“Các người là ai? Tại sao lại đưa tôi tới đây?” Tô Tuyết Vy vừa che chở cho Thần Vũ vừa lạnh lùng chất vấn người lái xe tại sao lại dừng ở đây.
“Tổng giám đốc Tô đang đợi cô ở bên trong, tôi chỉ làm theo sự sai bảo của cô Tô mà thôi, mời cô xuống xe.
” Nhìn biệt thự nhà họ Tô mà mình đã lâu không thấy, Tô Tuyết Vy tự hỏi đây chẳng lẽ đây chính là mưu kế khác của Tô Minh Nguyệt sao? Nhưng dù như thế nào thì Tô Tuyết Vy vẫn xuống xe.
“Mẹ ơi, đây là đâu vậy? Con hơi sợ.
” Thần Vũ lôi kéo tay Tô Tuyết Vy, nói một cách rụt rè.
“Thần Vũ đừng sợ, mẹ sẽ bảo vệ con, đây là ngôi nhà trước đây mẹ từng sinh sống, bây giờ mẹ đưa con về nhà, con đừng sợ, có được không?”
Mặc dù không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau khi cô bước vào, nhưng hiện tại cô đã không còn là Tô Tuyết Vy của bốn năm trước nữa, mà bây giờ chỉ cần có Thần Vũ ở bên cạnh thì cô không còn sợ bất cứ điều gì nữa.
Thần Vũ nhẹ gật đầu, càng dùng sức nắm chặt góc áo của Tô Tuyết Vy hơn nữa.
Tô Tuyết Vy mạnh mẽ bước về phía cửa nhà họ Tô với ánh mắt kiên quyết, cổng hoa hải đường đã cao hơn rất nhiều so với bốn năm trước, tất cả cảnh vật đều không thay đổi, thứ thay đổi, có lẽ là là trái tim cô đã thay đổi.
Cô còn chưa kịp đưa tay gõ cửa thì cánh cửa đột nhiên tự động mở ra.
Mà người bước ra lại là Mạnh Tú Cầm đã lâu không gặp.
Mạnh Tú Cầm không nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt Tô Tuyết Vy, như thể cô cũng đang đợi bà ta.
“Là bà muốn đưa tôi đến đây sao? Bà muốn làm cái gì?” Tô Tuyết Vy nhìn thấy Mạnh Cầm thì vô thức hỏi.
Nhưng Mạnh Tú Cầm lại cười như không cười nói: “Mẹ còn có thể làm gì nữa? Không phải là muốn để con trở về hay sao, dù sao thì để con ăn nhờ ở đậu nhà người khác như vậy cũng không tốt lắm.
”
“Cảm ơn lòng tốt của bà, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi cần phải nhận sự thương hại và bố thí này của bà.
” Tô Tuyết Vy lạnh lùng từ chối.
“Tuyết Vy, trước đây đều là mẹ có lỗi với con, con nhìn con bây giờ mà xem, phải dẫn theo một đứa trẻ sống bên ngoài chịu cảnh ăn nhờ ở đậu như vậy dù sao cũng không tốt lắm, mẹ đã bảo người dọn dẹp phòng cho con rồi, con trở về rồi thì ở lại đây đi.
”
Hành động đột ngột lấy lòng của Mạnh Tú Cầm khiến Tô Tuyết Vy có chút nhìn không thấu, chỉ có thể lạnh lùng nhìn Mạnh Tú Cầm.
Nhưng mà Tô Tuyết Vy cũng không còn là Tô Tuyết Vy muốn cùng bà ta thân thiết của bốn năm trước, muốn chơi đòn tình cảm gia đình với cô sao? Cô sớm đã không còn chút tình cảm với bọn họ từ lâu rồi.
Cho nên Tô Tuyết Vy hừ lạnh một tiếng.
“Cái từ mẹ này tôi không dám nhận đâu.
Hơn nữa tôi cũng đã nói rồi, tôi sẽ không quay về nhà họ Tô.
”
Tô Tuyết Vy nói xong thì xoay người rời đi, nhưng mà Mạnh Tú Cầm làm sao có thể dễ dàng thả cho cô đi như vậy.
“Chẳng lẽ con định sống ở nhà Thịnh Vân Hạo cả đời sao? Con muốn trở thành tình nhân bí mật của cậu ấy cả đời sao? Cho dù không nghĩ đến bản thân thì con cũng nên nghĩ đến con trai của mình, chẳng lẽ con muốn để nó lớn lên như vậy.
Đợi khi nó lớn lên biết rằng mẹ của mình chỉ là một người thứ ba không thể để mọi người biết sao?”
Lời nói của Mạnh Tú Cầm đã chạm vào chỗ đau của Tô Tuyết Vy.
Đúng vậy, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm tình nhân bí mật của Thịnh Vân Hạo cả đời, nhưng nếu cô không làm như vậy thì cô làm sao có thể cứu mạng Thần Vũ được đây?
“Con cũng biết con đã rời đi bốn năm rồi, trong bốn năm này đã xảy ra quá nhiều chuyện, bây giờ trong lòng Thịnh Vân Hạo chỉ có Minh Nguyệt, cho nên dù con có ở lại trong nhà cậu ấy thì cũng vô dụng thôi, chẳng bằng con tác thành cho chị gái của con.
” Mạnh Tú Cầm tiếp tục thuyết phục.
Tô Tuyết Vy lạnh lùng nhìn Mạnh Tú Cầm một lúc.
“Bây giờ bà mới biết cô ta là chị gái của tôi à, mặc dù tôi không có bằng chứng về những gì các người đã làm bốn năm trước.
Tuy nhiên, các người nhất định có liên quan đến chuyện này, tôi nhất định sẽ tìm ra bằng chứng.
”
Mạnh Tú Cầm nghe xong câu này thì ánh mắt trở nên lạnh lẽo, sau đó che đi vẻ hung tợn trong mắt, nói tiếp.
“Tuyết Vy, con đang nói cái gì vậy? Cái gì mà bằng chứng với không bằng chứng, chúng ta làm như vậy không phải là vì muốn tốt cho con sao?”
“Muốn tốt cho tôi? Các người hãm hại tôi, khiến cho Thịnh Vân Hạo hiểu lầm rằng tôi bỏ trốn cùng người đàn ông khác, đó mà là tốt với tôi sao? Bà cũng biết rằng Thịnh Vân Hạo yêu tôi, nhưng bà vẫn có thể làm như vậy vì Tô Minh Nguyệt, các người chia rẽ tôi và Thịnh Vân Hạo, vậy mà các người dám mở miệng nói các người muốn tốt cho tôi