Sắc trời dần tối, trong đại sảnh ánh đèn sáng chưng.
Đại hội châu báu mỗi năm đều hấp dẫn lực chú ý của tầng lớp thượng lưu, năm nay không biết châu báu, trang phục của công ty nào sẽ lên ngôi.
Năm ngóai lưu hành trang sức hình giọt nước, năm nay lưu hành dáng vẻ ra sao thì phải xem ngày hôm nay.
Khách mời hôm nay có phu nhân danh môn, có thương nhân nổi tiếng, địa vị cao nhất là hai vị công chúa.
Hai vị công chúa này đến càng thêm thu hút ánh mắt người tham gia.
Hai vị công chúa rất thời thượng, có thể xem là dẫn đầu trào lưu của quốc gia mình.
Xã hội hiện đại không có nhiều công chúa, nổi danh như hai vị này càng hiếm thấy, vì thế truyền thông hầu như đều tập hợp bên người hai vị này.
Thời thượng và xinh đẹp càng thêm hấp dẫn ánh mắt, da trắng như tuyết, mắt to sáng ngời, đều có mái tóc dài mềm mại, mặc lễ phục tao nhã khéo léo không làm mất đi phong thái tuổi trẻ.
Trước giờ đại hội chính thức mở ra, thì thời gian này chính là dành cho hai vị này.
Nhóm phu nhân danh môn vây quanh hai vị công chúa.
Không ít khách thương nhân cũng chen đến, cho dù nói được hai câu với công chúa cũng rất tốt.
Con người vẫn luôn theo đuổi sự mỹ lệ cùng địa vị.
Hai vị công chúa lại có cả hai thứ này.
Hi Duy công chúa thích kim cương hơn bảo thạch, cô đeo dây chuyền mặt kim cương, là viên kim cương có tên là Mân Côi Chi Tâm, rất có giá trị, tương đương khoảng một trăm triệu đôla Mỹ, trên tay cũng là nhẫn khảm kim cương, viên kim cương này cũng rất nổi danh, từng là vật sưu tập của một tiểu quốc, sau đó hoàng thất sa sút, viên kim cương liền rơi vào tay vị công chúa này.
Bên cạnh Hi Duy công chúa, là Felicia công chúa, Felicia công chúa lại thích bảo thạch hơn, bảo thạch tinh tế nhỏ xinh lại lỗng lẫy chói mắt.
Hai vị công chúa ngồi đó, nhóm phu nhân danh vện trang điểm lộng lẫy không khác gì làm nền, mặc dù bọn họ tự mình mang theo nhiếp ảnh gia, nhưng đứng trước mặt hai vị công chúa liền bị đánh tan thành mảnh vụn.
“Không ngờ năm nay lại có công chúa đến.” nghĩ tới năm nay sẽ có công chúa đến.” Nụ cười danh viện có chút vặn vẹo, như ép bản thân phải bày ra.
Quý phu nhân bên cạnh nói: “Dù sao cũng là đại hội châu báu đỉnh cấp, các công chúa đến cũng là bình thường.”
Quý phu nhân không đón lời, danh viện bất đắc dĩ ngậm miệng.
Không ai muốn làm nền, đặc biệt là các quý bà ở đây, ngay cả cơ hội làm nền cũng không có.
Hi Duy công chúa luôn nở nụ cười như trong tranh treo tường.
Cô cười mệt, liền dùng tay che miệng, bảo tiêu bên cạnh ra hiệu nhóm truyền thông dừng quay chụp.
Hi Duy công chúa nói với Felicia công chúa: “Em cảm thấy năm nay ai sẽ đoạt hạng nhất?”
Felicia công chúa không có nghiên cứu về châu báu như chị, cô còn nhỏ tuổi, càng hoạt bát xán lạn: “Chắc có lẽ là RY đi? Năm ngoái, rồi năm trước nữa cũng là nó.”
Hi Duy công chúa không có biểu tình, không nhìn ra cao hứng hay thất vọng, chỉ nói: “Vậy thì quá không thú vị.”
Dù hàng năm đều đổi mới, nhưng phong cách của một công ty luôn tương tự nhau, cho dù thiết kế đẹp cỡ nào, nhìn nhiều cũng sẽ cảm thấy không còn đẹp nữa.
