**********
Chương 862: Báo thù thất bại
Cô con gái nhà họ Thẩm nói thẳng cô ấy rất yêu Sở Hạnh Từ, không phải là Sở Hạnh Từ thì không lấy chồng.
Bởi vậy nên Thẩm Diệp Bách và vợ đã bàn nhau rằng hãy che giấu chuyện năm đó đi, để Sở Hạnh Từ và Thẩm Đinh Nhiên kết hôn rồi sống hạnh phúc với nhau đến cuối đời.
Dù sao theo tình hình nhà họ thì cuối cùng cũng vẫn cứ phải tìm người ở rể cho Thẩm Đinh Nhiên thôi.
.
truyện ngôn tình
Mà Sở Hạnh Từ đối xử tốt với Thẩm Đinh Nhiên mười năm như một.
Thẩm Đinh Nhiên được bao bọc từ bé, chưa từng trải qua sóng gió cuộc đời, nếu có một người chăm sóc cô ấy như vậy thật ra cũng rất tốt.
Vì thế nên bọn họ nảy ra ý định!
Chỉ tiếc rằng...!Lúc ấy Sở Hạnh Từ từ chối, nhưng Thẩm Diệp Bách không ngờ bây giờ anh ta lại đổi ý, điều này không khỏi khiến Thẩm Diệp Bách phải suy nghĩ nhiều! Ông ta thấy Sở Hạnh Từ không nói lời nào thì hỏi: “Cháu có thể nói cho chú biết tại sao cháu đổi ý không?”
Sở Hạnh Từ mím môi, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Bởi vì lúc ấy cháu chỉ nghĩ đến chuyện báo thù, tuy cháu.
Lúc đó cháu cũng thích Đinh Nhiên, trên mặt huyết thống và pháp luật cháu cũng không phải là anh trai của cô ấy, nhưng mà...!Cháu vẫn không muốn kết hôn với cô ấy, vì cháu sợ...!Lỡ như vì báo thù mà cháu xảy ra chuyện gì thì sẽ phụ lòng Đinh Nhiên, bởi vậy nên lúc ấy cháu mới từ chối lời đề nghị của chủ Thẩm!” Thẩm Diệp Bách nhíu mày: “Thế bây giờ thì sao?”
Sở Hạnh Từ nói: “Bây giờ...!
Anh ta hơi ngập ngừng, sau đó cười cười tự giễu: “Lần này cháu báo thù thất bại nên đột nhiên nhận ra rằng cái chết của bố mẹ cháu rốt cuộc cũng chỉ là chuyện anh lừa tôi gạt trên thương trường mà thôi.
Biết đâu một ngày nào đó cháu cũng sẽ bị người ta lừa gạt như thế, bởi vậy...!Cháu đột nhiên nghĩ thông rồi, nếu như phải sống trong thù hận mỗi ngày thì chi bằng...!
Sở Hạnh Từ bình tĩnh nhìn Thẩm Diệp Bách, cố gắng biểu hiện nghiêm túc và thành khẩn hết mức có thể: “Chi bằng kết hôn với Đinh Nhiên, khiến cho cô ấy hạnh phúc.
Bây giờ cháu đã buông bỏ chuyện báo thù, cháu cũng yêu Đinh Nhiên, cháu cưới cô ấy...!Cũng coi như là hai bên tình nguyện, vì vậy...!Cháu mong chủ Thẩm tác thành cho chúng cháu!”
Thẩm Diệp Bách nghe anh ta nói thế thì cực kì động lòng, ông ta hỏi dò thêm một câu: “Cháu thật sự quyết định từ bỏ việc báo thù rồi sao?"
Sở Hạnh Từ gật đầu: “Cháu thật sự quyết định rồi!” Thẩm Diệp Bách thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu thế thì ông ta cũng yên tâm để Sở Hạnh Từ cưới Đinh Nhiên rồi.
Dù sao ông ta cũng tự nhận là ông ta có công nuôi dưỡng Sở Hạnh Từ, nếu Sở Hạnh Từ đã quyết định buông bỏ việc báo thù, cho dù một ngày nào đó anh ta biết được sự thật, dựa vào tình yêu của anh ta với Đinh Nhiên và công ơn nuôi dưỡng của nhà họ Thẩm, thì anh ta cũng nên bỏ qua!
Nghĩ tới đây, ông ta cười cười: "Để chú hỏi lại ý Đinh Nhiên xem sao rồi chú sẽ trả lời cháu, được không?" Sở Hạnh Từ gật đầu: “Được ạ.
Sở Hạnh Từ ra khỏi phòng làm việc của Thẩm Diệp Bách, thấy trong điện thoại có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Lục Thành Ngôn.
Anh ta hơi mệt mỏi nên nhắm mắt lại, khi mở mắt ra, trong mắt đã lạnh lùng như cũ.
Anh ta ra khỏi biệt thự của nhà họ Thẩm, lên xe, đi thẳng đến một mảnh đất hoang mà chính anh ta cũng không biết tên mới dừng lại, hạ cửa sổ xe xuống.
Anh ta châm một điều thuốc, khuỷu tay chống lên cửa sổ xe, nhìn màn đêm hoang vu bên ngoài xe, anh ta chỉ cảm thấy tâm hồn mình dường như cũng hoang vu trống vắng y như vậy.
Giây phút anh ta đưa ra lời đề nghị kết hôn với Thẩm Đinh Nhiên, trái tim của anh ta...!Có lẽ đã thật sự tê liệt, thậm chí...!Có lẽ nó đã chết rồi.
Bây giờ anh ta chỉ muốn báo thù mà thôi, anh ta chỉ sống vì báo thù!
Mãi lâu sau anh ta mới gọi điện thoại lại cho Lục
Thành Ngôn.
Điện thoại mới vang một hồi chuông, Lục Thành Ngôn đã bắt máy.
"Này, anh đang ở đâu thế? Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy, chẳng lẽ anh không định giải thích với em chút nào sao, em muốn gặp anh
Sở Hạnh Từ nói: "Không cần gặp, có gì cứ nói qua điện thoại đi Lục Thành Ngôn im lặng mấy giây, sau đó nói: “Anh à, không lẽ anh gặp chuyện gì rồi?”
Sở Hạnh Từ không trả lời mà hỏi ngược lại: “Vết thương trên người em thế nào rồi? Giờ em đang ở bệnh viện sao?” Cứ nhắc đến chuyện này là anh ta lại cực kì tức giận,
Lục Thành Ngôn: " suýt chút nữa anh ta đã bị người của Mặc Tu Nhân đánh chết rồi! Giọng của Sở Hạnh Từ có chút trống trải: “Thành Ngôn, từ nay trở đi đừng chọc vào Mặc Tu Nhân nữa, biết chưa?”
Hơi thở của Lục Thành Ngôn lập tức trở nên