Nhận ra mình bị lừa, Alex vừa thẹn vừa giận.
Cố gắng giãy dụa nhưng hoàn toàn không suy chuyển.
Alex quắc mắt:
- Anh lại muốn ăn đòn à? Tránh ra mau!
Elio dài giọng tiếp tục trêu ghẹo:
- Trong tư thế này mà bị đánh thì chắc chắn vỡ lá lách đó.
- Chắc tôi quan tâm! - Alex cọc cằn.
- Cô cứ nói chuyện kiểu này hoài tôi sẽ cho là cô ghét tôi bây giờ.
Xém chút là Alex đã lớn tiếng đồng ý nhưng may mắn kìm lại kịp, lúng túng lấp li3m:
- Ghét, ghét gì chứ.
Đây là kiểu nói chuyện riêng của tôi, là phong cách riêng.
Lúc nào mà tôi cũng vậy còn gì.
Elio nhướng mày, nhìn Alex với vẻ săm soi:
- Phải không? Tôi nghe người ta nói cô khi yêu đương sẽ dịu dàng, ngọt ngào lại dễ thẹn thùng, bẽn lẽn lắm.
Alex thử tưởng tượng bản thân theo lời Elio nói, lập tức nhăn mặt, rùng mình.
Thái độ tràn đầy ghê tởm:
- Tôi như vậy khi nào? Đứa điên nào nói vậy? James à? Cái tên đó chỉ toàn nói xằng bậy là giỏi thôi.
Anh đừng có nghe lời hắn.
Elio phụt cười nhưng gắng mím môi nhịn lại.
Dù ban đầu hắn có hơi ghen tị với kiểu cư xử ý tứ nhẹ nhàng của Alex với Matteo, nhưng nghĩ lại Alex còn đang cố làm cho hắn chán ghét mình thì làm sao có chuyện ngọt ngào nũng nịu với hắn.
Hơn nữa hắn cảm thấy vẫn quen với cái kiểu cục súc thẳng tính này hơn.
Từ ngày đầu gặp nhau đến giờ, Alex vẫn luôn là bộ dáng này nhưng hắn vẫn thích cô đó thôi.
Tuy hắn không chê thỏ con ngọt ngào nhưng có vẻ chó to vừa ngốc vừa hung dữ mới là Alex chân thật của hắn.
- Không cần căng thẳng.
Tôi biết cô EQ thấp rồi.
Nói năng cục súc vậy thôi chứ thích tôi chết đi được đúng không.
Còn chủ động an ủi nữa.
Xứng đáng được thưởng.
Tối nay…
Elio ngừng lại, đổi một tư thế thoải mái hơn, ôm chặt Alex vào lòng, mũi miệng đặt nhẹ lên tóc của Alex, mãn nguyện nói:
- Tối nay dù không có sấm sét nhưng cứ thế này ngủ đi.
Đây là bước thứ hai trong trình tự của cô mà.
hoàn toàn hợp lệ nha.
Không chấp nhận bất kỳ ý kiến phản đối nào.
Dù sao cũng phải trầy trật được thứ mà hắn trân trọng.
Không muốn và cũng không thể trả lại, vậy thì buồn phiền hoài càng khiến chó ngốc lo lắng.
Tính cách của Matteo từ nhỏ tới lớn là vậy, hắn cũng hết cách rồi.
Chỉ có thể cố gắng đối tốt với anh nhiều hơn một chút.
Có lẽ một ngày nào đó anh ấy cũng sẽ có thứ mình muốn có không thể nhường cho ai như lời Alex đã nói.
Tới lúc đó hắn dốc sức giúp anh ấy là được.
Còn hiện tại hắn nên được hưởng thành quả vứt tự tôn của bản thân một cách triệt để mới được.
Nhưng Alex còn khuya mới ngoan ngoãn để yên cho Elio hưởng thụ phúc lợi của mình.
Cô vẫn không ngừng cựa quậy để làm lỏng vòng tay của Elio ra:
- Tối mùa hè nóng nực mà ôm ôm ấp ấp thế này sao ngủ nổi.
Bộ anh không thấy nóng hả?
Elio lẳng lặng bật tính năng điều khiển thiết bị trên chiếc đồng hồ đeo tay thông minh.
