Đoàn Hạo áy náy khi biết họ đã dẫn kha khá rắc rối cho nữ chủ trang viên. Anh trai hắn dẫn theo hai kẻ kì quái đất đại mạc tới phá bĩnh. Giờ đây, đám người thâm thù đại hận cha con nhà họ Khương kéo nhau làm loạn.
Thất Nhân Quái?
Hoàng Mai nữ chủ chau mày. Bà ta thừa hiểu mấy gã sát thủ lang bạt kia. Có vẻ chúng không đủ số người như lúc trước.
Vẫn là Nhất Sát mặt lạnh như tiền. Hắn đã mấy lần thất bại dưới tay Lang. Dẫu thế, hắn luôn nguy hiểm trong những tình huống nan giải mà Lang mất thế thượng phong.
- Bảy người các ngươi đến đây làm gì? - Nữ chủ nói giọng khó chịu.
Nhất Sát nghe qua thì khó yên trong dạ. Hẳn Hoàng Mai nữ chủ cố ý mỉa mai đám người đó. Thiết Tứ đã chết, chúng chỉ còn sáu tên. Và kẻ gây nên món tử thù kia chính là Khương Thập Lang!
- Thì ra Hoàng Mai nữ chủ vẫn nhận ra bọn ta à? Thật hân hạnh!
Nhất Sát bình thản xuống ngựa. Hắn ngang nhiên ngồi xuống chiếc ghế có sẵn trong sân. Điều này đã khiêu khích lòng tự tôn từ Mạc Sa Dĩnh. Chính hắn phải thừa nhận mình vốn hoàng đế Âu Sa Nhĩ. Cải trang dân thường nên đâu ai nhận ra. Niềm kiêu hãnh cứ mâu thuẫn giữa ý đồ hắn đang muốn có.
- Nơi đây không phải thích thì đến. Các ngươi tốt nhất mau rời đi. Ta không tiễn!
Nữ chủ ôm con đại bàng vuốt ve. Trông nó khá hơn trước. Mọi thứ trong trang viên này quả thật rất cổ quái. Đoàn Hạo mập mờ đoán biết màn chào đón khách viếng thăm của nữ chủ. Hắn nghe được âm thanh phì phì và cái mùi tanh tanh sởn gai óc.
- Ta chưa nghĩ mình phải làm phiền bà, nhưng vì một thỏa thuận nho nhỏ mà bọn ta đành thực hiện nó.
Nhất Sát đứng dậy, đến gần nữ chủ:
- Ta không chắc Khương Thập Lang chết ở nơi này. Ít nhất, nữ chủ có thể cho bọn ta xem qua cái xác tên tiểu tử đó chăng?
Nhất Sát nói giọng có vẻ thật thà. Mặc dù dáng dấp hắn thì cứ như tên hung đồ tàn bạo. Hắn đương nhiên muốn trả thù cho huynh đệ. Song mọi chuyện thực hư phải phá nát trang viên này mới hòng tìm ra sự thật.
- Cả đám nam nhân kéo nhau đến đây vì một lý do đó sao?
Hoàng Mai nữ chủ vuốt nhẹ tấm khăn che mặt. Bà đặt cây sáo trên môi rồi khe khẽ thổi.
Trang viên ngập chìm giữa tiếng sáo tà mị. Gã tu sĩ nhanh trí dùng nút bịt tai lại. Mạc Sa Dĩnh và Y Hoạt cũng thế. Bọn Thất Nhân Quái không phòng bị, chúng cố định thần bởi âm phổ khó chịu kia.
Đó chưa phải khúc dạo đầu. Từng cử động lạo xạo dưới đống lá khô bắt đầu khiếp đảm.
Rắn?
Mắt Nhất Sát tối sầm. Đám người bị lũ rắn độc bủa vây, gom giữa sân. Nữ chủ thản nhiên với giai điệu chết chóc kia. Lần này, không thể nói đùa như lúc trước rồi.
Con đại bàng dang rộng cánh, bầy rắn được dịp thể hiện. Chúng ồ ạt tấn công con mồi béo bở.
Tâm trí mê loạn lại gặp xà độc, những gã nam nhân huơ kiếm loạn xạ. Nháy mắt, lũ rắn có hiện tượng thương vong đáng kể. Mạc Sa Dĩnh lùi vài bước, bất ngờ con rắn to cắn ngay vào cổ tay. Y Hoạt vừa chống chế để bảo vệ hắn, gã tu sĩ cắm trường kiếm niệm chú. Tức thì gió nổi lên cuồn cuộn, Đoàn Hạo trông đám mây đen kia vô cùng quen thuộc. Nữ chủ đang ở thế phản công, bà ta chuẩn bị phòng thủ theo linh cảm.
Rầm!!!
Tiếng nổ kinh hoàng khiến lũ rắn độc bị phanh thây tứ tung. Hoàng Mai nữ chủ bị lực đẩy đánh dội vào cột. Đoàn Hạo vừa kịp đón lấy bà ta.
Thất Nhân Quái xem ra phải nợ gã tu sĩ một mạng. Dẫu vậy, Nhất Sát đang thể hiện tài năng của kẻ đứng đầu. Hắn lướt nhanh tích tắc trước mặt nữ chủ. Chiêu thức từng khiến Lang bị thương khá nặng và lần này cũng không ngoại lệ. Có điều, Đoàn Hạo đã đỡ thay bà ta chiêu đó!
Vụt!!!
Lưỡi kiếm lướt êm qua vai Đoàn Hạo. Vết cắt khá sâu, máu bắn ra rất nhiều. Đoàn Hạo quả thật không nhanh bằng Nhất Sát.
- Những kẻ thích nạp mạng!
Nhất Sát ngán ngẩm liếm thử máu trên lưỡi kiếm. Hành động khiêu khích khiến nữ chủ kích động. Bà ấy chuẩn bị cầm cây sáo lên thì bất ngờ mũi tên sát phạt của Y Hoạt bay tới, cây sáo bị bắn dính lên cột gỗ.
Suy cho cùng, nữ chủ chỉ là một danh y, không phải kẻ mang võ nghệ cao cường. Đám người kia họa chăng sợ các thủ thuật kinh người mà thôi.
Nói chuyện có vẻ chẳng ăn thua. Nhất Sát cười nham nhở:
- Ta chỉ cần Khương Thập Lang! Bà gọi hắn ra nhé! Dù một cái xác thôi cũng được!
Nhất Sát nói ngông sao? Hắn muốn gặp Lang đến phát điên à?
Đoàn Hạo ôm bờ vai đẫm máu. Khó ngờ, Kỳ Vương dậm chân tại chỗ vì một nhát kiếm. Trông Mạc Sa Dĩnh đằng xa hình như bất ổn. Đoàn Hạo lo thân mình chưa xong, lại phải để mắt kẻ gọi là hoàng huynh. Dẫu sao, hắn đang cố cầm cự cho qua chuyện.
- Thứ gì bên trong nhà thế?
Nhất Sát ngang nhiên