Một lúc sau, Ái Hoa Tiên Tử cũng đã đến trà quán này rồi, vừa đến đây nàng đã đưa cho Tố Nhi một cái nhẫn trữ vật đầy ấp hạ phẩm linh thạch.
Khi nhận được truyền tin của Tố Tố, Ái Hoa không biết tiểu thư rốt cuộc cần mớ hạ phẩm linh thạch kia để làm gì, nhưng bây giờ thì đã biết rồi.
Không chờ đợi lâu hơn được nữa, khi cầm được giới chỉ trữ vật này vào tay, Tố Nhi đã ngay lập tức lấy ra năm khối hạ phẩm linh thạch đưa cho gia gia kể chuyện kia.
Ông ấy nhìn thấy năm ngồi cái linh thạch này, cũng đã không từ chối nữa, lập tức cho nó vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó tiếp tục công việc kể chuyện của mình.
Làm xong chuyện này, Tố Tố cùng Ái Hoa Tiên Tử đã nhanh chóng trở lại chỗ Tố Phong và Như Hạ.
Khi nhìn thấy Ái Hoa cũng đến, mẫu thân Tiểu Tố đã để nàng ngồi bên cạnh mình, tiếp đó Như Hạ mở ra một cái kết giới ngăn chặn người bên ngoài nghe cuộc trò chuyện này, rồi mới lên tiếng nói:
“Ái Hoa con cũng lớn hơn Tố Nhi cũng có mấy tuổi thôi, bây giờ Tiểu Tố cũng đã có nơi trao thân gửi phận rồi, bao giờ thì đến lượt con đây?”
Nghe Như Hạ hỏi về vấn đề này, Tiên Tử cũng không biết trả lời ra sao a, phải mất không ít thời gian Ái Hoa mới đáp:
“Phu nhân trước mắt con chỉ muốn phụ giúp người và gia chủ một ít công việc kinh doanh của thương hội mà thôi.
Việc lập gia đình Ái Hoa thật sự cũng chưa nghĩ đến, hơn nữa hiện tại con cũng chưa tìm được đối tượng phụ hợp”.
Lúc này Tố Tố ở một bên nghe được câu hỏi mà mẹ mình dành cho Tiên Tử, đồng thời cũng biết mẫu thân mình đã bày ra kết giới, nên mới bạo dạn mỉm cười nói:
“Hi hi… Tố Nhi thấy Ái Hoa tỷ không cần tìm đối tượng phù hợp đâu, cùng muội gả cho Vũ Thiên ca một thể luôn là được”.
Tiểu Tố nói xong, đã có ba đôi mắt trợn trừng lên nhìn này rồi, mấy anh mắt này xuất phát từ Như Hạ, Tố Phong và Ái Hoa.
Cả ba gần như đã không tin vào những gì tai mình nghe được, phụ thân Tố Tố xém chút nữa đã phun ngụm trà vừa mới hớp vào miệng ra rồi.
Sau đó Tố Phong vội nói với con gái mình:
“Tiểu công chúa của ba, thân là phận nữ nhi ai đời lại thay chồng mình tìm thêm nữ nhân như thế”.
Nghe phụ thân mình nói vậy, Tố Tố nhanh chóng đáp:
“Cổ nhân có câu, phù sa không chảy ruộng ngoài, Ái Hoa tỷ xinh đẹp như thế, giỏi giang có thừa, thực lực lại cường đại nữa, cha và mẹ nở gả tỷ ấy ra ngoài sao?
Hơn nữa gả cho Vũ Thiên ca tỷ ấy cũng có thiệt thòi đâu, đầu tiên hết là có được công pháp cường đại, đến phụ thân còn nhìn không ra nữa.
Hai là Ái Hoa tỷ cũng sẽ giống con, có được một con thần thú Vạn Hóa Cốt Long làm sính lễ.
Cuối cùng là lý do quan trong nhất…”
Bỗng nhiên Tố Tố dừng nói, khiến Ái Hoa ngay lập tức hỏi:
“Làm sao muội không giảng nữa?”
Sau khi quét mắt một vòng, Tố Tố mới lên tiếng nói:
“Lý do cuối cùng này, Tố Nhi nói ra mọi người không được cười Tiểu Tố nha”.
Thấy phụ thân mẫu thân và Ái Hoa Tiên Tử gật đầu xong, Tố Tố mới giảng tiếp:
“Con muốn Ái Hoa tỷ cùng gả cho Vũ Thiên ca, một phần là vì muốn tìm thêm người liên thủ cùng con và Phương Uyển tỷ a, hiện tại hai con có chút chịu không nỗi khi song tu cùng huynh ấy rồi, huynh ấy thật sự quá uy mãnh…”
Nghe Tiểu Tố nói xong, Như Hạ và Ái Hoa đã ngượng đỏ cả mặt rồi, hai người chẳng hiểu sao Tố Nhi lại có thể lôi cả sự tình này ra làm lý do được nữa.
Lúc này chỉ có Tố Phong là