Sau khi Triết Lãng bế Lam Ly đi trong cơn gió lớn thì cũng là chuyện của vài canh giờ trước.
Hiện tại mọi người đã xuất phát lên đường, và đang nghỉ trọ tại một tửu lầu có tiếng.
"Ngoan, há miệng ra ta đút cho tỷ ăn" La Mao yêu chiều ngồi đút từng muỗng súp cho Đào Liên.
"Aaaa.." Đào Liên cũng không phụ ý tốt của y mà nhiệt tình phối hợp, âu yếm đút nhau ăn.
Hương Thảo thấy vậy liền ngó qua Lan Nguyệt, hiểu ý cô liền không ngần ngại bỏ đồ ăn vào miệng đút bằng môi cho bé người yêu.
"Ưmm, này tỷ kỳ quá à không biết ở đây có bao nhiêu người đang nhìn hả" Sau khi dứt môi Hương Thảo ngại ngùng đánh như không đánh vào vai Lan Nguyệt.
"Được được là ta không tốt sẽ không làm như vậy nữa" Y dịu dàng nói, với y Hương Thảo vẫn là nhất, y nói gì cô cũng sẽ nghe theo.
"Ta bảo không làm là tỷ không làm thật à, hứ biến đi!!?" Tự nhiên Hương Thảo giận dỗi làm Lan Nguyệt hoang mang, ra sức năn nỉ, xin lỗi y.
Nhìn hai cặp trước mắt cứ xà nẹo xà nẹo làm Lam Ly cảm thấy vô cùng chướng mắt.
Thấy hai cặp đang phát cẩu lương trước mắt, Lam Ly cùng Triết Lãng không hẹn mà cùng nhau quay mặt lại nhìn đối phương.
"Nhìn cái gì mà nhìn, có tin ta móc mắt ngươi không hả?!" Tự nhiên nhìn người ta làm gì Lam Ly ngại nên thành ra giận luôn, thật sự cô cũng muốn được dỗ dành như cặp Nguyệt - Thảo.
Nhưng hắn nghe cô nói thế liền ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình.
Lam Ly nhìn thấy mà mắt như muốn nổ đom đóm, tức đến không nói nên lời.
Hắn bỗng đứng dậy đi ra ngoài mà không nói tiếng nào.
Tên này tính khí thất thường thế nhỉ Nghĩ rồi thôi, cô cũng cấm đầu vào ăn cho xong thì chạy chứ ở đây thêm một phút giây nào nữa chắc cô bị ngộp thính mà chết mất.
"Này, ăn không?" Hắn từ đâu đi đến vỗ nhẹ vai cô.
"Hửm, cái gì đấy thơm quá" Lam Ly háo hức, khịt khịt mũi ngửi.
Nói gì chứ nếu là đồ ăn ngon thì mọi thứ không đáng quan tâm sẽ được cô cho vào quên lãng.
"Nóng lắm đấy, a đi rồi ta đút nàng ăn" Cả hai liếc mắt đưa tình liền hiểu ngay ý đối phương, Lam Ly cố a to để mọi người biết cô cũng được người thương đút cho ăn.
Hắn thì không khỏi phì cười trước sự đáng yêu của cô, nựng nhẹ má cô rồi hôn vài phát lên mái tóc mềm thơm ngọt.
"Ỏ thôi mà, làm gì vậy không biết.
Chàng không thấy ở đây có nhiều người à lỡ người ta nhìn thấy thì sao, ngại lắm" Lam Ly cố nói giọng dẹo nhất có thể để khịa khoáy Hương Thảo.
"Dạo này có người cứ thích chọc ghẹo người ta ý nhỉ, đúng không La Mao?!" Đào Liên nhìn chằm chằm cô sau đó liền quay qua dựa đầu lên vai La Mao khiêu khích nhìn cô.
"Ủa ai mà kì vậy ta, nhưng còn đỡ hơn người cứ thích đi khoe mẻ tình yêu.
Thứ đấy ai mà chả có.
À nghe nói hình như La Mao từng tổ chức hôn lễ và động phòng cùng cô dâu nào đó xinh đẹp lắm đấy, tỷ tỷ nên trông chừng y cho cẩn.." Chưa kịp nói xong thì Đào Liên đã hùng hổ