Từ Nhiên tỉnh dậy và rời giường ngay sau khi Lãnh Ngôn đi, cô ra khu vườn hoa thưởng thức bữa sáng rồi ngồi xem lại kịch bản. Chiếc váy dài màu trắng muốt cùng mái tóc dài buông xõa khiến cô càng thêm xinh đẹp, Từ Nhiên ve vẩy đống giấy trong tay, bộ dạng cô thoải mái đến lạ
Khu vườn hoa này đều có người đến chăm sóc mỗi ngày, mùi hương thơm rất đặc trưng khiến cô vô cùng thích. Ánh nắng nơi đây cũng rất tuyệt. Bất chợt, một tiếng động lạ vang lên, Từ Nhiên liền cảnh giác, cô đặt kịch bản xuống rồi nhìn theo tiếng động kia
Xoạt...
Từ phía sau, một bóng đen lao đến, trên tay cầm con dao găm sắc nhọn chém xuống. Hắn ta liên tục ra đòn về phía cô
- Các ngươi là ai??
Từ Nhiên bị bất ngờ, vừa lùi vừa vung đòn đánh lại, cô nhíu chặt chân mày, con mắt sắc bén nhìn tên kia. Cả người hắn ta hoàn toàn là y phục đen, mặt cũng che kín lại nên cô không thể nào thấy rõ
Tên kia không trả lời, lấy con dao lao về phía cô, hắn ta dùng chân đạp mạnh. Lực đạo lớn đủ để Từ Nhiên lùi lại một bên. Cũng may cô lấy tay đỡ đòn, nếu không e là sẽ phải nhận cú đánh khá đau...
Một vài tiếng động nữa vang lên, Từ Nhiên biết hẳn còn mấy tên nữa đang ở đây, khu vườn hoa này là một nơi rộng, tách biệt với bên ngoài. Muốn kêu cứu...chỉ sợ là không được!!
Quả nhiên, ngay sau đó mấy tên nữa xuất hiện, bọn chúng đồng loạt cầm dao lao đến. Nhìn cách hành động cũng đoán được là kẻ có đào tạo, nhưng...đấu với cô, bọn chúng còn thua xa
Từ Nhiên một mình đánh với 6 người đàn ông, cô chỉ có thể lùi lại chứ không tiến được. Bộ đồ trên người khá cầu kì, hơn nữa cô cũng không đem theo vũ khí, việc đánh lại bọn chúng cũng là một vấn đề lớn
Mấy tên kia liên tục dùng dao đánh vào những chỗ hiểm của cô, Từ Nhiên tránh được tên này nhưng không thể né được tên khác. Khi cô vừa vung chân đá bay một tên thì ngay lập tức con dao sắc nhọn từ sau phi đến, Từ Nhiên né không kịp nên bị con dao đâm trúng phần bụng bên trái. Máu từ đó chảy ra thấm đẫm cả bộ đồ màu trắng của cô, màu đỏ nổi bật hẳn lên
Từ Nhiên phải lùi lại đến mấy bước, cô ôm lấy bụng, do bị thương nên có chút hơi chao đảo, cô dựt mạnh con dao ra rồi cầm lấy, máu không những không ngừng chảy ra mà ngược lại còn chảy ra nhiều hơn. Từ Nhiên chau mày, hàng mi khẽ hạ xuống, cô xé một miếng vài từ váy ra, dùng đó cột lại quanh eo mình. Mái tóc dài được búi lên để lộ cái cổ trắng nõn thon gọn. Đôi mắt cô bỗng trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ, nụ cười khó hiểu hiện trên môi. Giờ vũ khí ở trong tay, cô có thể giết hết từng người một được rồi...
Vụt...
Cái bóng nhỏ bé nhanh thoăn thoát lao lên, Từ Nhiên hạ thấp người, cô dùng chân quật ngã một tên rồi ngay lập tức lấy tay bẻ gãy cổ tên đó. Một tên khác thấy vậy lại