Chương 3: (vi H)
Dục vọng đã nổi lên càng không thể vãn hồi.
Phim tất nhiên không thể tiếp tục xem tiếp. Trong bóng tối, một tay Chúc Già đè vai cô gái xuống, khống chế không cho cô chạy trốn. Một tay khác nâng đầu cô lên, càng thuận lợi để anh hôn môi cô.
Môi mỏng của cô gái tách ra, anh ngậm lấy đầu lưỡi của cô, quấn quýt dây dưa, đầu lưỡi khuấy đảo bên trong khoang miệng của cô.
Động tác của cô rất ngốc nghếch, không biết phải đáp trả lại như thế nào, chỉ có thể thụ động bị anh dẫn dắt. Điều này làm cho Chúc Già rất vui, càng ra sức hút đầu lưỡi của cô.
Ưm ...
Thang Nguyên cảm thấy cả người choáng váng, đại não trống rỗng. Rõ ràng ở trường cảnh sát học được rất nhiều chiêu thức đối kháng lưu manh nhưng giờ khắc này, cô hoàn toàn quên sạch.
Cô đã quên động tác vật người, quên động tác dùng lực đẩy người phía trên ra.
Cô tùy ý bị anh dẫn dắt, trầm luân trong nụ hôn đầu đầy ngọt ngào và dục vọng.
Không biết từ lúc nào, tay của người đàn ông bắt đầu sờ soạng lung tung.
Bàn tay đè bả vai của cô thoáng di động xuống, vân vê bộ ngực no đủ của cô.
Ách, cô thoạt nhìn có chút gầy, dáng người nho nhỏ, xương quai xanh tinh tế, mà không ngờ ở đây rất có thịt.
Cảm giác chạm vào rất tốt, bộ dạng no đủ, nắm vào cảm thấy trĩu nặng. Ngón tay của anh thon dài, lòng bàn tay lớn hơn so với người khác, vậy mà không ngờ nắm lên bầu ngực của cô rất vừa vặn.
Xem ra bọn họ rất hợp nhau.
"Ư ..."
Ngay lúc đầu ngực bên trái bị nhào nặn kia, cả người Thang Nguyên run lên một cái.
Thần trí của cô cô thoáng chốc thanh tỉnh, theo bản năng đẩy anh ra.
"Không nên ...
Giọng nói nỉ non, kiều mị phảng phất như đang mời gọi.
Vật thể bên dưới lớp quần càng thêm cứng rắn. Động tác trên tay Chúc Già không dừng lại, động tác mút lưỡi của cô càng ngày càng nhanh, đâm một cái, cảm giác giống như côn thịt của mình đang rong ruổi bên trong huyệt nhỏ non mềm của cô.
"Ừ ..."
Cả người Thang Nguyên run rẩy, lần thứ hai bị hút sạch khí lực toàn thân.
Cô triệt để tước sạch vũ khí đầu hàng, từ bỏ chống cự, tùy ý để người đàn ông phía trên muốn làm gì thì làm.
Cũng may sau khi hôn nhau một hồi, cuối cùng Chúc Già cũng buông cô ra.
Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước bọt bên khóe miệng cô, sau đó ánh mắt lại lần nữa tập trung lên bộ phim.
Phim kết thúc, hai người theo đoàn người ra khỏi rạp.
Thang Nguyên mượn cớ đi nhà vệ sinh soi gương, quả nhiên môi đã sưng lên, gương mặt nhuộm hồng, cả người là bộ dáng xuân tâm nhộn nhạo.
Nụ hôn đầu đã bị cướp đoạt, còn bị cướp bởi người đàn ông gặp mặt lần đầu tiên. Theo lý mà nói, cô hẳn là phải đánh đối phương một trận ra trò hoặc là kéo hắn đến cục cảnh sát, thế nhưng tiếng tim đập mãnh liệt như thế này là vì sao cơ chứ?
Xoắn xuýt một hồi, cô mới đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Từ xa đã thấy Chúc Già bỏ hai tay vào túi quần, đang thảnh thơi đứng nhìn tờ áp phích giới thiệu phim.
Khí độ của anh thong dong, ngũ quan anh tuấn, vóc dáng cao, chỉ cần đứng ở đó thôi đã hấp dẫn không ít ánh mắt của các cô gái thảo luận xem có phải anh là diễn viên của bộ phim kia không?
Có lẽ cảm nhận được cái gì, anh nghiêng đầu, nhìn về phía Thang Nguyên đang đứng. Sau đó nhấc chân bước đến.
"Xin lỗi, lúc nãy là do tôi kìm lòng không đậu."
Lúc anh nói những lời này, giọng nói thành khẩn, cúi đầu nghiêm túc nhìn cô, trong đôi mắt của anh toàn bộ đều là hình bóng của cô.
Thang Nguyên đang tức giận và xoắn xuýt thoáng chốc đã biến mất không