“Chị còn mong chờ năm nay có châu báu của người mới khiến chị phải sáng mắt lên đây.” Hi Duy công chúa mỉm cười nói.
Felicia: “Vậy mua nhiều chút.”
Các cô cũng không thiếu tiền.
Công chúa hoàng thất, đặc biệt là quốc gia giàu có, được dân chúng chú ý, được cha mẹ yêu thương, các công chúa không bao giờ thiếu tiền.
Thậm chí các công chúa còn có sự nghiệp của riêng mình, tuy không phải tự mình quản lý, mà chỉ trên danh nghĩa, nhưng tiền kiếm được cũng đếm không hết.
Ngay cả bản thân cũng không biết mình có bao nhiêu tài sản.
Ánh đèn trên đài dần tối xuống.
Mọi người bắt đầu tìm kiếm vị trí của mình, dưới ánh đèn chiết xạ, châu báu sẽ càng thêm lộng lẫy, sẽ phát ra ánh sáng khi người đeo chúng di chuyển, mỗi một góc độ đều có vẻ đẹp riêng.
Vị trí tốt nhất đương nhiên thuộc về hai vị công chúa.
Có dương cầm sư ngồi một bên biểu diễn khúc dương cầm, tao nhã cao quý, đàn violon tùy theo phối hợp.
Người mẫu đầu tiên đi ra.
Cô có đôi mắt tô như búp bê Tây Dương, mặc váy dài màu trắng viền ren, dây chuyền kim cương trước ngực chiết xạ ra ánh sáng chói mắt.
Đám người bên dưới vô cùng im lặng, không có hứng thú lắm.
Dây chuyền kim cương đương nhiên rất đẹp, cũng rất quý, đối với nhóm danh viện mà nói cũng rất đáng giá có trong tay.
Nhưng quá bình thường.
Bình thường các quý phu nhân về nhà, mở hộp trang sức ra, bên trong có rất nhiều dây chuyền vòng tay tương tự.
Ở giữa tất nhiên có không ít vật phẩm khiến người phải sáng mắt, thậm chí màn biểu diễn chưa diễn ra được một nửa đã có người cho rằng hạng nhất năm nay vẫn sẽ là RY.
Năm nay RY không đưa ra kiểu đá quý hình giọt nước như năm ngoái.
Mà là kiểu hình vuông, bề mặt cắt đến nhẵn nhụi lấp lánh.
Còn dùng rất nhiều công nghệ, lại không hiện ra vẻ rườm rà, càng tăng thêm khí đoan trang.
Người mẫu mặc váy dài lộ lưng, đeo trang sức bước ra, giày cao gót thủy tinh càng làm người mẫu thêm tiêu sái thướt tha, lắc eo một cái, tầm mắt của mọi người đều dính chặt lên người cô, không sao dời mắt nổi.
Ngay cả Felicia công chúa cũng phải nhỏ giọng nói: “Chị, RY nhất định hạng nhất.”
Hi Duy công chúa cảm thấy có chút vô vị, nhưng vẫn treo lên vẻ mặt tươi cười.
RY vẫn luôn như thế, sẽ chỉ bỏ sức trên đá quý của của mình, nhưng bản thân đá quý đã rất đẹp, đó là hào quang của riêng nó.
Đến gần cuối, mọi người đã không còn hứng thú, chỉ chờ dàn người mẫu cuối cùng đi ra.
Chính lúc này, một người mẫu đi ra.
Cô có gương mặt Châu Á, không đủ lập thể, thậm chí không đủ ‘sang’.
Nhưng cô vừa bước ra, dàn người mẫu ra trước lập tức trở thành nền.
Lúc cô vừa bước ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều dán chặt vào trang sức trên người cô.
Trên tai cô là khuyên tai lục bảo đá quý chế thành, đá quý hình tam giác, dây nối bằng vàng liên kết đá quý và lỗ tai, mỗi một bước đi của cô, khuyên tai sẽ lay động theo.
Cô mang dây chuyền hình thức khoa trương trên cổ, xung quanh khảm đá quý nhỏ tô điểm, tựa như chúng tinh ủng nguyệt, vây quanh viên kim cương hình thoi ở giữa.
Các công ty đá quý rất thích dùng bạch kim.
Bạch kim càng tao nhã.
