Không lâu sau, tin cung biến đã lan ra khắp đất nước, người dân vô cùng hoang mang, không biết rằng bản thân sẽ được cứu rỗi hay lần nữa rơi vào bóng tối.
Giá như đời sống của họ được bình an hơn đôi chút thì thật tốt, nhìn mưa rơi ngoài hiên.
Tâm trạng người não nề càng thêm não nề, đám quan lại, thương gia tham lam lại nghĩ cách tặng quà tân vương, mong có thể an an, ổn ổn.
Những người trong sạch một đời thì lo lắng kẻ mình hầu hạ rốt cuộc là chính hay tà.
Mọi người ai cũng đem nỗi lòng riêng gửi nơi xám xịt âm u, chưa ai cho họ câu trả lời.
Nhã Tịnh nhìn người dân lo lắng đối diện nhau, cuộc đời họ như rơi vào bế tắc.
Nhã Tịnh không ngạc nhiên lắm bởi lẽ họ đâu rõ người vua mới này như nào.
Chỉ nghe đồn người quân vương mới này từng vang danh tốt tứ phương.
Tư Đồ Minh Hạo lên ngôi ngày đầu, đem Tư Đồ vương tuổi cao sức yếu lui về cố cung.
Hắn lập tức rà soát các quan lại.
Kẻ nào dọn xác vẫn dọn xác, kẻ nào chặt đầu vẫn chặt đầu.
Không ít quan binh làm việc xấu hắn điều tra những năm này đều bị chặt đầu không tha.
Những kẻ do Hắc các trà trộn thì đưa vào địa lao.
Toàn bộ cung đều không dám thở mạnh, chỉ sợ bay đầu lúc nào không hay.
Kẻ thì cố gắng thu lại chút bạc vụn, tìm đường sống trong cõi chết.
Bốn ngày sau, cuối cùng mọi chuyện cũng dừng lại, Tư Đồ Minh Hạo những ngày này không ăn không ngủ, thức nguyên bốn ngày chỉ để xử lý đám người.
Một tuần sau, Tư Đồ Minh Hạo làm lễ lên ngôi, chính thức đổi tên quốc thành Minh quốc, bắt đầu triều đại của Tư Đồ Minh.
Minh quốc năm thứ nhất, bắt đầu ra sức dẹp loạn phản tặc, ban hành lệnh cai nghiện.
Sau đó, tiếp tục ban hành lệnh cấm bán thuốc phiện hay các loại thuốc có liên quan.
Nhã Tịnh ở lại Tư Đồ quốc giúp dẹp loạn.
Nghe đồn, người của Hắc các rất không hài lòng với vị Minh vương này.
Nhã Tịnh mỉm cười hài lòng, thả con cá, bắt con tôm.
Chắc không qua ba năm, sẽ tới lúc thu lưới rồi.
Bên Hắc các mỗi ngày đều bị chèn ép tới mức trốn chui, trốn lủi.
May mắn bọn chúng lúc trước lấy danh nghĩa là tiệm dược liệu nên chỉ cần tiêu hủy chỗ nha phiến kia sẽ không sao, nhưng không nghĩ tới ngay cả cây cũng sẽ phải cât đi hủy bỏ cùng nhau.
Các chủ sau khi nghe tin vội vã trở về thì chỉ còn sót lại một chút.
Hắn cay cú nghiến đôi răng vàng khè, đôi mắt một mí đầy nếp nhăn hiện lên tia ngoan độc.
- Lão gia, người không cần quá tức giận.
Quân tử nào có thể vượt ải mỹ nhân? Lão gia, nghe ta nói.
Với cái bụng nhô to của ả, thêm đôi mắt hồ ly kia khiến lão ta say đắm.
Nghe lời đường mật đầy thâm độc kia, chỉ thấy lão vuốt râu hài lòng, vui vẻ ngoan ngoãn.
Tia tức giận kia sớm đã không còn.
Một năm sau, Nhã Tịnh vẫn đang lang thang khắp Tư Đồ quốc để dẹp yên một số chi nhánh của Hắc các, một bên thì tham mưu một số chính sách cai trị phù hợp với Tư Đồ quốc.
Bởi nơi này địa lý chủ yếu là nhiều vùng núi, lưu thông phức tạp, rất ít sông suối để có thể sử dụng dòng để qua lại.
Mỗi nơi như vậy lại cần cách cai trị khác nhau.
Bởi nơi này vẫn còn cố kỵ nữ nhân, Nhã Tịnh chỉ có thể ở trong bóng tối giúp hắn.
Hôm nay, Nhã Tịnh tới một thôn làng nhỏ,