‘Vừa mới ngủ được một giấc ngon lành đã gặp ngay phải vận rủi rồi.’
Suy nghĩ này vừa xẹt qua đầu Thales thì Gilbert đã triệu tập vài vị Kiếm Sĩ Chung Kết đang đứng canh gác gần đó lại.
Yodel vỗ vỗ bả vai Thales, lắc đầu.
Mặc dù cậu không thể nhìn thấy biểu cảm của anh ta đằng sau tấm mặt nạ, thế nhưng Thales đã tự tưởng tượng ra một khuôn mặt tươi cười cho người hộ vệ thầm lặng này.
Những vị Kiếm Sĩ Chung Kết lần lượt chấp hành mệnh lệnh mà rời đi.
Sảnh Mindis vốn trống trải và tĩnh lặng bỗng trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
50 vệ binh ngay ngắn tiến vào dưới sự điều hành của một người chỉ huy.
Từng câu khẩu lệnh và báo cáo lần lượt được hô lên.
“Đội thứ ba, di chuyển tới lối ra vào duy nhất nằm giữa tầng hai và tầng ba.”
“Hai bên sườn của đại sảnh đã được bố trí quân phòng thủ.”
“Quân tiếp viện đang trên đường tới trạm canh trên tầng gác mái.”
Sau khi Gilbert dặn dò một vị Kiếm Sĩ Chung Kết vài câu, người dường như là chỉ huy của đoàn vệ binh, ông ta quay trở lại phòng học và tiện tay túm luôn Thales đang thò đầu ra nhìn lén vào trong.
Như mọi khi, không biết lúc nào Yodel đã biến mất ở trong không khí.
Vị quý tộc trung niên dùng cây gậy chống cậy một tấm chắn phía sau kệ sách ra một cách vô cùng thuần thục.
Sau đó ông ta kéo kệ sách sang một bên và để lộ ra căn mật thất nằm bên trong đó.
“Ai đang tới? Là bạn hay thù?” Thales vội hỏi một câu trong lúc bị Gilbert ôm vào trong mật thất.
Gilbert thắp sáng ngọn đèn Bất Diệt trong mật thất lên và đóng cánh cửa ngầm lại.
Rồi ông ta hỏi ngược lại Thales một câu đầy chứa đầy thâm ý:
“Tôi đoán là ngài muốn hỏi rằng, người nào sẽ chọn lúc năm giờ chiều để đột nhập vào sản nghiệp được canh giữ nghiêm ngặt của hoàng gia mà không hề báo trước?”
Hiển nhiên, ông ta đã không coi vị chủ nhân nhỏ bé phía sau như là một đứa trẻ nữa rồi.
Thales nở một nụ cười mỉa, cậu đã biết đáp án của vấn đề mình vừa hỏi rồi.
“Tôi xin lỗi nhưng làm phiền ngài đợi ở trong đây một lúc.
Bảo mật vẫn luôn là nguyên tắc được ưu tiên hàng đầu.”
Dưới ánh đèn mờ ảo, Gilbert kéo một tấm rèm che ra, phía sau nó là một tấm sắt khá lớn với sáu lỗ kính nhỏ nằm trên đó.
Thales tò mò bước lại gần.
Cậu nhìn thấy được sáu địa điểm khác nhau từ mỗi lỗ kính nhỏ, bao gồm: tầng một của đại sảnh Mindis, vườn hoa, ban công tầng hai, hành lang tầng hai, cầu thang tầng ba, sân hiên tầng ba và tầng mái của sảnh.
“Đây là một chiếc kính giám thị được chế tạo theo nguyên lý phản xạ gương phẳng.
Từ nơi này có thể quan sát được những khu vực quan trọng của sảnh Mindis.”
‘Đây … chẳng phải là kính tiềm vọng à?’ Thales trợn tròn mắt ở trong lòng.
“Đến.
Đội số một gặp địch.”
“Những tên còn lại đang tản ra xung quanh.”
Giọng nói của Yodel vọng ra từ khoảng không.
Thales ngay lập tức dán mắt vào một lỗ kính giám thị.
Đó là vườn hoa ở dưới tầng một, một đội gồm mười Kiếm Sĩ Chung Kết của gia tộc Jadestar đang kết trận vây công năm kẻ bịt mặt ăn mặc những bộ quần áo khác nhau.
Chỉ có điều dường như năm kẻ xâm nhập kia cũng là một đội phối hợp rất ăn ý.
Hai người cầm loan đao di chuyển qua lại giữa trận địa gươm và thuẫn rất linh hoạt, đồng thời tìm kiếm cơ hội để tấn công hoặc giải nguy cho đồng bọn.
Một người thì cầm chuỳ và đeo thuẫn nhỏ ở tay, mỗi khi hắn đập trúng một người thủ vệ liền lập tức lùi về phía sau.
