Tan ca, Vương Kiên thu dọn đồ đạc lại rồi lái xe về Vương Trạch Đông.
Về đến nhà, người làm trong nhà cung kích cúi chào anh.
Anh nói với quản gia chuẩn bị bữa tối cho mình, Bạch Khiêm gật đầu tuân mệnh rồi vào trong chuẩn bị.
Vương Kiên đi lên lầu tắm rửa sau đó xuống phòng khách ngồi, quản gia lúc nhìn thấy anh về thì nhận thấy tâm trạng anh vô cùng tồi tệ.
Bữa tối đã được bày biện lên bàn ăn, quản gia mời anh vào bên trong dùng bữa.
Anh ậm ừ một tiếng rồi cước gót đi vào, ngồi xuống nhìn một bàn thức ăn nhưng chỉ có một mình anh dùng bữa.
Lúc nào cũng vậy, những năm qua chỉ có một mình anh, làm gì cũng một mình cô đơn trong biệt thự rộng lớn này.
Anh ăn một chút thức ăn cho có, thực sự lúc này anh không nuốt nổi thứ gì.
Nó rất khó nuốt trôi, anh kêu quản gia thu dọn rồi đi lên phòng chờ người đến.
Bạch Khiêm thu dọn sạch sẽ bàn ăn rồi kêu gia nhân lau chùi kĩ càng sau đó mới rời đi.
Từ ngày Trần Thanh Ngọc rời đi Vương Kiên luôn như vậy, sắc mặt u ám khó coi khiến nhân viên Vương Thị khốn khổ.
7h tối, những người bạn của anh đã đến Vương Trạch Đông.
Họ bước vào chỉ nhìn thấy biệt thự trống trơn không thấy ai, lúc này Bạch Khiêm bước đến cúi chào họ.
- Các vị Thiếu Gia xin mời ngồi, tôi sẽ lên gọi thiếu gia.
Tất cả gật đầu rồi ngồi xuống sofa, xong Cố Nam lên tiếng.
- Các cậu có thấy biệt thự này càng ngày càng u ám không, tôi bắt đầu sợ rồi đấy.
Hàn Dương Phong : Tôi cũng cảm nhận y như cậu, Vương Trạch Đông này giống với chủ của nó.
Trịnh Hoàng, Khải Minh Kiệt và Nam Cung Phi Vũ gật đầu đồng tình với Cố Nam.
Bạch Khiêm định đi lên phòng gọi thiếu gia của mình xuống, ông chợt nhìn thấy anh đã xuống rồi.
Ông bước vào trong chuẩn bị nước uống cho họ - đó chính là nước cam vắt.
Vương Kiên bước đến ngồi xuống cạnh Cố Nam, cả bọn nhìn nhau.
Quản gia chuẩn bị nước xong thì bước ra ngoài phòng khách mời các vị thiếu gia dùng rồi ông đi vào bên trong, không làm phiền họ nói chuyện.
Nam Cung Phi Vũ : Lão đại, anh không khoẻ đúng không.
Khải Minh Kiệt : Nhìn cậu như vậy có phải là đau lòng quá độ vì một chuyện nào đó rất quan trọng với cậu, đúng chứ.
Trịnh Hoàng : Chị dâu không chấp nhận cậu sao hay cậu bị cái gì, sắc mặt tiều tụy vô cùng.
Hàn Dương Phong : Kiên, rốt cuộc cậu làm sao và cậu bị cái gì.
Im lặng hoài vậy, nói gì đi chứ.
Cố Nam : Cậu ấy nói với tôi tim cậu ấy rất đau, tôi cũng không biết cậu ấy bị gì nữa.
Anh im lặng một hồi sau đó nói : " Tôi đã biết rõ về cuộc đời của cô ấy rồi, cô ấy có nói yêu tôi.
"
Cả bọn vui vẻ đồng thanh nói " Thế thì quá tốt rồi còn gì, sao sắc mặt lại khó coi như thế.
"
- Nhưng cô ấy không thể ở bên cạnh tôi, không thể làm vợ tôi được.
Tôi.....
Cố Nam : Từ từ rồi chị dâu sẽ chấp nhận cậu, đừng lo.
Nam Cung Phi Vũ : Lão đại, anh phải loại bỏ Nghiêm Tuyết Tình trước đi đã.
Anh không làm được thì cứ để em làm,