Không ngờ Liễu Sĩ Nguyên lại có trong tay một món bùa chú quý hiếm như vậy.
Nếu biết từ sớm thì hắn đã thay đổi chiến thuật rồi.
"Chết đi!"
Liễu Sĩ Nguyên giơ tay chỉ lên trời, hàng trăm đạo kiếm khí phóng tới.
Đứng trên cao chưa chắc đã là chuyện tốt.
Giống như Triệu Bân và Đại Bằng vậy, cả hai lúc này đã trở thành mục tiêu sống, nếu chậm chân thì sẽ bị kiếm khí chém làm trăm mảnh, uy lực của cảnh giới Huyền Dương quả thật không phải chuyện chơi.
"Đi".
Trong thời khắc dầu sôi lửa bỏng, Triệu Bân đẩy Đại Bằng về lại linh giới.
Sau đó hắn lại dán lên người của mình một lá bùa tốc hành, dùng hết tốc lực nhảy xuống, trong chớp mắt khi kiếm khí chém tới, hắn đã bắt chước khí tức của cảnh giới Thiên Võ, mấy trăm đạo kiếm khí đụng vào khí tức của cảnh giới Thiên Võ đều bị bức lui.
"Làm sao có thể?"
Liễu Sĩ Nguyên hết sức kinh ngạc, sao một võ tu có cảnh giới Chân Linh nhỏ nhoi lại có thể toát ra uy thế của cảnh giới Thiên Võ, điều khiến cho lão ta phát hoảng đó chính là, Triệu Bân có thể không còn là Triệu Bân lúc trước nữa, mà chính là một cường giả cảnh giới Thiên Võ thứ thiệt, chuyện này nếu như truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến cho thế nhân kinh động.
Trong lúc lão ta còn đang sửng sốt thì Triệu Bân đã lao tới.
Hơn nữa, trên người của hắn còn có dán đầy bùa nặng thân.
Lý do chính là vì sau khi gia tăng sức nặng kết hợp với tốc lực thì uy lực của đòn công kích sẽ càng cường hãn hơn.
Liễu Sĩ Nguyên muốn tránh, nhưng đã quá chậm.
Khí tức của cảnh giới Thiên Võ vô cùng mạnh mẽ, chỉ là dư lực mà cũng có thể khiến cho lão ta lảo đảo không vững, mà tốc độ của