Một người khác thì cầm thanh trường kiếm nhảy lên với ý định đục vào lỗ thủng của trận thế phòng thủ.
Người cuối cùng cũng cầm kiếm và khiên.
Dường như hắn là người chỉ huy của những kẻ xâm nhập này.
“Lính đánh thuê và nhà thám hiểm.” Gilbert liếc qua lỗ kính giám thị và nói: “Có vẻ như đây là một đội đã chiến đấu, phối hợp cùng nhau trong một khoảng thời gian dài.
Bọn họ làm thuê cho các lãnh chúa trong những cuộc chiến tranh.
Thợ săn, binh lính, trinh sát, vệ sĩ, thậm chí là cả sát thủ, không có gì mà bọn họ không dám làm.”
“Tôi vừa mới đến sảnh Mindis vào đêm qua mà bây giờ đã có người tới thăm rồi?” Thales tỏ vẻ bất đắc dĩ.
“Uy nghiêm của vương thất rẻ mạt như vậy sao?”
“Tôi đảm bảo với ngài một điều rằng, cậu chủ Thales, uy nghiêm của vương thất chưa bao giờ rẻ mạt như ngài nói.
Mà hoàn toàn ngược lại, sự khác thường của nó khiến cho kẻ địch của chúng ta cảm thấy sợ hãi và bất an.”
“Kẻ địch?” Thales quay đầu.
Khuôn mặt cậu lộ vẻ suy tư.
“Đúng vậy, Ngài không cần phải lo lắng về những việc đang xảy ra bên ngoài.
Yodel và những hộ vệ được huấn luyện bài bản sẽ xử lý tất cả.”
“Mà hiện tại cũng là thời điểm thích hợp để tôi giải thích cho ngài vấn đề: kẻ địch và đồng minh của chúng ta.”
Vị quý tộc trung niên lùi về sau vài bước và ngồi lên chiếc ghế sô pha.
“Bây giờ, sự tồn tại của ngài là thông tin tối mật mà chúng ta cần phải bảo vệ.”
“Nhất là đối với giới quý tộc và lãnh chúa của Star.”
“Sáu gia tộc lớn canh giữ lãnh thổ biên giới nước ta, cộng với mười ba vọng tộc chèo chống vương quốc là những thành viên cốt cán của Nghị viện cấp cao Star.
Mặc dù lập trường mà họ thể hiện ra có mâu thuẫn rất lớn, thế nhưng suy cho cùng, bọn họ là những người đại diện cho lời thề ước cùng nhau trị quốc (thề ước cộng trị) giữa vương thất Jadestar và giới quý tộc.”
‘Vì vậy, từ ngoài nhìn vào thì đây là một quốc gia mà quốc vương và quý tộc cùng nhau cai trị.’ Thales ghi nhớ kỹ điều này vào trong lòng.
Cậu cần nhiều thông tin hơn.
“Quý tộc … là các lãnh chúa được phân bổ đất đai trong phạm vi vương quốc sao? Họ có được toàn quyền thống trị lãnh địa của mình không?”
Gilbert gật gật đầu: “Đó là nơi đầu tiên sản sinh ra quyền lực của quý tộc từ thời kỳ Đế chế Cổ Đại (The Ancient Empire) cho đến Đế chế Cuối Cùng (The Final Empire).
Và nó phát triển cho tới tận ngày nay.
Đối với vương quốc Star mà nói, mặc dù có rất nhiều quý tộc chỉ còn sót lại tên tuổi và danh dự, thế nhưng những người thực sự nắm giữ mạch máu của vương quốc vẫn là sáu đại gia tộc với lãnh địa rộng lớn và mười ba vọng tộc.”
“Tuân theo lời thề khi lập quốc và mệnh lệnh của nhà vua, bọn họ bảo vệ bốn phía lãnh thổ, nộp thuế, cũng như tuyên bố trung thành với quốc vương.
Vương thất chỉ có quyền kiểm soát trực tiếp đối với lãnh thổ của gia tộc Jadestar mà thôi.”
‘Một quốc gia … khá giống với thời Trung cổ.
Chỉ có điều sức sản xuất của nó lại khác biệt hoàn toàn.’
Đúng lúc này, giọng nói của Yodel lại đột ngột vang lên bên tai của hai người:
“Có kẻ đột nhập vào tầng mái của sảnh.
Trạm canh gác ở đó đang chặn chúng lại.”
Nhìn Gilbert vẫn đứng yên bất động, Thales kiềm chế ý định chạy ra ngó vào kính giám thị của mình lại.
“Mặc dù những lãnh chúa đó sở hữu quân đội tư nhân hợp pháp của riêng mình, thế nhưng phần lớn thời gian, họ thích thuê người ngoài đến xử lý những việc lặt vặt, đặc biệt là những việc cần phải phủi sạch quan hệ sau khi làm xong.
Các lãnh chúa càng có quyền thế, càng có địa vị thì càng ưa thích điều đó.
