Triệu Dương múa kiếm chặn lại.
Một người đứng im như núi, một tên chật vật xấu xí, đánh nhau cuồng nhiệt.
“Tên nhóc kia chắc chắn phải có võ hồn”.
Lão Huyền Đạo vuốt râu, cũng chỉ lão mập nghe được.
Có điều, Tiểu Linh Lung cũng nghe ra.
Sao giờ ngươi mới biết hắn có võ hồn?
“Không niệm pháp quyết khống chế thì hiển nhiên là lấy hồn ngự kiếm rồi”.
Lão mập vung tay, tựa như hiểu biết rõ hơn lão Huyền Đạo.
Đến nước này mới chính thức có kết luận.
Chính vì nhìn ra nên mới thấy kinh hãi.
Triệu Bân mới chỉ ở cảnh giới Chân Linh, mà tinh thần đã có thể lột xác võ hồn?
Lại là Đại Hạ Hồng Uyên giúp hắn hay sao?
Nếu là như vậy, thì Đại Hạ Hồng Uyên quá đáng sợ đi.
Thiên hạ đệ nhất quả nhiên không phải để trưng.
Bảo sao mà Khô Sơn thua, cùng là luyện khí sư, một bên tinh thần, một bên võ hồn, thắng được mới lạ.
Aaaaaaaa...!
Triệu Dương gào lên, khí thế tăng mạnh, tức thì, một cơn sóng trào cuộn lên.
Không phải bí thuật của Triệu gia, uy lực không tầm thường, bị dìm trong đó, dù có không bị chết đuối cũng sẽ bị tiêu diệt.
Triệu Bân ngửi được sức mạnh cấm kỵ bên trong, có lẽ là một loại cấm thuật đáng sợ nào đó.
“Đánh bao lâu rồi, chiêu này coi như tàm tạm”.
Thằng nhóc tóc tím không nhìn đài chiến đấu, là một đứa nhóc chuyên tâm, chỉ trêu chọc Tiểu Linh Lung.
Gương mặt nhỏ của người