Nguyễn Tri Hạ hướng mắt nhìn về Tư Mộ Hàn ở bên kia, anh đang nhỏ giọng nói chuyện cùng Tư Nguyễn, Tư Nguyễn đang ngửa đầu cười.
Gần đây, tình cảm của Tư Mộ Hàn cùng Tư Nguyễn càng ngày càng tốt đẹp, ở chung cũng càng ngày càng hòa hợp.
Tư Mộ Hàn trước kia đều rất bận rộn, cả ngày có vô số chuyện chờ anh xử lý, nhưng bây giờ anh lại hoàn toàn rảnh rỗi, anh cũng có chút chưa thích nghi, nhưng anh lại vẫn ở nhà với cô mỗi ngày, cảm thấy nhàm chán cũng không nói ra.
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lát, sau đó gọi điện thoại tới bệnh viên tư nhân hẹn lịch ngày mai đến kiểm tra.
Buổi tối lúc đi ngủ, Nguyễn Tri Hạ nói chuyện này với Tư Mộ Hàn.
“Em đã hẹn lịch kiểm tra vào ngày mai, chúng ta cùng đi nhé!”
Tư Mộ Hàn đạng dựa vào đầu giường đọc sách, nghe vậy liền lên tiếng: “Ừm.”
Nguyễn Tri Hạ ngồi khoanh chân bên cạnh anh, nghiêng đầu nhìn: “Kiểm tra xong, cùng Cố Tri Dân bọn họ ăn cơm.”
Tư Mộ Hàn ngẩng đầu: “Được.”
Nguyễn Tri Hạ nhịn không được cười ra tiếng.
Mặc dù đều trả lời một từ, nhưng “Ừm” và “Được” là khác nhau, xem ra anh ấy thật sự muốn ra ngoài.
Mối quan hệ của cô và Tư Mộ Hàn giống như là trao đổi, trước kia đều là Tư Mộ Hàn không cho cô làm cái này làm cái kia, còn bây giờ cô đều trông coi anh khắp nơi.
Ngày hôm sau, trước tiên Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn đưa Tư Nguyễn đến nhà trẻ, sau đó mới đi bệnh viện.
Vì là bệnh viện tư nhân, sớm gọi điện thoại hẹn trước, bệnh viện đã chuẩn bị xong, sau khi bọn họ đến thì trực tiếp vào làm kiểm tra.
Hai người đều làm kiểm tra y tế rất