Ông ta không thể để những người đó chê cười nhìn mình được.
Không để những người đó chê cười nhìn ông ta, cách tốt nhất chính là không ra khỏi cửa.
“Không do ông quyết định.” Tư Mộ Hàn đứng dậy, giọng nói lạnh lùng không có chút tình cảm: “Chúng ta vốn có thể sống yên ổn không có chuyện gì.”
Một câu, lập tức kết thúc.
Bọn họ vốn có thể sống yên ổn không có chuyện gì.
Cho dù có giết Tư Đình Phong, cũng không có thể xóa bỏ hận thù trong lòng Tư Mộ Hàn.
Nếu Tư Đình Phong có thể yên yên phận phận ở lại nhà cổ, thì đã không xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng mà, Tư Đình Phong không chỉ không biết hối hận, mà còn muốn báo thù.
Nếu Tư Đình Phong muốn chơi, đương nhiên Tư Mộ Hàn sẽ cho ông ấy cơ hội.
Trong lòng Tư Đình Phong sợ gì, Tư Mộ Hàn biết rõ ràng rành mạch.
Tư Mộ Hàn nói xong, xoay người đưa tay về phía Nguyễn Tri Hạ: “Đi thôi.”
Nguyễn Tri Hạ chỉ ngồi nghe anh nói toàn bộ quá trình, đỡ lấy tay anh đứng dậy.
Tư Mộ Hàn dắt cô đi ra ngoài.
Phía sau truyền đến tiếng rống khàn khàn của Tư Đình Phong: “Tư Mộ Hàn! Tư Mộ Hàn!”
Tư Mộ Hàn thả chậm bước chân phối hợp với bước chân của cô, cong cong môi nhưng không thấy ý cười: “Không làm gì cả, ông ta ở trong nhà cổ ba năm, anh dẫn ông ta ra ngoài gặp người.”
Sao Nguyễn Tri Hạ có thể không hiểu, Tư Mộ Hàn là đang muốn hành hạ Tư Đình Phong.
Chuyện Tư Đình Phong càng không muốn làm, Tư Mộ Hàn càng phải làm.
......!
Năng lực thực hiện của Tư Mộ Hàn rất mạnh.
Ngày hôm sau sau khi gặp Tư Đình Phong xong, Tư Mộ Hàn kêu người thả ra tin tức muốn tổ chức tiệc tối.
Nơi tổ chức tiệc tối chính là một khách sạn bảy sao, cũng là