"Thê tử, Lan Lan, để các ngươi chịu khổ rồi."
Ngồi trên kiệu liễn sa hoa, được phu quân ôm vào lòng, thành chủ phu nhân ngay tức khắc liền không kìm nén được nước mắt mà òa khóc lên :"Không sao, chỉ cần ngài bình an trở về là được rồi."
Nhìn phụ mẫu, hai mắt Lan Lan cũng đỏ hoe. Lúc này, tựa đầu lên vai phụ thân, ánh mắt Lan Lan liền vô tình rơi vào trên một chỗ vách tường đang tụ tập vô số bách tính ở đằng xa.
"Tránh đường! Tránh đường!"
Dưới sự hộ tống của binh lính dẫn đường, dân chúng hai bên rất nhanh liền nép vào trong lề, nhường lại đường lớn cho đoàn người đi qua. Mặc dù bọn họ cũng không nhận ra người ngồi bên trong là ai.
Lúc này, theo kiệu phu khiêng kiệu đi qua biển báo bằng gỗ đặt bên vách tường. Lan Lan rốt cuộc mới nhìn thấy được nơi đó có thứ gì có thể khiến nhiều người chú mục như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nương, nương ơi, mau nhìn...thần tiên thúc thúc, là thần tiên thúc thúc kìa!"
"Hả? Thần tiên thúc thúc ở đâu, Lan Lan?"
Được Lan Lan kể lại chuyện hôm đó, thành chủ phu nhân đã sớm đối với vị ân nhân cứu mạng này sinh lòng kính ngưỡng. Cho nên, vừa nghe nàng bảo nhìn thấy ân công, không dám chậm trễ, bà liền vội vã đưa mắt tìm kiếm.
Chỉ là, đợi khi theo ngón tay của nàng nhìn lên, tìm được vị trí của ân công, sắc mặt phấn khởi của thành chủ phu nhân trong nháy mắt liền đã tái đi.
Bởi vì nơi mà Lan Lan hướng về, cư nhiên lại chính là cáo thị truy nã! Bên trên là một bức tranh vẽ bằng mực nước, mô tả lại chân dung của một thiếu niên tuổi tác không lớn.
Bên dưới còn là một dãy văn tự, cùng mộc ấn của quan phủ. Chỉ vừa nhìn, liền khiến người hô hấp trì trệ.
Dạ Minh, niên linh mười chín, tu vi Trúc cơ sơ kỳ, những tội ác phạm phải bao gồm : diệt thành, giết chết 1847 người lớn bé không tha, cưỡng bức dân phụ, cướp đoạt tài sản, phanh thây giết chết trăm người trong vòng năm năm. Sau khi bị nhi tử của Lâm Hào - Lâm trang chủ phát hiện, liền dùng thủ pháp tàn nhẫn giết người diệt khẩu.
Phần thưởng treo giải khi bắt được ma đầu : một món thượng phẩm pháp khí cùng thượng phẩm công pháp, một bình thất chuyển linh đan, cực phẩm linh thạch 1 vạn viên,...
Phía sau, liền là một dãy phần thưởng xa xỉ đến làm người tặc lưỡi. Đồng thời, lại có chút đâm chiêu suy nghĩ.
Dùng nhiều tài nguyên như vậy đến đổi lấy một tên hung đồ tu vi vừa mới Trúc Cơ, có phải là quá mức đơn giản rồi không?
Phần thưởng dành cho người cung cấp manh mối về ma đầu : một trăm vạn lượng bạc, trở thành khách quý của Tụ Nghĩa Trang, được