Alex chỉ vừa nghe bíp một tiếng đã bị hơi lạnh buốt từ điều hoà âm tường đánh úp.
Cơ thể bị lạnh đột ngột, theo bản năng rùng mình một cái rồi chủ động vội vàng co rút vào lồ ng ngực ấm áp của Elio.
Elio nhếch môi cười đắc ý.
Tay thì siết chặt thêm nhưng miệng thì chế nhạo:
- Không chê nóng nữa à? Thân thể của cô thành thật hơn cái miệng của cô nhiều.
Alex bị chế giễu, bực tức muốn đẩy Elio ra nhưng vì hai cánh tay rắn chắc của hắn đã vòng quanh eo và lưng cô, không khác gì sợi xích, trói cứng cô trong lòng hắn.
Chân của hắn cũng kẹp chặt chân cô.
Giờ Alex giống hệt con mồi bị cuốn trong mấy cái chi bạch tuộc.
Muốn đẩy ra cũng không có thế mà vùng vẫy thêm sợ rằng sẽ đụng trúng chỗ rạn xương của Elio nên chỉ đành hậm hực đầu hàng, thả lỏng người buông xuôi.
Elio nhướng mày, lơi lỏng tay ra để cúi xuống nhìn Alex, ngạc nhiên hỏi:
- Không vùng vẫy nữa?
Alex chán ngán nói:
- Không.
Cũng đâu phải lần đầu tiên bị ôm như cái gối.
Nhưng cảnh cáo anh quản cho tốt chân tay của mình nếu không muốn bị tôi bẻ gãy thành mấy khúc.
Elio không coi lời đe dọa đó của Alex có chút cân nặng nào.
Hắn cười tủm tỉm:
- Yên tâm.
Tôi biết thân hình của mình quyến rũ quá mức chịu đựng của cô mà.
Alex lười tranh cãi với Elio, để mặc hắn nói quàng nói xiên.
Dù sao cô cũng không có cảm giác bài xích sự thân cận của hắn nên trong phạm vi cho phép thì hắn muốn làm thì mặc kệ hắn.
Cô lo tìm một kiểu nằm thoải mái thì hơn.
Vì Elio ôm khá chặt nên lúc Alex lắc nhẹ người chỉnh tư thế cho dễ chịu thì vô thức kê đầu lên vai, rúc vào hõm cổ hắn.
Môi vô tình lướt nhẹ qua xương quai xanh của hắn giống như phất lông vũ.
Một luồng điện đột nhiên xuất hiện bắt nguồn từ cổ, chạy dọc xương sống của Elio trong chớp mắt khiến hắn bất giác rùng mình.
Tim cũng bị sốc đến ngừng đập trong chốc lát.
Alex cảm thấy rung động cơ thể nhỏ này của Elio, nhướng mày, cười mũi:
- Ham hố hạ nhiệt độ cho nhiều vào rồi bị lạnh người.
Hoặc là anh tăng nhiệt độ lên chút, không thì cũng phải kéo cái chăn lên đi.
Elio chưa kịp hồi thần sau cơn sốc điện đột ngột nên không nghe thấy mấy lời trêu chọc của Alex.
Hắn ngẩng người hoang mang ổn định lại nhịp tim vừa chết cứng, tự nhiên lúc sống lại thì nhảy loạn như nai trong ngực.
Alex không thấy Elio đáp lời cô, mà tay ôm cũng lơi đi.
Cô nghiên người ra sau để nhìn mặt Elio.
Thấy hắn bần thần, thở lúc nặng lúc nhẹ thì nhíu mày lo lắng.
Cô đưa một tay sờ lên vùng xương sườn của Elio, một tay đặt lên sườn mặt hắn, gây sự chú ý để hắn nhìn vào mắt cô:
- Sao vậy? tôi động trúng vào chỗ đau của anh rồi hả? Thấy thế nào? Có muốn đi bệnh viện không? Ủa khoan, sao người anh nóng vậy? Sốt rồi sao?
Elio nhìn chăm chăm vào mặt Alex.
Alex vẫn đang không hiểu gì, mở to hai mắt lo lắng nhìn lại hắn.
Khuôn mặt Alex gần trong gang tấc.
Elio