Ông!
Lò đồng kêu ông ông, Khô Sơn lại đưa vào thêm ba loại vật liệu sắt.
Giai đoạn này không có gì áp lực.
Ngay cả ông ta cũng không cảm thấy áp lực, thì đừng nói đến Triệu Bân, tuy luyện khí khá hao tổn tinh thần lực, nhưng hắn là cảnh giới Chân Linh đã lột xác võ hồn, chút chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ, thực lực của hắn không phải là thứ mà Khô Sơn có thể so sánh.
Chờ đi!
Đến giai đoạn thật sự phải tiêu hao năng lượng, thì khi Khô Sơn ngã xuống, Triệu Bân vẫn sẽ vững vàng đứng ở đó.
Đây chính là khoảng cách cực lớn của tinh thần lực và võ hồn.
"Ở giai đoạn tinh luyện này xem ra Triệu Bân đã làm tốt hơn nhiều".
"Ngươi cho rằng thiên lôi kia chỉ để trưng thôi sao, trong luyện khí thì lôi điện tốt hơn hỏa diễm nhiều".
"Tinh luyện chỉ là bước đầu tiên, chưa nói lên được điều gì".
Mấy người lớn tuổi bàn tán, bọn họ đều có hiểu biết chút ít về thuật luyện khí, khi hai người đã lựa chọn cùng một loại vật liệu, thì trong quá trình luyện khí sau đó, tỷ lệ phối hợp và quá trình dung hợp mới là quan trọng nhất.
Khô Sơn tất nhiên là biết được điều này.
Trong quá trình tinh luyện, ông ta tự nhận mình không bằng người có thiên lôi như Triệu Bân, không phục không được, chỉ có điều đây là tỷ thí thuật luyện khí, cho dù có thể tinh luyện ra vật liệu tinh túy nhất thì cũng chưa chắc có thể thắng đến cuối cùng.
"Ta nói, Triệu Bân đó là võ hồn phải không?"
Lão mập khoanh tay, nhỏ giọng hỏi một câu.
"Tám phần là thế rồi".
Chư Cát Huyền Đạo vuốt râu, đôi mắt già nua híp lại thành một đường thẳng, ông ta cũng không dám chắc, bởi vì mắt nhìn của cả hai người bọn họ có hạn, chỉ có thể mơ hồ phát hiện, nếu hắn