Mặc kệ sự phản kháng vô nghĩa của cô, Lạc Thần vùi đầu xuống giữa hai chân cô mà dùng lưỡi kích thích bên ngoài nơi đó. Đầu lưỡi của anh ẩm ướt mang theo hơi thở nóng rực phả vào vị trí nhạy cảm của cô, nghĩ tới cảnh người đàn ông địa vị cao cả này đang ở dưới thân cô làm ra chuyện hạ thấp thân phận của anh, cô không biết nên nói gì nữa rồi.
Hạ Điềm cắn chặt môi không dám phát ra âm thanh, nhưng hai đùi lại không thể kiềm chế mà kẹp chặt lấy Lạc Thần.
Một tay Lạc Thần xoa nắn bên ngoài, một tay bóp chặt mông cô, xúc cảm mềm mại khiến anh hít thở càng ngày càng gấp gáp.
Mỗi lần Lạc Thần dùng lưỡi lướt qua lướt lại trên cơ thể cô đều phát ra âm thanh kì quái, khiến tim người ta đập nhanh.
“Dừng, dừng lại đi…”
Hạ Điềm chịu không nổi cảm giác nhồn nhột kích thích dưới thân, nhưng cô bảo anh dừng lại, khác nào thúc anh làm nhanh hơn?
Lạc Thần tăng tốc độ lên, đầu lưỡi đã hoàn toàn ngập trong thân thể cô, kéo ra càng nhiều chất dịch ươn ướt.
Tiếng hít thở gấp gáp và sự run rẩy nhẹ nhàng của Hạ Điềm, bất kể là gì, đều khiến Lạc Thần cảm thấy thích thú.
Anh mặc vest gọn gàng, mà trên thân Hạ Điềm chỉ còn lại chiếc áo bị kéo cao lên, để lộ phần ngực xinh đẹp. Hình ảnh đối lập ấy quá đỗi quyến rũ, Lạc Thần không nhịn được mà đem nửa thân dưới của mình cọ xát nơi đó của cô.
Nóng rực và cứng rắn.
Hạ Điềm hoàn toàn cảm giác được.
Không hề có sự báo trước, Lạc Thần đột nhiên động thân, đem đỉnh đầu của vật cứng nóng kia chen vào trong.
Hạ Điềm co người lại, căng thẳng đến mức hai bên vách ép chặt vào.
Lạc Thần cũng không phải vui sướng gì, mà là bị siết phát đau! Anh hít một hơi thật sâu, tay không ngừng vuốt ve khắp lưng cô, muốn giúp cô thả lỏng người một chút.
Phần lưng của Hạ Điềm rất nhạy cảm, tay anh di chuyển nhè nhẹ đến đâu, cô liền cong người lên.
Bầu ngực sữa bị cô đẩy lên cao, một lần nữa được Lạc Thần ngậm lấy. Động tác của anh thô lỗ, nhưng rất có kỹ thuật, Hạ Điềm chịu không nổi trước sự mềm mại của lưỡi anh, nhắm tịt mắt lại, mồ hôi thấm ra trên trán.
Trong lòng cô không ngừng nghĩ đến những chuyện khác, nhưng bên dưới cảm giác bị thứ cứng rắn chen vào, cô làm sao phân tâm được đây chứ?
Lạc Thần kiên nhẫn giúp thân thể cô thả lỏng, bình tĩnh chờ đợi cơ hội. Ngay khoảnh khắc Hạ Điềm vừa buông lỏng một chút, anh liền nhân cơ hội thúc mạnh tới trước, một hơi chen hết vào trong.
Hai người đồng thời phát ra âm thanh, Hạ Điềm là kêu đau, mà Lạc Thần thì có chút vui sướng.
Đây không phải lần đầu tiên họ làm chuyện vợ chồng, chỉ là trước kia Lạc Thần luôn rất dịu dàng săn sóc, đột nhiên đâm sâu vào như vậy, cho dù cô đã đủ ướt vẫn đau không tả nổi.
Bên dưới Hạ Điềm bị căng, tràn đầy không có chút khe hở. Cô không khỏi mở miệng mắng:
“Ưm… Tên khốn này!”
“Em cứ mắng tiếp đi.”
Lạc Thần chậm rãi lên tiếng, sau đó kéo phân thân thô to đang nổi gân xanh của mình ra ngoài, động tác từ tốn không nhanh cũng không chậm.
Đợi cô chuẩn bị mở miệng mắng, anh lại không lưu tình chút nào vươn người tới trước, dùng lực đẩy mạnh tới.
Một phát đâm này đẩy cả người Hạ Điềm trườn lên trên, âm thanh ra tới miệng cũng biến thành tiếng rên nho nhỏ bất lực.
Thấy cô không còn ra sức phản kháng mình nữa, Lạc Thần mới dùng hai tay nắm chặt eo Hạ Điềm, mỗi khi anh kéo ra ngoài đều mang theo chút nước ẩm ướt.
Cảm giác sung sướng phát điên lên được! Một lần đẩy người tới trước