Chẳng hạn như những vị khách ở bên ngoài kia của chúng ta.” Khoé miệng Gilbert cong lên.
“Vậy thì quyền lực và ý nghĩa tồn tại của Nghị viện cấp cao cấu thành từ những vị lãnh chúa và quý tộc này là gì?” Thales hỏi một vấn đề khá mẫn cảm.
“Nghị viện cấp cao là di sản của “Hiền Quân” Mindis III.
Sau khi trả một cái giá nặng nề trong cuộc chiến tranh đại lục lần thứ ba, Hiền Quân đã ra lệnh cho các lãnh chúa, quý tộc có quyền thế, cộng với quan viên, thầy tế, thương nhân và học giả cùng nhau lập nên Nghị viện cấp cao và Hội đồng quốc nội.
Cái đầu là nơi nghị sự dành riêng cho lãnh chúa và quý tộc, còn cái sau là dành những người có thận phận và sức ảnh hưởng lớn trong nước.
Với thủ đoạn cao siêu của mình, Mindis III đã loại bỏ được vô số mâu thuẫn và xung đột, điều chỉnh lại thuế má, phân bổ tài nguyên, vay mượn và trả nợ, … để giúp Star giữ lại chút nguyên khí quý giá sau cuộc chiến thảm khốc đã tàn phá cả hai vương quốc …”
‘Một nền tảng mà quyền lực công cộng (1) của quốc gia đã xuất hiện để xử lý mâu thuẫn từ trên xuống dưới và đạt được sự đồng thuận, từ đó xây dựng nên nhận thức chung cho một số giai cấp.’ Thales lại tiếp tục ghi chép điều này vào trong não bộ của mình.
“Tạm thời chưa nói đến Hội đồng quốc nội, Nghị viện cấp cao của Star đã được bảo lưu cho tới tận bây giờ.
Mỗi một việc lớn trong nước, chẳng hạn như những vấn đề liên quan đến luật pháp thì đều phải đạt được sự đồng thuận của quốc vương tối cao và giới quý tộc rồi mới được công bố và ban hành.
Thực tế cho thấy, sau khi Nghị viện cấp cao được thành lập, các mâu thuẫn, xung đột từ trên xuống dưới của vương quốc và các cuộc đấu tranh nội bộ “bằng mặt nhưng không bằng lòng” của giới quý tộc đã giảm đi rất nhiều.” Gilbert bình tĩnh nói.
‘Hình thức ban đầu của Thể chế đại nghị (2)? Không, nó chưa tiên tiến đến mức vậy.
Nó khá giống với một quốc gia đang trên con đường chuyển đổi từ hình thức hệ thống giai cấp sang hình thức quân chủ tuyệt đối (quân chủ chuyên chế) hơn.’
“Thế nhưng, kể từ Năm Đẫm Máu cho đến bây giờ, mâu thuẫn giữa sáu đại gia tộc, mười ba vọng tộc với vương thất Jadestar ngày càng được thể hiện rõ ràng hơn.
Ngày xưa, mặc dù mâu thuẫn giữa giới quý tộc và vương thất là rất lớn, nhưng trong vòng hai mươi ngày kể từ khi tiên vương Aydi II bị sát hại, Nghị viện cấp cao đã quyết định phong toả vương đô, khống chế quân đội để chờ Kaiser bệ hạ quay trở về.
Và sau đó, Kaiser bệ hạ đã làm lễ đăng quang sau khi đạt được một thoả thuận với bọn họ.”
‘Một nghị viện thời phong kiến có khả năng hoạt động độc lập – một tổ chức đại diện cho tiếng nói của các lãnh chúa với quân chủ – đây là một tin xấu đối với mình.’
‘Cách thức hoạt động của nghị viện khiến cho tác dụng của vương thất trở nên mờ nhạt.’
‘Đây là một lực lượng vô cùng đáng sợ.
Đến thời điểm thích hợp, nó có thể trở thành một con sóng lớn lật đổ cả vương thất.’
“Mà trong mắt sáu đại gia tộc, quốc vương Kaiser đã không có bất cứ một người thừa kế nào trong vòng mười hai năm qua …”
Ánh mắt của Gilbert tràn ngập sự cảnh giác.
Ông ta trả lời một cách rất bí ẩn và phức tạp:
“Thứ lỗi cho tôi vì đã nói thẳng.
Người hàng xóm hùng mạnh của chúng ta ở phương Bắc, quốc gia của anh hùng Raikaku và anh hùng Chara, “Lưỡi kiếm của đại lục phía Tây”, vương quốc Aixenter, áp dụng chế độ lãnh chúa tuyển cử quốc vương – chế độ mà quốc vương có thể được chọn từ ngay các vị đại lãnh chúa có đủ tư cách.”
Giọng nói khàn khàn của Yodel lại vang lên:
“Kẻ địch đang tấn công vào tầng hai.
Đội