay, chỉnh lại các lọn tóc cho về đúng nếp, trong khi Vegas vòng tay qua eo, nhìn cậu chăm chú.
"Pete, em đẹp quá. Chết tiệt, anh đúng là trúng độc đắc mà."
7
"Em biết...Em cũng thật may mắn, có anh, và cả Venice nữa." Sau khi mái tóc đã được đưa về trạng thái ban đầu, họ nhìn nhau mỉm cười dịu dàng. Vegas không ngăn được mà đặt lên trán Pete một nụ hôn cưng chiều.
"Venice, đi thôi!" Pete gõ cửa phòng Venice, thông báo cho thằng bé đã đến lúc khởi hành.
"Con đây Papa!"
"Chúc mừng sinh nhật lần nữa, nhóc con. Đi chơi vui vẻ nha! Xin lỗi con vì chú Macau không đi được. Quà thì để dành sau khi đi chơi về, okay?" Macau nói.
"Okay, chú Macau." Venice ngoan ngoãn đáp, cụng bàn tay nhỏ với Macau. Đó là cách hai người thường dùng để chốt kèo về vấn đề gì đó.
"PPete, đi vui nha!! Hi vọng anh lo được cho hai bé này." Macau thầm thì với Pete, khiến cả hai phải bật cười.
Ba người lên xe, Pete định để Venice tự ngồi vào ghế của riêng mình ở phía sau. Venice có một chỗ ngồi đặc biệt dành cho trẻ em trên xe để thằng bé có thể thoải mái và an toàn khi được đưa đi đâu đó. Nhưng bây giờ có lẽ thằng bé không còn thích cái ghế nhỏ ấy nữa rồi.
"Papa Dada, con không muốn ngồi đây. Cái này chỉ dành cho em bé thôi." Venice phản đối.
"Venice, con nên ngồi đó, an toàn là trên hết mà. Nếu không thích thì qua đây ngồi lên đùi Papa. Chịu không?"
"Hmm...Dạ chịu," Venice nói, nghe có vẻ miễn cưỡng, nhưng thằng bé không muốn cãi lời Papa nữa.
"Lại đây, một tiếng nữa chúng ta sẽ đến nơi." Pete vỗ lên đùi mình, ra hiệu cho Venice.
Ngay khi họ đến cổng khu vui chơi, Venice không ngăn nổi niềm vui thích, thằng bé chạy vòng quanh và nhảy cẫng lên hào hứng. "Venice, chậm thôi con, ngã bây giờ." Pete nhắc nhở. Mỗi người nắm một bên tay nhỏ xíu của Venice, hai lớn một bé cứ thế tiến vào cổng công viên giải trí. Dù họ không thuê toàn bộ nơi này, Vegas vẫn muốn làm gì đó, hắn đặt vé VIP để họ không cần phải xếp cả hàng dài chờ đến lượt khi muốn chơi gì đó.
Nhiều gian hàng lớn nhỏ khác nhau chào mời họ. Hàng tá thứ đầy sắc màu như trang phục hóa trang, băng đô, các loại kẹp trang trí, thậm chí có cả đũa phép và trăm nghìn món đồ chơi khác, tất cả đã thành công thu hút sự chú ý của chàng trai lớn Venice. Thằng bé kéo tay hai người lớn hơn vào một gian hàng trong số đó.
"Muốn cái gì, hai ba mua cho." Vegas nói, nhìn Venice cười.
Venice cầm lên một chiếc băng đô với hai tai mèo màu đen. "Thích cái này à?" Vegas hỏi.
"Không, cái này cho Dada đó." Venice cười vui vẻ.
1
"C-Cho ta?" Vegas hỏi lại, hơi bất ngờ, ánh mắt nhìn Pete như để chắc chắn mình không nghe lầm. Vegas không hợp với những thứ dễ thương như vậy, đặc biệt còn là băng đô tai mèo. Chưa bao giờ trong suốt hơn hai mươi năm cuộc đời hắn nghĩ sẽ có ngày mình đeo những thứ đó.
"Dạ đúng, cho Dada, để con đeo cho," Venice nói, không giấu được vẻ mặt háo hức muốn nhìn thấy Dada của thằng bé đội lên thứ nó vừa chọn. Vegas cứ ngỡ thằng bé muốn trêu chọc mình, vì nhóc quỷ nhỏ này thừa biết hắn ghét những thứ như vậy.
"Vegas, thôi nào, hôm nay là sinh nhật con mà, nhớ không?" Pete thì thầm và ấn Vegas ngồi xuống để Venice có thể đeo tai mèo cho hắn.
"Được rồi, đeo lên đi." Vegas cúi đầu xuống ngang tầm với Venice. Sau khi hai chiếc tai mèo đã yên vị trên đầu, Vegas đứng dậy.
Venice quay sang nhìn Pete. Hai ánh mắt chạm nhau. Một giây, hai...
1
"Phụt, hahahahahahaha," Vegas nghe thấy tiếng cười lớn của vợ và con trai. Venice đang vỗ tay cười khanh khách khoái chí với thành quả của mình.
Thay vì tức giận, Vegas chỉ nhìn gia đình nhỏ của mình và cười chịu thua. Hắn cảm thấy một cỗ ấm áp vừa lan tỏa trong tim, mặc kệ việc bản thân rất ghét bộ dạng của mình lúc này.
6
"Hahahaha, trời đất Vegas, nhìn anh này. Không nghĩ là anh có thể đáng yêu vậy đó." Pete nói, hai tay nhéo má chồng một cách thích thú.
"Venice, thấy Dada sao?" Pete hỏi và Venice đáp lại bằng một cái like bằng tay. Thằng bé đang cười quá nhiều để có thể đưa ra câu trả lời tử tế.
"Quỷ nhỏ, lại đây." Vegas bế Venice lên. Thằng bé chọn lấy một cái băng đô khác từ kệ trên cùng, cũng là một cái tai mèo nhưng màu trắng.
"Cái này cho Papa. Để con đeo cho ba." Pete vui vẻ cúi đầu nhận nó.
Venice cười khúc khích nhìn hai ba của mình.
"Còn cái này cho nhân vật chính hôm nay." Pete đeo lên đầu Venice một chiếc băng đô tai mèo nửa trắng