Nhưng bộ trang sức này lại dùng hoàng kim.
Rõ ràng là hoàng kim diễm tục, lúc này lại vừa vặn hiện ra cao quý.
Bạch kim trước mặt nó không khác gì đồ bạc, trời sinh đã thua nó một bậc.
Nữ người mẫu bước đi, váy dài lay động theo bước chân cô, mọi người thưởng thức trang sức xong mới đánh giá toàn thể.
Nữ người mẫu mặc váy xẻ ngực màu xanh, làn váy không rộng, màu sắc từ trên xuống dưới thay đổi dần, phần trên là màu xanh lục như trang sức, nhu hòa trí mỹ, phần dưới dần đậm hơn, dưới cùng đã biến thành màu xanh thẫm.
Đóa hoa trên váy đúng lúc hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Tựa như váy là chiếc lá, dùng toàn thể bao quanh hoa, mỗi một đóa hoa đều mãnh liệt đua nở, đóa hoa màu xanh lam, sợi bạc làm nụ hoa, đóa hoa tươi tắn lãng mãn, tựa như nói ra lời yêu với mỗi người.
Nó như hoa mân côi, lại không phải hoa mân côi, mà là hoa tường vi mãnh liệt đua nở.
Mỗi bước đi của người mẫu đều khiến tất cả người trong hội trường không tự giác duỗi dài cổ.
Sao lại đẹp như vậy?
Vì sao có thể đẹp như vậy?
Dường như người mẫu cũng trở nên xinh đẹp hơn, vẻ ngoài không mấy nổi bật cũng biến thành một vẻ đẹp khác biệt.
Không chỗ nào không đẹp.
Còn chưa kịp để mọi người dời lực chú ý, người mẫu nữ vừa trình diễn xong phần của mình, đã có một người mẫu khác đi ra.
Là một người mẫu nam, vóc người thuần Châu Âu, cao ráo thon gầy, thoạt nhìn có vẻ hơi căng thẳng, nhưng không ai chú ý đến vẻ căng thẳng của cậu ta.
Tất cả mọi người đểu chú ý vào trang sức cài ngực áo, vào khuyên tai của cậu ta.
Âu phục màu đen không biết dùng chất liệu gì, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng lung linh, màu đen của vải ánh lên chút màu tím dưới ánh đèn.
Trâm cài ngực của cậu ta làm từ đá rubi, lông chim màu đen nhân tạo bao quanh, rõ ràng âu phục là màu đen, lông chim lại không hòa cùng một thể với âu phục, trái lại càng có trình tự, viên đá rubi ở giữa đoạt đi tất cả ánh mắt của mọi người.
Theo bước chân càng lúc càng gần của người mẫu, mọi người mới nhìn rõ họa tiết thêu trên vạt áo.
Đó là màu đỏ sậm, gần giống hoa hồng màu đen, nụ hoa phóng túng buông thả, lại ngượng ngùng như thiếu nữ, mỗi một đóa hoa đều có một phong cách riêng.
Rõ ràng người mẫu nam chỉ trang điểm nhẹ nhàng, lúc này lại hiện ra phong thái quý tộc.
Có một vẻ đẹp u buồn tuổi mới lớn.
Cũng có vẻ anh tuấn của nam nhân trưởng thành.
Chính là vẻ xinh đẹp cùng nam tính kết hợp.
Trong lòng mọi người đều nảy lên suy nghĩ, người tiếp theo chắc sẽ không đẹp được như người lúc này.
Nhưng bốn người mẫu lên đài liên tiếp sau đó, tất cả mọi người đều không thể tin vào mắt mình.
Ngay cả nụ cười trên mặt Hi Duy công chúa cũng trở nên cứng ngắc.
Cô nắm chặt lấy tay em gái, Felicia công chúa không cảm nhận được đau đớn, cô còn đang ngẩn ngơ vì người mẫu vừa rồi, hai mắt sáng lấp lánh.
Cô thích đá quý, càng thích đá rubi, cũng thích lục ngọc bảo thạch cùng đá mắt mèo.
Mỗi một bộ vừa rồi, dù là trâm cài áo và khuyên tai của nam cô đều thích.
Cô sẽ mua hết tất cả!
Còn có lễ phục! Lễ phục của người mẫu nữ!
Cô cảm thấy bộ nào cũng đẹp hơn của cô.
