Ở bên kia, Hạ Thu Ca sau khi bận rộn xong mới phát hiện con mình không biết từ lúc nào đã lên xe bán đồ ăn, nhìn trước xe bán đồ ăn của Biên Duyên có một hàng dài xếp hàng, cũng ngại đi qua làm chậm trễ việc làm ăn của người ta.
Chỉ là cô ấy nghĩ đến việc đám trẻ ở bên chỗ cô ăn uống nên hơi ngại, cô ấy quyết định đợi làm xong món đang làm, cô ấy sẽ làm cho An An một chiếc quần, dù sao đồ ăn cô bán cũng không rẻ, nhà bọn họ không thể vì trẻ con thích chơi với nhau mà chiếm hời của người ta.
Lúc Biên Duyên hết bận cô ấy qua đón con về, Hạ Thu Ca nghe thấy toàn là những lời ngây ngô khen Biên Duyên làm món ăn rất ngon của hai đứa trẻ.
Nhìn dáng vẻ vui vẻ của đám trẻ, trong lòng Hạ Thu Ca đột nhiên hơi chua xót, trước đây ở đâu cũng có đồ ăn ngon để ăn, bây giờ muốn ăn lại không dễ dàng, bọn họ từng trải qua hòa bình trước tận thế, từng nếm đồ ăn ngon thời đó.
Nhưng con của cô ấy đứa lớn nhất không còn nhớ chuyện lúc đó, vì vậy sau khi bọn chúng nhớ được thì đồ ăn chỉ còn công năng là lấp đầy bụng, còn về mùi vị có ngon hay không, trước lúc gặp mẹ con Biên Duyên, bọn chúng chưa từng biết.
Là cha mẹ, bọn họ cũng muốn cho