Hôm sau, Kim TaeHyung cùng Jeon JungKook đến trường quay để chào tạm biệt mọi người. Cậu thật sự rất tiếc nuối khi không thể ở lại cùng chương trình đến hết kì, nhưng người yêu của cậu khó tính như thế. Hôm qua ở trên giường còn anh còn dọa cậu. Nếu cậu không chịu nghe lời anh, thì anh sẽ làm cho cả chương trình không thể quay nữa. Lúc đó cậu chỉ biết dở khóc dở cười nghĩ, nếu đạo diễn mà nghe được câu này không biết sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?
Hai người cùng mọi người nói lời chào tạm biệt nhau, rồi gặp riêng Kim NamJoon và Kim SeokJin.
Kim TaeHyung ôm Jeon JungKook trong lòng, vì anh sợ người yêu bị lạnh,nhìn hai người anh của mình, nói." Hai người khi quay xong có định về hay không?"
Kim NamJoon nhìn em trai không khỏi bĩu môi." Còn chưa đâu, hai anh còn định đi du lịch ở đây dù gì cũng sẵn dịp. SeokJin nói em ấy muốn đi nhà ma nổi tiếng ở thành phố này. Nhưng mà TaeHyung nói chuyện thôi mà có cần phải ôm ấp như vậy không? Làm như chỉ mình em có người yêu không bằng ấy."
Kim TaeHyung khẽ nhướng mày nhìn anh." Có ngon thì anh ôm anh Jin thử coi."
Kim NamJoon quay mặt ủy khuất nhìn người yêu, nhưng Kim SeokJin thì chẳng thèm để ý đến anh, liếc mắt một cái, như đang nói anh thử ôm tui coi, xem tui có đánh anh không. Như vậy Kim NamJoon nào dám chọc người yêu. Hôm qua anh chỉ lỡ tay làm nổ cái lò vi sóng thôi mà Kim SeokJin đã giận đến đuổi anh ra ngoài sô pha, cho dù anh có gọi như thế nào cũng không chịu mở cửa.
Kim SeokJin nhìn người yêu mình ra vẻ ủy khuất như vậy, trong lòng cảm thấy có một chút đáng yêu, nhưng ngoài mặt thì vẫn không cho người ta sắc mặt tốt." Đúng vậy đó, hai đứa cứ về trước đi, khoảng một tháng sau tụi anh trở về, lúc đó chúng ta cùng nhau về nhà thăm ba mẹ, được chứ?
"Vâng, thế tụi em về trước, a JiMin, YoonGi và Hopi cũng ở lại đấy, vậy mọi người hẹn nhau tháng sau cùng trở về đi."
Kim SeokJin khẽ gặt đầu." Anh biết rồi, anh sẽ nói với họ, hai đứa mau chóng về đi không còn sớm đâu. JungKook nhớ chú ý sức khỏe nhé, trở về liền nghĩ ngơi đừng làm việc gì hết, cứ để cho TaeHyung nó làm. Aa khi nào về anh nhất định sẽ mua thật nhiều quần áo đẹp cho bánh bao nhỏ."
Jeon JungKook nghe vậy liền đỏ mặt." Còn chưa biết bánh bao là còn trai hay con gái mà anh? Như vậy có sớm quá không?"
"Không sao không sao, trong thẻ của Kim NamJoon nhiều tiền không thua gì người yêu em đâu nha, với cả con trai con gái gì cũng được cứ mua để đấy đi."
Kim NamJoon liếc nhìn đồng hồ." Không còn sớm đâu, hai đứa không định đến sân bay sao?"
" Đi ngay đây, hai người ở lại nhớ chú ý an toàn nhé!"
"Được rồi, tạm biệt."
"Tạm biệt hai anh ạ."
-----------
Chuyến bay dài bảy tiếng đồng hồ cuối cùng cũng hạ cánh, suốt cả chuyến bay Jeon JungKook điều ngủ li bì, có thể do có người yêu bên cạnh nên tinh thần của cậu được thả lỏng vì vậy mới có thể ngủ nhiều nhiều như thế. Đúng là có người yêu thật tốt.
jeon JungKook vươn vai một cái định đứng lên." Aa..." Chân cậu không biết tại sao lại bị tê.
Kim TaeHyung vừa mới đứng lên liền nghe tiếng người yêu kêu." Bảo bối làm sao đấy?"
Jeon JungKook giương mắt ủy khuất nhìn người yêu." Chân em bị tê, không