Ngay cả bộ cô đang mặc, là thiết kế cao cấp của Pháp, cũng không thể sánh bằng bộ vừa rồi của người mẫu nữ.
Tuy rằng xưa nay cô chỉ thích đá quý không thích trang phục.
Nhưng nếu là bộ người mẫu nữ vừa rồi mặc…
Hai mắt Felicia công chúa sáng lấp lánh, cô nhất định sẽ là vị công chúa đẹp nhất! Người mẫu nữ kia đâu có xinh đẹp được như cô!
Tuy rằng mỗi nơi có cái nhìn nhận sắc đẹp khác nhau, nhưng người mẫu vừa rồi không thể đẹp được như cô!
Trải qua phần trình diễn của nhóm người mẫu vừa rồi, nhóm người mẫu kế tiếp rõ ràng nhận ra được vẻ hờ hững của khán giả.
Nhóm người mẫu không biết đã xảy ra chuyện gì, tất cả đều cảm thấy trang phục và trang sức của mình đều rất đẹp, hơn nữa còn quý giá như vậy, ngoại trừ cơ hội lúc làm việc, người mẫu tuyệt đối không có khả năng mang trang sức quý giá như vậy, chứ đừng nói đến trang phục may riêng cao cấp.
Nhưng không ai chú ý đến nhóm người mẫu, cho dù có nhìn, cũng là không cảm xúc, mắt nhìn nhưng tâm không nhìn, mọi người đều có suy nghĩ khác trong đầu.
Ngay khi người mẫu cuối cùng đi xuống đài, trong lòng mọi người đã có quyết định.
Hạng nhất năm nay không thể nghi ngờ đã xuất hiện.
Chỉ là không biết là công ty nhà nào.
Vì trên người họ không dán nhãn hiệu, không giống như phong cách quen thuộc của RY mà khán giả đã quen thuộc, trong khoảng thời gian ngắn không một ai biết bộ trang sức kinh diễm cùng trang phục xinh đẹp với màn trình diễn kia thuộc về công ty nhà ai.
Thế nhưng mọi người cũng không vội, dù sao thời gian còn dài, mỗi công ty đều có đài triển lãm riêng của mình.
Tất nhiên vẫn là người mẫu và trang sức vừa trình diễn, chỉ là có nơi triển lãm riêng mà thôi.
Trong phòng nghỉ, đám người Trịnh Thành Tài vô cùng hồi hộp.
Tuy rằng ai cũng cho trang sức, trang phục của công ty nhà mình tốt hơn nhà khác, nhưng thẩm mỹ của người Phương Tây khác với người Trung Quốc.
Bọn họ có cảm thấy đẹp như thế nào cũng vô dụng.
Vẫn phải dựa vào cái nhìn của khán giả.
Đặc biệt năm nay còn có hai vị công chúa tới tham dự.
Hạng nhất năm nay, danh tiếng sẽ lớn hơn mọi năm.
Vì có hoàng thất chứng thực a…
Ai nấy đều căng thẳng, ôm ấp hy vọng to lớn.
Chỉ cần có thể thắng, chỉ cần năm nay có thể thắng, bọn họ có thể rửa sạch nhục nhã!
Ngay cả đám người Tần San cũng khẩn trương không thôi.
Mặc dù không có hiệu ứng như trên khán đài, nhưng đã nhìn thấy từ trong phòng chuẩn bị, đều cảm thấy hấp dẫn ánh mắt đến cực hạn.
Nhìn thành phẩm ra tới, các cô mới hiểu được tại sao Vưu Minh nói các cô thiết kế không được.
Xác thực không được, chênh lệch quá xa.
Quả thực một cái trên trời một cái dưới đất, lão sư quả nhiên là lão sư, các cô phải tiếp tục học tập nhiều.
Nhận ra bản thân chưa đủ năng lực, sau này các cô càng thêm khiêm nhường.
Nhưng cùng lúc lại rất kiêu ngạo, các cô có lão sư ưu tú như vậy, còn rất nhiều thời gian dạy dỗ các cô tiến bộ, tương lai chưa chắc không thể vượt qua các lão sư.
Vưu Minh lại rất trầm ổn ngồi trên ghế nghịch di động.
Tất cả mọi người có mặt trong phòng đều